Quá trình phát sóng của « vô địch thiên hạ » cũng giống như quá trình quay phim, đầy thăng trầm.
Sau lần phát sóng ngày đầu tiên trên truyền hình Waterloo, ngày tiếp theo bộ phim xuất hiện các trang web lớn, điểm số chỉ đạt một nửa so với dự tính. Từ bảng xếp hạng cho thấy, phần lớn các tài khoản đều đánh giá ba sao. Thêm vào đó các nhận xét phía dưới cũng rất tiêu cực, rõ ràng là có người đang thao túng.
Mặc dù điểm số không đại diện cho chất lượng của bộ phim, nhưng nó sẽ ảnh hưởng đến đánh giá của người qua đường và làm cho xếp hạng trở nên tồi tệ hơn.
Trần Khuông Minh gấp đến độ khóe miệng phồng lên như cái phao, chạy đến văn phòng Tô Tân: "Bên đài truyền hình ám chỉ chúng ta mua tỉ lệ người xem, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ không được."
"Trần lão sư, đừng có gấp, trò hay còn phía sau." Chị Diêu ở bên cạnh mở máy tính bấm vào trang web: "Đến đây, xem video này đi, anh thấy thế nào?"
Trần Khuông Minh đến gần, là một video được đăng bởi một blogger điện ảnh trên weibo, tiêu đề viết: "So sánh kỹ thuật diễn xuất của Cố Phi Nam và Tần Chí Minh."
Trong video, hai nam chính của « vô địch thiên hạ » trong cùng một cảnh quay, chia đôi màn hình, biểu cảm hai người, ánh mắt biến hóa rất nhỏ cũng có thể nhận ra, rất dễ dàng so sánh.
Cảnh quay khi nam chính còn là một thiếu niên, bị người khác âm thầm tính kế, vì chủ quan, bị phán án diệt môn, mà hắn thì phải trơ mắt chứng kiến người thân chết đi.
Tần Chí Minh lúc ấy quay cũng đã gần tuổi ba mươi, cảm giác thiếu niên đều nhờ lớp trang điểm, lúc quay chính là lúc đã công thành danh toại, nên quay rất lười biếng, đạo diễn cũng không thái quá hà khắc. Còn Cố Phi Nam lại hoàn toàn tương phản, cận cảnh khuôn mặt trong video gần như 360 độ không có góc chết, vào thời khắc ấy ánh mắt tuyệt vọng nổi bật nét bất lực, sụp đổ, cảm xúc rất chân thật.
Dù là người không có chuyên môn cũng nhận thấy phân cảnh này Cố Phi Nam diễn rất tốt, ngoại hình vượt trội.
"Video này được làm khi nào vậy?" Trần Khuông Minh vừa mừng vừa sợ.
"Làm lâu rồi, có hẳn một series." Chị Diêu có vài phần đắc ý: "Tô tổng cố ý chuẩn bị, cảnh này của Tần Chí Minh đã được lựa chọn rất cẩn thận."
Trần Khuông Minh bừng tỉnh: "Ra là mọi người đã sớm chuẩn bị, chuyện trên bảng xếp hạng cũng đều nằm trong kế hoạch sao?"
Tô Tân gật đầu: "Đầu tiên để sự kỳ vọng của người xem ở mức thấp nhất, sau đó lại chậm rãi nghịch tập, bộ phim này có sáu mươi tập, ròng rã gần hai tháng, Gia Thành luôn muốn có một cơ hội để phá hủy bộ phim này, nhưng lại quên một việc, đỏ thẫm là nhiệt độ, chỉ cần có nhiệt độ, chúng ta liền có thể nghịch tập."
"Chuyện đó . . . Bị so sánh như vậy . . . Có chút . . ." Trần Khuông Minh chần chờ hỏi: "Dù sao trước kia Tần Chí Minh cũng là người của công ty, mặc dù là đã làm chuyện sai, nhưng . . ."
Chị Diêu vẻ mặt căm hận chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Lão Trần, anh đúng là thánh mẫu tái thế. Vậy cũng không nhận ra, trên mạng đua nhau so sánh hắn với Cố Phi Nam không phải do hắn đứng sau dựt dây hay sao? Tôi nghe nói, trước đó hắn cùng Lữ Thành Chiêu ký hợp đồng, dự định muốn dùng bộ phim cùng Cố Phi Nam kéo xuống sau đó thoát ra khỏi bê bối."
Trần Khuông Minh bừng tỉnh, xổ một câu nói tục: "Thì ra là thế, vậy thì đừng trách chúng ta."
Buổi tối trước giờ phát sóng một giờ, đoàn đội tuyên phát Tinh Hà đã bắt đầu lên men.
Nhanh chụp, weibo đồng thời phát ra hàng loạt video so sánh, đẩy # Cố Phi Nam, Tần Chí Minh diễn kỹ đại bỉ bính # đứng vị trí thứ hai hot search, nhanh chụp kết hợp với « vô địch thiên hạ » tổ chức một sự kiện, bạn bè của các nhà làm phim đã tải một video nhỏ về cốt truyện của bộ phim và gắn thẻ # vô địch thiên hạ #, người có số điểm cao sẽ có vé vào cửa buổi họp mặt đoàn làm phim cuối năm mang tên "Nhanh chụp tinh quang sáng chói đêm", cũng có cơ hội được trao bởi các diễn viên chính.
Sau khi hai tập được phát sóng vào ngày thứ hai, xếp hạng tăng đều đặn lên khoảng 0,8 , số người bình luận cũng tăng cao, nói rõ những điểm đem người qua đường hấp dẫn thành công.
Ngày thứ ba kịch bản bắt đầu có tuyến tình cảm của nam nữ chính, Cố Phi Nam cùng Kiều Nhược Nam phát weibo.
Cố Phi Nam: @ Kiều Nhược Nam Bạch công tử buổi tối tới nhà ngươi làm khách, nhớ đón tiếp.
Kiều Nhược Nam: @ Cố Phi Nam không đánh không thành tài, hãy chấp nhận đi.
Những fan CP NAm Nam lập tức bị ngọt choáng, các loại video nhỏ được quay và chỉnh sửa xuất hiện liên tục, góc quay phức tạp,sự kết hợp giữa mỹ nam và mỹ nữ không chỉ bắt mắt mà còn nổi lên những bong bóng hồng trên màn hình, thu hút sự chú ý của các chủ đề nóng, trước kia fan CP bị ba nhà xé bức, lần này quả thực mở mày mở mặt, số lượng người tăng lên nhanh chóng.
Việc tranh giành CP của nam và nữ chính trong quá trình phát sóng là một hoạt động quảng bá thông thường, người hâm mộ thuần tuý hai bên bình thường đều sẽ vì nhiệt độ mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng lần này tình huống có chút đặc biệt, số lượng lớn fan hâm mộ treo Kiều Nhược Nam lên đánh, nhưng Cố Phi Nam thật sự rất ưu nhìn, nhất tạo hình trong phim, giai đoạn trước là công tử nhẹ nhàng thế gia, khiến người kinh diễm, một bộ phận fan của Kiều Nhược Nam phản đối, đi theo fan CP cùng nhau liếʍ màn hình, cảnh tượng ba nhà động một chút lại xé ép đã ít đi rất nhiều, vòng fan trở nên hoà hợp một cách thần kỳ trong giai đoạn đầu, tề tâm hợp lực bắt đầu khiến người qua đường đề cử bộ phim truyền hình này.
Tuần đầu phát sóng nhiệt độ bộ phim dần dần đi lên, rất nhiều người bắt đầu để ý đến bộ phim.
Vốn đầu tư 300 triệu không phải chuyện đùa, Tô Hà mặc dù bởi vì áp lực quá lớn liền chạy không chịu trách nhiệm, nhưng thật lòng lại muốn đem bộ phim này làm tốt, tung ra một số tiền lớn.
Cảnh quay tinh xảo, đạo cụ chân thật, phục trang cũng rất được đầu tư, màn hình TV vừa mở ra liền có một loại hưởng thụ; ngoài việc Cố Phi Nam diễn biết tròn biết méo, Kiều Nhược Nam biểu hiện cũng rất tốt, vai phụ lại là lão hí cốt [1] lên hình vô cùng đã nghiền.
[1] Lão hí cốt: dùng để hình dung những diễn viên có kỹ năng diễn xuất cao siêu, xuất thần, diễn y như thật.
Điều quan trọng nhất là cốt truyện của bộ phim này cô đọng, có nhiều tuyến mở và tối ẩn khác nhau, hình tượng nhân vật đa chiều, tính thảo luận cao, hấp dẫn người xem vào từ tập phim.
Tuần thứ hai vừa kết thúc, phim đã đến đoạn cao trào đầu tiên, tập mười lăm, mười sáu tỉ lệ người xem đột phá, nhân vật của Cố Phi Nam cùng cảnh phim lên hot search, muốn truyền bá có hai cách đó là mua thủy quân cùng các fan hâm mộ của diễn viên làm nóng các trang web lớn, cũng cho điểm thong thả dâng lên, phim bắt đầu có sự thu hút.
Bộ phim có tỉ lệ xem đột phá là do nam chính, điều này vô luận đặt trên thân ai đều là thành tích, đừng nói là người mới xuất đạo như Cố Phi Nam, fan Cố Phi Nam số lượng cũng đang nhanh chóng gia tăng, bộ phim chiếu được hai tuần, đã đột phá năm trăm vạn, mắt trần có thể đỏ lên.
Giải trí Tinh Hà từ trên xuống dưới đều bị đánh một viên cường tâm châm, lúc trước bởi vì « vô địch thiên hạ » bị ép đến bờ vực, nhưng giờ tinh thần mọi người đều phấn chấn.
Trần Khuông Minh cũng không ngoại lệ, sáng sớm liền đến văn phòng Tô Tân, mặt mày hớn hở: "Tô tổng, tôi thật sự phục cô, tên tiểu tử Lữ Thành Chiêu này hiện tại đã vỡ mộng? Tôi vừa nghĩ đến hắn trong lòng liền thống khoái, thật muốn uống mấy chén."
"Phim chiếu xong mong Tô tổng mở tiệc cỡ lớn ăn mừng." Chị Diêu ở bên cạnh trêu ghẹo.
Trần Khuông Minh trời sinh thích náo nhiệt, thích kết giao bạn bè, đặc biệt thích tụ tập, có chút mong đợi nói: "Vậy khi chiếu xong, đến lúc đó khung cảnh lớn một chút, mặt trước mặt sau để bảng hiệu, để tên tiểu tử Lữ Thành Chiêu kia tức chết."
Tô Tân không tiếp lời, ngồi trên ghế trầm tư.
Chị Diêu cùng Trần Khuông Minh nhìn nhau một cái, nghi hoặc hỏi: "Tô tổng, có chuyện gì sao?"
"Tôi đang tự hỏi tại sao Lữ Thành Chiêu vẫn chưa có động tĩnh gì" Tô Tân chân mày cau lại "Không đúng."
"Chắc đã bị dọa sợ " Trần Khuông Minh vui tươi hớn hở nói "Bộ phim hiện tại rất tốt, sắp tới là kỳ nghỉ đông, cốt truyện phía sau càng ngày càng thu hút, tỉ lệ người xem cùng mức độ nổi tiếng càng ngày càng cao."
Mí mắt phải Tô Tân nhảy lên, trong lòng luôn cảm thấy bất an, nhưng lúc này không cần mất hứng, cô dặn dò một câu: "Chị Diêu, chị để bộ phận tuyên truyền theo dõi mọi động tĩnh, túc trực 24/24."
Thần kinh căng thẳng sau hai tuần lễ, cuối tuần có thể tạm thời thư giãn một tí, Tô Tân ở bên ngoài ăn cơm xong liền đi đến trung tâm thể dục.
Lần trước Tần Chí Minh cho cô một lời cảnh cáo, nhưng lời Giản Diệc Thận kêu cô thuê vệ sĩ lại không có tác dụng. Cô không thích bị một người xa lạ một tấc cũng không rời theo sát, thứ hai thuê vệ sĩ cũng chỉ làm cho người khác chú ý.
Biện pháp tốt nhất, chính tự bảo vệ mình.
Trước kia theo đuổi Giản Diệc Thận, Tô Tân đã học được tầm mười năm tán đả [2], khi còn bé thân thể cô không tốt dễ sinh bệnh, Tô Đình Doãn cho cô đi học để cơ thể khoẻ hơn, về sau học rất hứng thú sau đó mới kiên trì học.
[2] Tán đả: là võ chiến đấu tay không tự do, ra đời ở Trung Quốc - hay còn gọi là Kungfu.
Cô vẫn nhớ rõ lúc hai nhà gặp mặt, Giản Diệc Thận nghe cô học tán đả vẻ mặt rất kinh ngạc, Trịnh Mính Tiêu khi đó còn rất thích cô, cũng đi theo nói một câu: "Đình Doãn, để con gái học cái này làm gì, chém chém giết giết, không hề tao nhã chút nào, đổi cho con bé học khiêu vũ ca hát đi, có khí chất."
Không lâu sau, cô biết được mẫu hình Giản Diệc Thận yêu thích, quyết định từ bỏ những thứ này.
Ngày đó cùng Tần Chí Minh giằng co, trong nội tâm cô rất tự tin, mặc dù nhiều năm không học lại, nhưng thân thể phản ứng rất linh hoạt, coi như đánh không lại Tần Chí Minh, cũng có thể kéo dài thời gian thoát thân.
Hiện tại là thời điểm nên luyện tập lại.
Trung tâm thể dục quốc tế Nhật - Mỹ nằm ở quảng trường Kim Thành, tầng một và tầng hai được bố trí xa xỉ, toàn bộ tầng ba là trung tâm thể dục. Trung tâm thể dục này rất nổi tiếng trong giới giàu ở thành phố An Châu, không chỉ có máy tập thể dục thông thường, mà còn có một số bộ môn khác, đấu kiếm, tán đả, đấm bốc, . . . Huấn luyện viên thể hình đều có nhiều năm kinh nghiệm hành nghề.
Tô Tân đi theo huấn luyện viên luyện tán đả hơn nửa giờ, mồ hôi đầm đìa, cuối cùng vừa lau mồ hôi vừa nghiêm túc nghe huấn luyện viên tổng kết.
"Khá lắm, mới tới đây hai ba lần mà trình độ có thể được như vậy " huấn luyện viên khích lệ cô "Thể lực của phụ nữ yếu hơn đàn ông, nếu đối mặt khẳng định không chiếm được lợi thế, nhất định phải chú trọng kỹ xảo, phản ứng linh hoạt, giống như dệt hoa trên gấm."
"Cám ơn huấn luyện viên, chủ yếu là do có người dạy tốt." Tô Tân lấy lòng một câu.
Huấn luyện viên là một người đàn ông gầy gò đã ngoài ba mươi, một mặt nghiêm túc, nghe cô nói vui vẻ trả lời: "Cái này giống vuốt mông ngựa, mau đi đi, bạn của cô cũng chờ cô rất lâu rồi đó."
Tô Tân sửng sốt, quay đầu nhìn sang khu nghỉ ngơi, có người ở trên ghế sofa vẫy tay với cô, là Từ Đông Tô đã lâu không gặp.
Hai người vô tình gặp nhau ở đây, đều có chút ngạc nhiên, Tô Tân đi vào thay quần áo, đến quầy cà phê của trung tâm thể dục ngồi cùng Từ Đông Tô.
Hai người đã không gặp nhau kể từ lần đàm phán bản quyền, nhưng thường xuyên trong vòng bạn bè trò chuyện hai câu, đây có thể coi là một phương thức hòa thuận của các quý ông.
"Thật không ngờ em lại luyện tán đả " Từ Đông Tô cười nói "Vừa rồi anh cũng không dám nhận, vẫn đang tự hỏi, tiểu cô nương tiêu soái hiên ngang như vậy sao lại chui vào đây, thật hiếm có."
"Không đem anh dọa chạy đã tốt rồi." Tô Tân hài hước đáp.
"Em hẳn là không biết, vừa rồi bên cạnh có rất nhiều người dừng lại nhìn em, phiên nhược kinh hồng [3], uyển như du long [3], khiến người kinh diễm." Từ Đông Tô vừa nói nhịn không được vui vẻ "Thật xin lỗi, anh có bệnh khoe chữ tử không đổi được."
[3] "Phiên nhược kinh hồng": bay vụt qua như chim nhạn bị hoảng sợ, hình dung về dáng vẻ uyển chuyển nhẹ nhàng của người con gái.
[4] Uyển như du long: uyển chuyển như rồng cưỡi mây bay.
"Cám ơn, bất quá vẫn đừng khen nữa, em sợ từ trên trời rơi xuống." Tô Tân cũng vui vẻ theo.
Phục vụ đưa cà phê cùng hoa quả lên, hai người vừa ăn vừa nói chuyện.
Tô Tân đem tình huống của « Cơn ác mộng này tôi đã trải qua » ra giới thiệu cho một lần cho Từ Đông Tô. Kịch bản tập đầu tiên lựa chọn hai chương đầu của truyện, soạn ra hai bản thảo để sử dụng, các chi tiết vẫn đang được trau chuốt; hạng mục dự kiến bắt đầu vào năm sau, Tô Tân chờ « vô địch thiên hạ » chiếu xong, nếu như phim truyền hình đại hỏa, cô sẽ chọn lựa nhà đầu tư, diễn viên, để Tinh Hà nắm quyền chủ động trong lòng bàn tay.
Từ Đông Tô nói về một số chuyện vui về văn học mạng: "Anh có một người bạn một ngày ra một chương, mỗi ngày độc giả đều sẽ canh thông báo, kết quả có một ngày cậu ta không đăng chương mới, em đoán xem, nguyên nhân là gì?"
"Trang web sập?" Tô Tân đoán.
Từ Đông Tô lắc đầu: "Cậu ta đặt sai thời gian, thật vất vả mới tích lũy được 10 chương thì bị đăng lên hết."
Tô Tân đang ăn trái cây, thiếu chút nữa thì bị sặc, nhịn không được cười ra tiếng: "Thật thảm."
Nụ cười của cô xán lạn, khoé mắt cong lên, giống như nụ hoa mùa xuân chớm nở.
Từ Đông Húc lẳng lặng nhìn, ánh mắt mê mang, sau đó mới định thần lại, chỉ vào khóe miệng Tô Tân: "Ở đây."
Tô Tân lau khóe miệng.
Từ Đông Tô nghiêng người về phía trước, thấp giọng hỏi: "Người đàn ông kia nhìn em rất lâu. Em có biết anh ta không?"
Tô Tân ngơ ngác, quay đầu lại, Giản Diệc Thận ngồi gần đó trong tay cầm một ly cà phê, khớp xương vì dùng sức mà lồi ra, lẳng lặng nhìn cô, lạnh lùng lại có chút chờ mong.