Pháo Hôi Ác Độc Hắn Không Muốn Sống Nữa

Chương 1-1: Xuyên thành pháo hôi ác độc

"Công tử, chính là tên Sở Đàn này đánh vỡ chiếc ly mà ngài thích nhất, bây giờ còn không chịu nhận tội, ngài không thể nhẹ nhàng tha cho hắn."

"Đúng vậy, tiểu tử này ngày thường không coi ai ra gì, phía trên giao việc hắn đều không làm, sẽ dùng thủ đoạn gian dối để lừa gạt!"

"Đã làm sai chuyện còn không nhận, tên này là đang ngồi lên đầu chủ nhân, công tử, ngài phải dậy dỗ hắn một chút mới được!"

......

Tiếng nam nữ ríu rít nói chuyện, âm thanh hỗn tạp toàn bộ đều lọt vào tai, ồn ào đến mức khiến Dung Ngọc đau đầu khó chịu.

Y mở mắt ra lại phát hiện mình đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ, xung quanh là một vòng tròn người, nam nữ đều có, tất cả đều ăn mặc theo phong cách cổ xưa.

Ngay cả y cũng đang mặc một chiếc áo choàng bông bằng gấm, khoác áo lông chồn, ngồi ở trên xe lăn.

Ở trước mặt y có một thiếu niên cao gầy đang cúi đầu quỳ trên nền tuyết, trời vào đông rất lạnh, nhưng hắn chỉ mặc một bộ quần áo mỏng, cổ tay và ống quần còn chi chít những vết vá.

Là đang đóng phim sao?

Cái ý nghĩ này vừa nảy lên, một lượng lớn ký ức không thuộc về y nhanh chóng xông vào trong não.

Hoá ra y xuyên vào quyển truyện đam mỹ cổ đại np, thân phận của y bây giờ là con thứ ba của Lễ Bộ thị lang, tên Dung Ngọc, một vị công tử trùng tên họ với mình, cũng là một người tàn tật hai chân bị què.

Mà thiếu niên đang quỳ trước mặt y chính là công một trong truyện, người có tâm cơ sâu nhất, là đại BOSS có chỉ số thông minh tối cao, cuối cùng gϊếŧ chết nguyên Cảnh Đế, trở thành hoàng đế trẻ tuổi nhất.

Thiếu niên tên thật là Vệ Kinh Đàn, là con vợ cả của Vệ Vương, Vệ Vương vốn là người tập võ, đi theo hoàng đế Thái Tổ mở rộng lãnh thổ, vài lần đã kịp thời cứu Thái Tổ khi gặp nguy nan.

Sau khi Thái Tổ đăng cơ, ông nhớ tới ân đức phò tá, phong Vệ Vương là người khác họ duy nhất thành Vương, hưởng tước vị bổng lộc, ban đất phong hầu, đồng thời đi trấn thủ biên cương.

Nhưng sau khi Thái Tổ băng hà, nguyên Cảnh Đế kế vị, nguyên Cảnh Đế tính cách đa nghi, kiêng kị Vệ Vương tay cầm trọng binh, luôn có lòng nghi ngờ Vệ Vương tạo sẽ tạo phản. Cuối cùng tìm cái cớ, loại bỏ Vệ Vương gia.

Khi nguyên Cảnh Đế ra tay, Vệ Vương đã có chuẩn bị từ trước, trộm đưa đứa con duy nhất Vệ Kinh Đàn của vợ cả vào kinh đô. Hoàng đế Cảnh Nguyên phái binh đánh đến nơi đất phong của Vệ Vương, cuối cùng cũng tìm được "con vợ cả" mà Vệ Vương che giấu, cùng nhau chặt đầu xử tử, chưa từng nghi ngờ.

Mà Vệ Kinh Đàn dùng tên giả là Sở Đàn, sống ở dưới mí mắt thiên tử. Hắn bán mình làm nô bậc, tiến vào Dung phủ, mai danh ẩn tích chỉ vì muốn tìm cơ hội báo thù rửa hận.

Còn Dung Ngọc, là pháo hôi ác độc trong quyển sách này, bởi vì hai chân tàn tật dẫn tới tính cách vặn vẹo hung ác nham hiểm, đối xử với Sở Đàn không đánh thì mắng, tuỳ ý vũ nhục.

Nắng ngày hè chói chang, bắt hắn đứng tấn ở dưới cái nắng như thiêu đốt. Vào ngày đông rét buốt, kêu hắn cởϊ qυầи áo xuống hồ băng bắt cá.... Không vui thì dùng roi quất, đây đều là chuyện như cơm bữa.

Dung Ngọc tra tấn Vệ Kinh Đàn như vậy, kết cục đương nhiên vô cùng thê thảm.

Chờ đến khi Vệ Kinh Đàn được thế, chuyện thứ nhất hắn làm chính là rút gân lột da Dung Ngọc, khoét hai mắt, cho y một ngụm canh sâm sau khi chịu 81 roi để y khỏi chết, cuối cùng đánh gãy xương bánh chè của y, buộc chặt hai tay, dùng ngựa kéo đến chết.

Nhìn đến kết cục sởn tóc gáy của mình trong tương lai, Dung Ngọc không những không cảm thấy sợ, ngược lại hứng thú dào dạt, đến nỗi tay còn kích động mà run nhè nhẹ.

Chuyện này thật sự là... Quá thú vị!