Xuyên Thành Pháo Hôi Trong Tiểu Thuyết Thịt Văn

Quyển 2 - Chương 1.2

Sau đó, khi Dương Vân nhìn thấy [Cung Khiết] tổ chức đứng đầu, tuổi cũng gần bằng với cô ta, hơn nữa họ còn đều là dị năng giả hệ băng, đối phương còn lại là đệ nhất thiên tài trong vòng dị năng giả, Dương Vân ngày càng cảm thấy nguyên chủ ảnh hưởng đến tương lai của cô ta, rõ ràng cô ta cũng đã đi cùng nguyên chủ tu luyện từ rất sớm.

Dương Vân nghĩ rằng Cung Khiết có thể có được cái vị trí này, nhất định là do sư phụ của hắn, cũng là cường giả đứng thứ nhất trong vòng dị năng giả [Văn Tinh Liễu] đã ở phía sau hỗ trợ, làm cô ta càng cảm thấy rằng sự tồn tại của nguyên chủ gây cản trở cô ta.

Vì vậy Dương Vân nảy ra một ý tưởng, cô ta muốn vứt bỏ người sư phụ này, trên thực tế nếu cô ta thẳng thắn nói với nguyên chủ, nguyên chủ cũng sẽ không ép buộc cô ta ở lại, dù sao thì cậu vốn dĩ cũng đã muốn tìm một sư phụ tốt cho Dương Vân.

Nhưng Dương Vân biết, giới dị năng giả rất coi trọng mối quan hệ thầy trò, lý do chấm dứt mối quan hệ thầy trò của cô ta đơn giản là không thể chấp nhận được, đến lúc đó những dị năng giả cường đại mạnh mẽ hơn cũng sẽ từ bỏ việc thu nhận cô ta làm đệ tử chỉ vì những lý do này.

Đây không phải là điều Dương Vân muốn nhìn thấy, vì vậy cô ta quyết định để nguyên chủ gánh vác cái ôi danh này, một thiên tài bị bức hại mà đại nghĩa diệt thân thì sẽ khiến mọi người cảm thấy việc đoạn tuyệt quan hệ thầy trò là điều đương nhiên.

Cho nên khi nguyên chủ bị đồ đệ quấn lấy muốn đi dự hội nghị của tổ chức dị năng giả cùng, cậu đành phải mang theo người đi cùng.

Không ngờ sau khi Dương Vân nghe nói nhiệm vụ này lại là một con dị thú không biết lai lịch, chính nghĩa lăng nhiên nói rằng cô ta nhất định phải đến tiền tuyến để bảo vệ tiền tuyến.

Bảo vệ phòng tuyến là không thể thoái thác, lời nói là sự thật, nhưng người đến đó lại không phải là cô ta, mà là đại oan nguyên chủ.

Lời của Dương Vân đều đã được đặt ở đây rồi, nếu mà nguyên chủ từ chối đồ đệ chắc chắn sẽ bị mọi người cười nhạo, cậu cho rằng lòng cô gái nhỏ tràn đầy căm phẫn, vì thế mà chịu áp lực tiếp nhận nhiệm vụ.

Nhưng cậu không ngờ rằng mình vừa chuẩn bị thoát khỏi nguy hiểm của thủy triều dị thú, thì lại gặp phải đồ đệ đâm sau lưng, đối phương thay đổi đạo cụ do tổ chức chuẩn bị tốt, trang bị của nguyên chủ thì đều do đồ đệ giữ lại khi biết được chân tướng thì cũng đã muộn.

Phòng tuyến bị chọc thủng, thương vong nặng nề, nguyên chủ chủ cũng không thèm hỏi nguyên nhân, vội vàng quay về cứu người nhưng kết quả lại chết dưới thủy triều dị thú.

Dương Vân là lén động tay chân, vì vậy không một ai biết rằng nguyên chủ là bị đồ đệ của mình đâm sau lưng, còn đổ lỗi cho cậu vì làm hỏng mắt xích vào thời điểm quan trọng.

Nhưng hầu hết những người được nguyên chủ cứu đều bị thương nặng, ý thức mơ hồ không tỉnh táo, lúc này dưới sự giấu trời qua biển của cô ta liền trở thành thành tích của cô ta.

Đạt được khen ngợi, lúc này Dương Vân mới đứng dậy nói nguyên chủ giở trò với mình nhưng cô ta lại thông minh khéo léo tránh đi, sau đó cô ta giải phóng dị năng thiên phú băng nguyên tố, mọi người đều lên tiếng chửi rủa nguyên chủ là cầm thú, giẫm hỏng hạt giống tốt!

Dương Vân cũng không biết linh hồn của nguyên chủ vẫn luôn ở đó, cậu không vì hành vi của đồ đệ mà tức giận, chỉ cảm thấy có chút buồn bực vì mình không biết nhìn người.

Tuy nhiên, những gì Dương Vân làm tiếp theo đã khiến nguyên chủ mở rộng tầm mắt, cô ta gia nhập tổ chức do Văn Tinh Liễu thành lập, dựa vào dị năng băng nguyên tố cùng “Dốc lòng trưởng thành” thu hút Cung Khiết.

Hai người đã liên lạc với nhau và cùng nhau luyện tập, thông qua Cung Khiết cô ta trở thành đệ tử thứ hai của Văn Tinh Liễu, dựa vào sự ngây thơ mạnh mẽ cô ta cũng trở thành chiếc áo bông nhỏ tri kỷ của Văn Tinh Liễu.

Sau đó cô ta cũng trở thành nhân vật được yêu thích nhất trong tổ chức, lúc này một thiên tài mới [Phạn Kiều] xuất hiện trong giới dị năng giả, không ngờ đến y đem nữ chính trở thành ân nhân cứu mạng của mình mà báo đáp.