Thừa Hoan

Chương 2: Bộ ngực ngạo nhân

"A, Mỹ Nương tỷ tỷ, Mỹ Nương tỷ tỷ ~, tỷ làm sao vậy, là bị bệnh sao?"

Diệp Trầm Ngư như thường ngày, cầm chìa khóa Lương Yến Bang đưa cho mình từ cửa phụ của tiểu viện Lương gia đi vào, thấy trong viện hôm nay đặc biệt yên tĩnh, Yến Bang đi học chưa về, cửa phòng của hắn tự nhiên là đã khóa lại, nàng liền rón rén đi vào phòng của Mỹ Nương tỷ tỷ, muốn nói chuyện với nàng, không nghĩ tới mới đi vào liền nhìn thấy trên bàn nhỏ đặt một cái chén thuốc, lại nhìn mỹ phụ nhân có gương mặt thập phần non nớt, tóc dài xõa tung đang dựa vào gối trúc nặng nề ngủ.

Mỹ phụ kia tuy nói lớn hơn Diệp Trầm Ngư tám tuổi, nhưng lại bởi vì sinh ra cực kỳ xinh đẹp động lòng người, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng phảng phất như có thể bóp ra nước, thoạt nhìn so với Diệp Trầm Ngư không sai biệt lắm.

Hơn nữa khí hậu của thành Đoan Châu nóng hơn so với những nơi khác, nữ tử ở chỗ này mặc kệ đã xuất giá hay là chưa xuất giá đều thích tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi ngủ, có đôi khi trên người chỉ đắp một chiếc chăn mỏng nhẹ mà vẫn toát ra một thân mồ hôi, càng không nói đến mỹ phụ trước mắt vóc dáng cực kỳ ngạo nhân mê người. Cặρ √υ' lớn giống như hai quả đu đủ lớn, thập phần mượt mà mập mạp, cứ như vậy theo mỹ phụ dùng tư thế nằm nghiêng mà lười biếng dựa vào trên đệm, khiến tiểu cô nương nhìn thấy cũng hâm mộ không thôi

Bất quá nàng cũng nghe Mỹ Nương tỷ tỷ nói ngực quá lớn cũng rất mệt mỏi, mùa hè còn có thể khó chịu đến hoảng hốt, cho nên nàng cũng không quá hâm mộ, thậm chí còn có chút đồng tình với tỷ ấy!

"Diệp cô nương, sao ngươi lại tới đây? Hôm nay không cần phải đến Thư viện Nữ Đức sao?"

Lúc này Khương Mỹ Nương bởi vì quỳ thủy (kinh nguyệt) vừa đi, thân thể còn có chút mệt mỏi cho nên nấu nước đường gừng uống, nhưng sau khi uống nước đường gừng, trong người lại càng thêm khó chịu, liền trộm lười ngủ thêm một khắc, không ngờ tiểu cô nương này liền tới, sợ mình lộ ra bộ ngực lớn như vậy sẽ dọa tiểu cô nương chưa lấy chồng này, mỹ phụ nhân vội vàng đỏ mặt ngồi dậy, sau khi thu vén lại mái tóc đen nhánh kia, nàng dụi dụi mắt, liền mềm nhũn nói:

"Diệp cô nương, ngươi ngồi trước, ta đi thay xiêm y.”

Nói xong, mỹ nhân liền nhẹ nhàng chuyển bước đi về phía gian phòng cách vách. Bởi vì ở chung với tiểu thúc tử không khỏi có chút phiền toái, nên nàng dùng gian phòng cách vách làm phòng tắm rửa cùng thay quần áo, ở trong gian phòng này, nàng chỉ cần vén rèm cửa là có thể đi vào thay xiêm y.

Mà Diệp Thế Chiêu mới vừa rồi quên bảo A Tam nói rõ cho mình bố cục trong tiểu viện này, lúc này vừa mới tiến vào, không khỏi có chút mê mang, bất quá hắn ngược lại rất nhanh liền nhìn thấy giày thêu của muội muội, nhưng lại sợ đi qua như vậy sẽ làm kinh động đến muội muội nhà mình, thế là nam nhân rón rén chui vào trong gian phòng nhỏ bên cạnh...