Em Không Ngại Anh Vừa Xấu Lại Mù

Chương 26

Cô nhớ trong này có một tiệm bánh ngọt vô cùng nổi danh, Tô Duyệt mang Giang Từ cùng Tiểu Hạo Hạo đi thang máy lên tầng 5 ăn bánh kem.

Giang Từ một thân màu đen, thân thể cao lớn, vòng eo đĩnh bạt, cho dù đội mũ thì ở trong đám người cũng hết sức nổi bật, hơn nữa anh có khí chất lãnh khốc , dọc đường đi hấp dẫn không ít người liên tiếp quay đầu lại nhìn, ánh mắt khi chạm đến vết sẹo thì lại ái ngại cúi xuống, âm thầm tiếc than cho cả một dáng người đẹp.

Giang Từ không phát hiện mình đang bị rất nhiều người đánh giá, cho dù biết, anh cũng không thèm để ý. Mà Tô Duyệt càng sẽ không để ý, trước kia làm minh tinh cô đi đến đâu thì cũng trở thành tiêu điểm, đèn flash liên tục nháy, lúc này ánh mắt người qua đường cùng tiếng bàn tán khe khẽ căn bản cô không để vào mắt. Tô Duyệt dọc theo đường đi chuyên tâm mà trông chừng Tiểu Hạo Hạo cùng Giang Từ, tận lực không cho người qua đường va chạm tới bọn họ.

Tiệm đồ ngọt lấy hồng nhạt làm màu chủ đạo, mười phần nữ tính.

Giang Hạo Duyên lần đầu tiên ra bên ngoài, mắt vẫn luôn nhìn ngang ngó dọc, sợ bỏ lỡ điều gì đó. Lúc này, bé nhìn bánh kem bày biện ở cửa hàng, đôi mắt lập tức sáng lên.

Bé hít hít nước miếng, nhỏ giọng nói: “Hạo Hạo thích ăn bánh kem......”

Tô Duyệt phát hiện Tiểu Hạo Hạo càng ngày càng có bộ dáng giống một đứa nhóc con, không giống khi mới gặp, tiểu gia hỏa khuôn mặt nhỏ lãnh khốc, một chút tươi cười cũng không có, giống như ông cụ non vậy.

“Đợi lát nữa nhóc chọn bánh mình thích ăn, được không?” Tô Duyệt cười nói.

“ Được.” Tiểu Hạo Hạo dùng sức lắc lắc đầu nhỏ.

trong Cửa hàng có không ít khách, Tô Duyệt chọn một vị trí bên cửa sổ, nơi này không những an tĩnh mà còn có thể nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.

Giang Từ một mình một bên, Tô Duyệt mang theo Giang Hạo Duyên ngồi ở đối diện .

Tô Duyệt cầm thực đơn, “Giang Từ, anh muốn ăn gì? Ở đây có dâu tây bơ, chocolate rừng rậm, caramel dứa, bánh kem ngàn lớp......”

thanh âm réo rắt dần át đi tiếng ồn ào bên ngoài kia, chậm rì rì mà truyền vào trong tai Giang Từ, giọng nói nhẹ nhàng không có một tia không kiên nhẫn nào.

Tô Duyệt trực tiếp đem thực đơn đồ ngọt đọc cho anh nghe một lần.

Tô Duyệt tự nhiên tùy ý hỏi Giang Từ: “ anh thích ăn ngọt một chút, có thể nếm thử tháp dâu tây bơ, đó là món best seller ở đây, nếu anh vẫn muốn ăn bánh kem xoài thì ở đây cũng có.”

Giang Từ tựa vào ghế, ngữ khí lười biếng, “ bánh kem xoài.”

“ Được.”

chẳng lẽ anh chỉ thích ăn bánh kem xoài thôi à?

Tô Duyệt quay sang nhìn Giang Hạo Duyên, “ Nhóc muốn ăn bánh gì nào?”

Tiểu gia hỏa rối rắm mà nhìn thực đơn, hít hít nước miếng, Hạo Hạo toàn bộ đều muốn ăn a. Một hồi lâu sau mới gian nan chỉ vào hình ảnh trái cây rực rỡ nói “Hạo Hạo muốn cái này.”

“Không thành vấn đề.”

Khi đồ ngọt lên, Tô Duyệt trộm hỏi Tiểu Hạo Hạo, “ Nhóc đã nghĩ ra muốn mua gì chưa?”

Tiểu gia hỏa nhìn Giang Từ đối diện, tay nhỏ đặt ở bên miệng, đè nặng thanh âm nói với Tô Duyệt: “Hạo Hạo muốn mua quà sinh nhật, có thể chứ?” bé xem trên TV các bạn nhỏ đều tặng cho ba mẹ quà vào ngày sinh nhật.

Tô Duyệt cong môi, “Có thể a.”

“ Tiền của Hạo Hạo đủ mua không?” Tiểu gia hỏa từ trong túi quần móc ra một chồng tiền màu đỏ, mắt to chớp chớp ,chờ mong mà nhìn Tô Duyệt.

“Đủ.” Tô Duyệt dở khóc dở cười.

Nghe vậy, Giang Hạo Duyên mới cảm thấy mỹ mãn đem tiền cất đi, tay còn cẩn thận che túi lại, lo sợ tiền rơi mất.

Sau khi đồ ngọt được mang lên, tiểu gia hỏa lại hít hít nước miếng, cầm lấy nĩa nhỏ , “Hạo Hạo thích ăn.”

“ Nhóc thích là được.” Tô Duyệt nhìn về phía Giang Từ đối diện, ngón tay thon dài, muỗng bạc ở trong tay anh càng thêm nhỏ nhắn mong manh, anh múc một miếng bánh kem bỏ vào trong miệng.

“Giống nhau.” Đột nhiên, anb nói.

Tô Duyệt sửng sốt rồi mới phản ứng lại, anh đang nói bánh kem hương vị giống nhau. “Có phải không ngon bằng tôi làm không? Nếu anh muốn ăn bánh tôi làm thì về nhà tôi làm cho.”

" tự luyến.” Giang Từ nheo nheo mắt, miếng bơ ở khoang miệng dần hòa tan.

Tuy rằng nói như thế nhưng Tô Duyệt thấy Giang Từ đem bánh kem ăn sạch, một chút cũng không thừa. Nhìn lại Tiểu Hạo Hạo bên cạnh , tiểu gia hỏa ăn đến vô cùng thỏa mãn, khuôn mặt nhỏ phấn điêu ngọc trác hiện rõ hai chữ “Vừa lòng”.

Tô Duyệt bị cặp cha con này chọc nhịn không được mà bật cười.