Người Chơi Của Ta Đều Là Phái Kỹ Thuật Diễn

Chương 25: Không Biết Khi Nào Đã Hết Một Buổi Tối

Ảo cảnh lại quay về trạng thái ban đầu.

Nhưng điều làm Triệu Hải Bình thấy vui mừng chính là hình như thí luyện ảo cảnh này có thể lựa chọn giai đoạn.

Cuối cùng hắn cũng không cần đánh lại giai đoạn đầu tiên mà có thể trực tiếp bắt đầu từ giai đoạn thứ hai rồi.

Thế thì còn gì phải nói? Trực tiếp chọn chịu đói rồi bắt đầu thôi!

Dù gì từ lúc bắt đầu giai đoạn hai trò chơi đã bắt người chơi ở trong một trạng thái xấu. Sức chiến đấu dưới trạng thái vô cùng đói khát và mệt nhọc căn bản không phát huy được bao nhiêu. Nếu chọn chịu đói thì trạng thái xấu này có thể biến mất.

Triệu Hải Bình bắt đầu thí luyện giai đoạn hai.

Nhưng cơ hội xoay chuyển trong tưởng tượng cũng không xuất hiện.

Không biết sau bao nhiêu lần tử vong và ảo cảnh trở lại trạng thái lúc ban đầu, Triệu Hải Binh lâm vào dòng suy nghĩ.

“Hình như… Vẫn không thích hợp.

“Cho dù mình chọn thiên phú chịu đói thì vẫn không thể thuận lợi vượt qua phó bản.

“Đúng là cảm giác đói khát lúc ban đầu giảm đi rất nhiều, trạng thái cơ thể cũng tốt hơn một chút, nhưng cứ như vậy sẽ không được chọn thiên phú chiến đấu.

“Nếu chỉ muốn giữ mạng thì không khó, nhưng vấn đề là sau khi bắt đầu trận chiến, những binh Man đó sẽ vây quanh muốn gϊếŧ chết tướng quân.

“Mà một khi tướng quân chết thì sẽ lập tức thua trận, những binh lính khác cũng nhanh chóng tan rã.

“Đối mặt với nhiều binh Man Bắc Địch như vậy, một mình mình cũng không thể làm được gì, trừ khi ta bật hack gϊếŧ chết hết bọn họ.

“Không thích hợp, hình như trò chơi này còn cơ chế gì đó mà ta không biết. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chết bao nhiêu lần cũng không có tác dụng gì.

Triệu Hải Bình lại gặp phải vấn đề giống như trong phó bản “Thứ vương sát giá”.

Bị đứng im!

Sau rất nhiều lần tử vong, hắn phát hiện thực lực của mình căn bản không đủ để vượt qua phó bản. Cho dù cầm kỹ năng thiên phú không hề tệ nhưng nhiều lắm chỉ có thể đền bù một loại nhược điểm, nhưng những nhược điểm khác vẫn làm hắn thất bại.

Dựa theo tình hình hiện giờ, thí luyện sát thủ là thành công ám sát Yến Linh Đế, còn thí luyện chiến binh là thành công bảo vệ toà thành này. Mà hai mục tiêu này cách Triệu Hải Bình vô cùng xa xôi.

Theo lý thì đây là trò chơi.

Nếu đã là trò chơi thì cũng không thể tạo ra một phó bản không thể vượt qua để trêu đùa người chơi đúng không?

Vậy chắc chắn sẽ có cách vượt qua, chỉ là bây giờ hắn chưa tìm ra mà thôi.

Giống như rất nhiều trò chơi có độ khó cao, mới đầu cảm thấy rất khó là bởi vì không hiểu cơ chế của trò chơi. Nhưng một khi hiểu được cơ chế và tìm ra phương án giải quyết tốt nhất, trò chơi lập tức sẽ trở nên đơn giản.

Chắc hẳn trò chơi Ám Sa này cũng như thế, sau khi tìm đúng cơ chế trò chơi, có thể không vượt qua phó bản một cách dễ dàng nhưng chắc chắn là có hy vọng vượt qua.

Trong lúc Triệu Hải Bình đang trầm tư suy nghĩ, hấn đột nhiên có một cảm giác đặc biệt, thế giới xung quanh giống như dần dần mờ đi.

Một lát sau, Triệu Hải Bình tỉnh lại.



“Trời đã sáng rồi sao?

“Nhưng mình lại không hề cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ chút nào, đây là công nghệ đen gì thế?”

Triệu Hải Bình lại bị trò chơi này làm cho khϊếp sợ thêm lần nữa.

Hắn nhìn đồng hồ, hiện giờ đang là sáu giờ sáng.

Từ mười giờ tối đến sáu giờ sáng, thời gian hắn chiến đấu hăng hái trong trò chơi là tám tiếng trong hiện thực.

Nhưng điều thần kỳ chính là hắn không hề cảm thấy buồn ngủ, mà lại tỉnh táo như được ngủ tám tiếng vậy!

Mũ giáp của trò chơi thực tế ảo thế giới này cũng có hình thức tự đi vào giấc ngủ, nhưng hình thức đi vào giấc ngủ của những trò chơi khác tương đương với não vẫn đang hoạt động, vậy nên nếu chơi trong thời gian dài vẫn sẽ cảm thấy mệt mỏi.

Nhưng trò chơi này hoàn toàn không có vấn đề đó!