Mưa Bóng Mây

Chương 10.1: Chuyển trường

Sau khi hai người bước ra khỏi tủ quần áo, Ôn Kiều giận dữ đi thẳng vào nhà vệ sinh, cô vừa vào nhà vệ sinh đã nghe thấy tiếng bước chân vội vã của Yến Hiếu Tiệp, theo sau đó là tiếng cổng sắt bị đóng sập lại.

Căn nhà hoàn toàn chìm vào yên tĩnh.

Ôn Kiều nâng vòi nước đã rỉ sét, cả người cô đang rất nóng, chỉ muốn dùng nước lạnh để rửa mặt. Chỉ là, cô cảm giác thân dưới rất dính.

Đây là lần đầu tiên cơ thể cô xuất hiện phản ứng này.

Cô khẩn trương tuột quần mình xuống, sau đó cởϊ qυầи lót ra, qυầи ɭóŧ màu trắng nên có thể thấy rất rõ phần vải bị thấm ướt, phía trên còn dính một ít chất lỏng màu trắng, cô biết, đây là âm dịch tiết ra khi con gái sinh ra phản ứng sinh lý.

Cô hơi khó chịu, nhanh chóng chỉnh trang lại quần áo.

Một lúc sau, Ôn Kiều đi từ nhà vệ sinh ra ngoài, vốn dĩ định tìm cặp sách bị Yến Hiếu Tiệp nhét bên dưới ghế sofa, nhưng lại phát hiện cặp sách đã được đặt ngay ngắn trên mặt bàn, lúc cô cầm lên, kỳ lạ là bên trong lại hơi nặng.

Cô kéo khóa cặp, bên trong có hai hộp bánh Oreo và hai chai nước ép nho.

Cứ như vậy, Ôn Kiều đeo cặp sách nặng nề đi ra khỏi con hẻm nhỏ.

Vừa nãy, đúng là cô đã bị hành động trơ trẽn của Yến Hiếu Tiệp chọc giận, thế nhưng điều khiến lòng cô rối như tơ vò lại chính là cái kiểu lúc tốt lúc xấu của anh.

Nếu từ đầu đến cuối anh hoàn toàn là một tên khốn nạn thì không sao, nhưng không, người con trai này cũng có một mặt dịu dàng, biết quan tâm chăm sóc cho người khác.

Chính vì thế nên đôi lúc cô mới rơi vào cạm bẫy của anh.

Chỉ là, Ôn Kiều chưa từng tin vào lời tỏ tình của Yến Hiếu Tiệp. Bởi vì cô cho rằng đó chỉ là hứng thú nhất thời trong lúc tuổi trẻ hừng hực sức sống của một đại thiếu gia sống trong gia đình khá giả, chỉ là thú vui cấp thấp giống như việc hút thuốc, trốn học, đánh nhau hay xem phim 18+ mà thôi.

Nó cũng như một cơn mưa khô nóng, hết mùa là sẽ tạnh ngay.

Cho nên, so với tình cảm thật lòng, cô càng tin rằng anh chỉ muốn "làm" cô.

Thỏa mãn ảo tưởng và ham muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© khi anh tuổi 17.

*****

Sau ngày hôm đó, Yến Hiếu Tiệp cũng không quấy rầy Ôn Kiều nữa, cứ như anh biến mất hoàn toàn vậy, trong trường cũng như ngoài trường, cả hai chưa từng chạm mặt một lần.

Quả thực thế giới của cô đã bình yên hơn hẳn.