Đế Quốc Chỉ Hôn Chỉ Nam (ABO)

Chương 2: Tin tức tố của Alpha hoàn toàn bao trùm lấy cậu

Là mùi hương sau cơn mưa.

Đôi mắt Omega dần sáng lên.

Một Alpha cao lớn vạm vỡ đứng ở cửa.

Toàn thân anh ấy mặc tây trang màu trắng, nhưng nét mặt lại điềm tĩnh, uy nghiêm giống như sắp lên chiến trường. Sống mũi cao và thẳng quá mức đổ bóng xuống bờ môi mỏng khiến anh càng thêm phần nghiêm khắc. Thẩm Thụy Trạch sửng sốt một lúc mới nhận ra đây chính là chồng tương lai của mình, lập tức đỏ bừng cả mặt.

Nhưng Tống Thế Minh đã bước đến trước mặt cậu.

“Cậu ở đây sao.” Giọng nói Alpha cực kỳ trầm thấp, “Thẩm Thụy Trạch.”

“Vâng…… Tống tiên sinh.” Cậu cúi đầu, suýt chút nữa muốn run lên.

Có lẽ là do khẩn trương, nhưng có lẽ là do mang theo một chút chờ mong không thực thế, hô hấp của Thẩm Thụy Trạch đều ngừng hết lại, sợ lưu lại ấn tượng không tốt trước mặt Alpha. Mặc kệ tất cả mọi người đều nói cậu chỉ là một quân cờ chính trị, một con rối vô tội bị cuốn và cuộc tranh đấu... Nhưng làm sao có thể khống chế được bản thân khi đối mặt mới vị anh hùng của để quốc mà từ nhỏ cậu đã ái mộ...

Nhưng… Nhưng cậu còn có một bí mật rất thật xấu hổ...

“Đến cùng tôi nào.” Vẻ mặt Tống Thế Minh vẫn không chút thay đổi.

Anh duỗi tay ra, nắm lấy bàn tay mềm mại hơi nhỏ của Omega, nhẹ nhàng kéo người vợ tương lai của mình đến, sau đó siết chặt lòng bàn tay rồi cùng nhau bước ra khỏi phòng nghỉ, đi đến hoàn thành lễ cưới của bọn họ. Omega cứng nhắc đi theo bên cạnh anh, suýt chút nữa vấp ngã khi đang đi bộ trên đường. Mặc dù trên tay đối phương đã mang găng tay trắng và không hề tiếp xúc trực tiếp với cậu, nhưng cậu vẫn cảm giác được nhiệt độ cơ thể nóng rực không ngừng truyền đến, làm lòng bàn tay cậu đổ mồ hôi nhớp nháp.

Tin tức tố của Alpha hoàn toàn bao trùm lấy cậu.

Tống Thế Minh luôn tỏ ra vô cảm, suy cho cùng thì anh ấy vẫn luôn như thế, từ khi tốt nghiệp học viện quân sự thì đã được xưng cho danh hiệu mặt lạnh rồi, bây giờ lại có thêm một biệt danh là tướng quân mặt lạnh.

Tin tức tố bá đạo ấy quấn lấy cậu từ đầu đến chân, anh cố tình giảm tốc độ của mình xuống còn một nửa, để đảm bảo rằng tiểu Omega có thể đi cùng mình lên trên lễ đài. Những vị khách còn đang đùa giỡ đột nhiên im bặt, không dám tiến đến quấy rầy vị tướng quân mặt lạnh đang dắt tay Omega của mình tiến vào lễ đường.

Chủ hôn cũng không nghĩ rằng anh sẽ dẫn theo Omega của mình cùng đến.

Mọi hoạt động được sắp xếp từ trước tạm thời huỷ bỏ, chuyển thẳng đến cảnh hai người tuyên thệ và trao nhẫn. Thẩm Thụy Trạch hầu như không biết bản thân đang ở nơi nào, khi Alpha, người đang quỳ trên mặt đất đeo chiếc nhẫn vào thì toàn bộ trái tim cậu đều ngừng đập.Cuộc hôn nhân này với cậu mà nói là quá vội vàng, thậm chí trên trán cậu còn lấm tấm những giọt mồ hôi. Khi đến lượt cậu mang nhẫn cho đối phương thì suýt chút nữa đã làm rơi chiếc nhẫn bạc kia xuống đất.

Dáng vẻ thất thố của Omega quá rõ ràng, Tống Thế Minh rũ mắt xuống, nhưng thật ra là chủ động đỡ ngón tay của cậu, cẩn thận đeo chiếc nhẫn lên ngón tay giữa xinh đẹp và thanh tú.

“Đừng sợ.” Anh thì thầm an ủi Omega của mình, nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên môi cậu.