Đế Quốc Chỉ Hôn Chỉ Nam (ABO)

Chương 14: Ti cũng bị Tống tiên sinh chơi

Thấy mình mãi mà không thể an ủi vợ trong lòng, Tống Thế Minh hơi cau mày lại. Nhưng do đang trong kỳ động dục nên anh chỉ có thể làm lơ nước mắt của vợ mà tiếp tục làm chuyện vốn nên làm giữa những người yêu thân mật. Anh vừa hôn Thẩm Thụy Trạch tiếp vừa phủ tay lên ngực cậu rồi chậm rãi xoa nắn đầṳ ѵú hồng nhạt kia. Thẩm Thụy Trạch kêu lên một tiếng, cậu suýt nữa đã cong người lại như con tôm đang có đầy trứng, đến cả mũi chân cũng duỗi thẳng ra.

Đầṳ ѵú… Đầṳ ѵú cũng bị Tống tiên sinh chơi…

Có một luồng nước da^ʍ chậm rãi tràn ra từ giữa hai chân cậu và làm ướt một mảng ga giường trắng tinh nho nhỏ.

Cậu cảm thấy mình quá đê tiện, đầu óc chỉ nghĩ đến chuyện bị Tống tiên sinh cᏂị©Ꮒ. Omega không thể kìm nổi mà nức nở vài tiếng, mãi đến khi môi răng được buông ra mới nghẹn ngào hẳn. Tống Thế Minh lau nước mắt nơi khóe mắt cậu rồi cúi đầu hôn lên vùng da mềm mại giữa cổ cậu. Bên trên vị trí tuyến thể vẫn còn vết cắn ngày hôm qua, nhưng hôm nay nó lại bị cắn thủng rồi bị rót tin tức tố đậm đặc vào một lần nữa…

“Tống tiên sinh…”

Thẩm Thụy Trạch bị anh ôm vào trong ngực trong trạng thái hoảng hốt, đến cả cơn đau do bị đâm vào tuyến thể cậu cũng không cảm nhận được.

Luồng tin tức tố kia bắt đầu hoạt động trong cơ thể cậu như thuốc kí©ɧ ɖụ©, nhưng cậu hoàn toàn không thể từ chối. Tống Thế Minh cắn phần thịt cổ mềm mại của cậu, đánh dấu tạm thời mất mười phút mới chậm rãi dừng lại. Omega trong lòng đã nhũn cả ra, thậm chí còn chẳng có phản ứng gì khi bị anh hôn môi lần nữa. Cậu chỉ biết vươn lưỡi phối hợp với động tác của Alpha.

Tống Thế Minh kiên nhẫn hôn cậu, đồng thời chậm rãi mò tay xuống dưới.

Anh biết chắc rằng Thẩm Thụy Trạch đang sợ bị phát hiện cơ quan sinh dục ở phía dưới. Bởi vậy nên anh mới cố ý yên lặng duỗi tay xuống sau khi hôn cậu đến mức choáng váng không biết gì. Anh yêu thương, vỗ về hoa huyệt bí ẩn mà đêm qua đã bị mình mυ'ŧ đến độ sưng đỏ cả lên. Quả nhiên, tiểu Omega mơ màng không biết gì, cho đến khi hộŧ ɭε bị chạm vào, cậu mới bừng tỉnh và trợn to mắt nhìn người kia với vẻ khó tin.

“Tống tiên sinh… Không! Ưm!”

“Không sao... Không sao đâu mà…” Người đàn ông khàn giọng an ủi cậu rồi tiếp tục nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa nơi đó: “Không sao đâu... Không khóc nhé.”

“Ưʍ.” Làm sao cậu có thể không khóc cơ chứ.

Bí mật cậu giữ kín bao năm cuối cùng cũng bại lộ mất rồi. Thẩm Thụy Trạch không biết Tống tiên sinh sẽ đối xử với mình như thế nào nên khóc và thở hổn hển ngay tắp lự, l*иg ngực cậu cũng đang phập phồng lên xuống kịch liệt. Cậu cố gắng nghiêng đầu né ra nhưng lại bị người kia ôm trọn vào lòng: “Tống tiên sinh… Không được… Không được đâu…”

“Tôi biết hết rồi.” Tống Thế Minh lại hôn lên môi cậu rồi bắt đầu cởϊ qυầи áo của mình ra: “Tôi không chê đâu.”

Omega ngừng khóc hẳn.

Cậu hơi hoang mang không rõ tại sao Tống Thế Minh lại không chê sự quái dị của mình. Một giây sau, hai chân cậu cũng đã bị Alpha đẩy ra, để lộ hoa huyệt và c̠úc̠ Ꮒσα đang ướt dầm dề do kỳ động dục ra ngoài. Chim nhỏ phía trước của cậu đang hơi cương lên như đang muốn được yêu thương một chút. Tống Thế Minh cụp mắt cẩn thận quan sát một hồi mới vươn tay ra bắt đầu yêu thương Omega của mình.

Anh đặt ngón tay lên cánh hoa ướŧ áŧ rồi bắt đầu vuốt ve qua lại. Thẩm Thụy Trạch thở dốc ngay lập tức.