Nữ hộ lý này là thiên kim giả con cờ để đối phó với anh trai mình.
Anh trai của thiên kim giả là một người đàn ông có tính cách nóng nảy, nhưng không thể chứa cát, người thừa kế tương lai của tập đoàn họ Nguyễn, Nguyễn Giai.
Nguyễn Giai luôn chướng mắt thế giới dâʍ ɭσạи sau lưng thiên kim giả, lần này cô hãm hại nữ chủ không thành công ngược lại còn đem chính mình đẩy vào bên trong bệnh viện, càng giẫm lên điểm mấu chốt của Nguyễn Giai mà nhảy nhót.
Nếu bị hắn biết mình chỉ để lại một nam hộ lý hầu hạ sinh hoạt của mình, vậy phỏng chừng không mấy ngày sẽ bị Nguyễn Giai gọi về nhà.
Mà thiên kim giả còn chưa ngủ được với Kỷ Tiều, tự nhiên không muốn dễ dàng trở về như vậy, cho nên nữ hộ lý hầu hạ cô lúc trước cũng không bị cô sa thải, mà là ở lại bên cạnh làm lá chắn cho cô.
Như vậy cho dù anh trai của cô có hỏi đến chuyện của Kỷ Tiều, cô cũng có thể lấy cớ nam nhân có sức lực lớn, sẽ thuận tiện ôm cô ngồi lên xe lăn.
Thiên kim giả tuy rằng trong cốt truyện là một kẻ ngu xuẩn hàng trí, nhưng ở phương diện làm nam nhân vẫn có chút tâm nhãn.
Nữ hộ lý là một người dì hơn 40 tuổi, tên là Tống Thế Dĩnh.
Bởi vì tính cách thiên kim giả kém cỏi lại nhiều chuyện, những người hộ lý chăm sóc chiếu cố cho cô cho dù cầm tiền công cao ngất ngưởng cũng khó có thể kiên trì cho đến cuối cùng, vì vậy nên hộ lý đã từng thay đổi hết vòng này lại đến vòng khác.
Chỉ có người dì này bởi vì con gái của mình bị bệnh nên cô là thật sự rất cần công việc này nên mới kiên trì được đến bây giờ, sau đó Kỷ Tiều xuất hiện càng làm cho cô gần như không có một tháng lương, liền lưu lại cho đến bây giờ.
Thái độ của Tống Thế Dĩnh khi đối mặt với Nguyễn Kiều Kiều rõ ràng vô cùng cẩn thận, được đối phương cho phép mới ngồi xổm xuống cởϊ qυầи áo cho cô.
Quần và qυầи ɭóŧ của Nguyễn Kiều Kiều đều ướt đẫm, nhưng dì làm bộ như cái gì cũng không nhìn thấy, sau khi cởϊ qυầи áo ném vào trong túi quần áo bẩn, lại thử nhiệt độ nước, cảm thấy nhiệt độ nước thích hợp liền khom lưng muốn ôm Nguyễn Kiều Kiều lên bỏ vào trong bồn tắm.
Thân thể hiện tại của Nguyễn Kiều Kiều cũng không gầy yếu, hơn nữa còn là loại dáng người rất tốt, trước lồi sau vểnh.
Loại hình thể này có nhẹ hơn nữa cũng không nhẹ ít đi đâu, ít nhất cô cảm thấy mình ôm lấy người cô như vậy cũng không phải thoải mái lắm.
Mà dì chỉ hơi ngồi xổm một nửa, liền rất dễ dàng ôm lấy cô.
Bàn tay thô ráp của dì chạm vào lòng bàn tay của Nguyễn Kiều Kiều, không cần nhìn cũng biết là dì đã làm rất nhiều công việc khó nhọc, cái kỹ thuật dày kia cọ qua làn da mềm mại thậm chí còn có chút không thoải mái.
Nguyễn Kiều Kiều nhìn người dì lớn không sai biệt lắm bằng tuổi mẹ của mình ở trong thế giới thực, trong lòng nhất thời không biết là tư vị gì.
Sau khi được đưa vào trong bồn tắm, dòng nước ấm áp thấm ướt thân thể, Nguyễn Kiều Kiều có chút mệt mỏi phất phất tay, không cần dì hỗ trợ nữa.
Tống Thế Dĩnh thấy thế chỉ có thể đứng dậy rời đi, canh giữ ở cửa phòng tắm, như vậy đại tiểu thư gọi cô, cô có thể trước tiên đi vào.
Chỉ là nửa giờ trôi qua, trong phòng tắm vẫn không truyền đến động tĩnh gì.
Tống Thế Dĩnh có chút lo lắng nhíu mày, sợ đại tiểu thư ở bên trong xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, do dự nhiều lần mới gõ cửa.
Bên trong vẫn không có động tĩnh gì, ngay cả thanh âm nhục mạ ngày thường rằng cô phiền phức cũng không truyền ra, Tống Thế Dĩnh sợ tới mức vội vàng đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Nguyễn Kiều Kiều tựa vào cạnh bồn tắm nhắm mắt đã ngủ.