Thừa Hoan

Chương 1: Nữ nhân lẳng lơ sử dụng sữa làm hoa đậu phụ

"Thế tử, nơi này chính là nhà Khương nương tử kia, từ sau khi họ Lương đi thư viện, tam tiểu thư nhà chúng ta cứ vài ba hôm lại chạy tới nơi này một lần, thuộc hạ hoài nghi trong phòng của Khương nương tử này có giấu nam nhân..."

"Câm miệng lại! Muội muôi của ta là loại người như vậy sao?”

Nghe cận vệ nói xong, Diệp Thế Chiêu lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn một cái, gương mặt tuấn dật của nam nhân lại trầm thêm ba phần, Diệp gia chỉ có một trưởng tử như hắn, còn lại chính là tam muội muội, mà tam muội muội Diệp Trầm Ngư của hắn lại là từ nhỏ đã lớn lên ở bên cạnh hắn, cho nên từ nhỏ nam nhân đã đặc biệt yêu thương vị muội muội này. Nhất là theo muội muội chậm rãi lớn lên, tướng mạo càng thêm kiều mị đáng yêu, thật sự giống như một quả quả mâm xôi lệnh người muốn hái, tình cảm của Diệp Thế Chiêu đối với muội muội cũng càng thêm thâm sâu, thật sự chỉ hận không thể đem nàng trói ở bên người mình mới tốt.

Ai ngờ tiểu cô nương kia lớn lên lại có tâm tư khác, luôn là một bộ dáng không yên lòng, trực giác của nam nhân nói cho hắn biết, muội muội nhất định là xảy ra chuyện, không nghĩ tới, vừa để cho ám vệ điều tra một phen lại tra ra muội muội tiến vào chỗ Khương nương tử ở thành Tây làm chuyện mờ ám, chuyện này khiến Diệp Thế Chiêu không khỏi sinh lòng bất an.

"Vâng, là thuộc hạ nói sai rồi! Chỉ là, chỉ là trong nhà đậu hũ Tây Thi kia chỉ có hai người là tam tiểu thư và tiểu thúc tử Lương Yến Bang..."

Nói đến đây A Tam nhìn qua phía người huynh đệ tên A Tứ đứng bên cạnh, vội vàng tiến lên nói với Diệp Thế Chiêu:

"Nghe nói đậu hũ Tây Thi kia, Khương nương tử kia ngoài mặt là một quả phụ trẻ tuổi một mình lo liệu cửa hàng nhỏ cho tiểu thúc tử nhà nàng đọc sách đi học, nhưng sau lưng thì... rất tao lãng, bộ ngực kia... thật sự là lớn đến kỳ lạ, mấy ngày trước, thuộc hạ ngồi xổm bên ngoài cửa hàng nhà nàng rất lâu, cũng từ chỗ hàng xóm hỏi thăm được rất nhiều chuyện, bọn họ nói nàng ta tuy chưa từng sinh con, nhưng bộ ngực kia lại có thể tiết ra sữa, mỗi ngày làm xong đậu hũ, liền lấy sữa của mình hòa với nước đường làm hoa đậu phụ, thuộc hạ còn đặc biệt đi mua mấy chén..."

Trên đời này sao lại có nữ nhân dâʍ đãиɠ như vậy!

Nghe được miêu tả của thuộc hạ, Diệp Thế Chiêu không khỏi nhíu mày, trong lòng càng thêm tức giận đối với chuyện Khương nương tử giật dây tiểu thúc tử nhà mình quyến rũ muội muội, nhất là vừa nghe A Tam nói nàng ta dùng sữa người làm hoa đậu hũ!

Thật sự là một nữ nhân đê tiện!

Muội muội đơn thuần đáng yêu như vậy, nếu thật sự bị da^ʍ phụ này lừa gạt, bị nàng ta lừa làm đậu hũ sữa người thì làm sao bây giờ?

Nghĩ đến đây, Diệp Thế Chiêu thật sự chỉ hận không thể lập tức đến Lương gia trói nữ nhân dâʍ đãиɠ kia lại!

“Thế tử, hiện tại tam tiểu thư đã đi vào, hiện tại thuộc hạ liền đi bắt các nàng tới đây..."

"Bắt cái gì mà bắt? Muội muội trọng thể diện như vậy, bản thế tử làm sao có thể làm việc lỗ mãng?!"

Tuy rằng hiện tại hắn rất muốn để thị vệ đi tới bắt muội muội trở về, nhưng vạn nhất hai tên thô lỗ này vừa đi vào, liền nhìn thấy tam muội muội cởi xiêm y học da^ʍ phụ Khương thị kia vắt sữa làm hoa đậu hũ thì làm sao bây giờ?

Nghĩ đến đây, nam tử thập phần cao lớn tuấn lãng này cố gắng hít sâu một hơi, bình phục tâm tình của mình, một hồi lâu sau mới trầm giọng nói:

"Bản thế tử tự mình đi gặp da^ʍ phụ kia một hồi, các ngươi cứ ở chỗ này chờ đã."

“Vâng..."

Nói xong, nam nhân liền sắc mặt ngưng trọng đi về phía tiểu viện Lương gia.