Chương 24: Bé ngoan bú thật giỏi (H, 3p)
Editor: L’espoir
*
“Bé ngoan học hành mệt mỏi, chẳng trách sẽ gầy đi. Cuối tuần cậu đón em ấy qua biệt thự, bảo người nấu cho em ấy một bữa ăn dinh dưỡng mỗi ngày, bồi bổ cơ thể.”
“Được.” Hạ Ôn Luân ngả lưng lên sô pha, thả ra vật khổng lồ đang ngẩng đầu lên của mình, đặt tay lên bụng Thẩm Tây Nguyệt sục sục: “Gắng sức như vậy để làm gì, cầm bằng tốt nghiệp trong tay, tốt nghiệp xong tôi sẽ thu xếp cho em một công việc ở Hạ thị là được, ba mẹ em thấy vậy cũng vui mừng.”
Thẩm Tây Nguyệt mềm nhũn hai chân nằm trên người hắn, mới đầu còn không động đậy, ngược lại đυ.ng vào cô từ phía sau thì khóc hừ một tiếng, nghe được những lời này mới nhấc mí mắt lên, con ngươi ướŧ áŧ nhìn hắn chằm chằm.
“Không vui?”
Hạ Ôn Luân nhếch môi cười, cúi đầu lấy trộm mùi hương từ miệng cô, tay cầm gậy thịt tỏa ra hơi nóng tăng nhanh tốc độ sục: “Rồi, tôi biết bé ngoan chúng ta có chí cầu tiến nhất, làm sao chịu nghe sự an bài của một nhị thế tổ là tôi đây.”
Thấy cô mệt mỏi đến mức không đứng được nữa, Hạ Ôn Luân đưa tay đến chỗ cô đang bị cắm vào, kéo ra mật dịch trong lòng bàn tay.
Cánh hoa chịu đựng sự xâm nhập của gậy thịt phía sau, ngón tay hơi lạnh của một người đàn ông khác lại sờ sờ vào đó, Thẩm Tây Nguyệt khép chân muốn kẹp chặt đùi lại, Hạ Ôn Luân đã giành trước một bước đặt tay vào.
Gậy thịt rút ra được nửa đoạn, thịt huyệt mềm nhũn cũng bị lôi ra ngoài, hai ngón tay Hạ Ôn Luân không tốn chút sức lực đã tìm ra viên hoa kia, xoa bóp vuốt ve để kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
“Á!” Huyệt nhỏ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, co rút hung hăng kẹp chặt lấy gậy thịt đang phi nước đại trong cơ thể cô.
Hai mắt Trần Mặc Bạch tối sầm lại, cả dươиɠ ѵậŧ phảng phất như đang bị vô số cái miệng nhỏ nhắn tràn đầy sức sống ngậm chặt, vừa mυ'ŧ vừa cắn, kɧoáı ©ảʍ cực lớn xoắn đến mức dươиɠ ѵậŧ sắp không khống chế được mà tiết ra.
“Bé ngoan bú thật giỏi.”
Hắn dùng sức đâm vào cổ tử ©υиɠ của Thẩm Tây Nguyệt vài lần, ở thời khắc cuối cùng rút ra, qυყ đầυ nhanh chóng rút đến miệng huyệt, rốt cuộc không kìm được mà bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đặc quánh.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm của người đàn ông thành thục bắn vào giữa hai chân của Thẩm Tây Nguyệt, dính đầy toàn bộ âm bộ, trộn lẫn với dòng dâʍ ɖị©ɧ mà thiếu nữ phun ra nhiễu tí tách xuống thảm.
***
L’espoir: Cầu ánh kim ạ!!!