Chử Sở lấy ra di động, nhìn vào khung thoại WeChat với Dữu Hữu Chi. Đây là sau khi anh đưa cô về rồi bọn họ trao đổi WeChat, cô vẫn chưa gửi tin nhắn nào cho anh.
Chử Sở nhíu mày nhìn avatar WeChat của anh —— một núi tuyết chìm trong bóng tối, cảm giác có chút không thể hiểu được.
Cô không phải là người biết hiếu thuận, cha cô sau khi làm ăn thất bại rồi tự sát, toàn bộ nợ nần đều đẩy lên đầu cô và mẹ cô, chỉ trong một kỳ nghỉ hè đã đủ để hiểu rõ được sự ấm lạnh của nhân thế.
Chuyện cô cần làm ở hiện tại, chính là giúp mẹ cô trả hết nợ nần.
Chử Sở thở dài, ghé vào giường gửi tin nhắn cho anh.
Mùa hè năm 2021, sau khi Dữu Hữu Chi tập thể dục trở về, nhìn thấy thiếu nữ hai ngày trước làm anh nhất thời xúc động muốn bao dưỡng gửi tin nhắn cho anh:
“Buổi sáng tốt lành.”
“Nếu như tôi nói tôi muốn có 200 vạn, thì phải lên giường với chú bao nhiêu lần?”
Dữu Hữu Chi đang ở uống nước, vừa nhìn thấy tin nhắn kia liền sặc một ngụm, trầm mặc một chút, anh trả lời: “Đợi sau khi em hai mươi tuổi rồi nói sau.”
Chử Sở không thể hiểu được: “?”
“Bồ Tát, chú muốn yêu đương với tôi trên tinh thần sao?”
Dữu Hữu Chi liền cười, gọi điện thoại cho cô.
Chử Sở cẩn thận cắm tai nghe lên, rồi mới tiếp điện thoại.
“Buổi chiều có thời gian đến đây không, tôi đi đón em.”
Giọng nói của người đàn ông không có bừa bãi như tối hôm đó, đứng đắn rất nhiều: “Không làʍ t̠ìиɦ, cũng có thể làm chuyện khác.”
Chử Sở ngộ ra: “Huấn luyện trước khi ra trận?”
Dữu Hữu Chi cười một tiếng, mở miệng: “Em đúng là thú vị thật đấy.”
Anh nói: “Tìm hiểu một chút, rốt cuộc là cái khó khăn gì mà khiến một sinh viên đang học năm nhất đại học như em cần gấp 200 vạn như vậy.”
_______
Trước khi gặp nhau, Chử Sở do dự một chút, cuối cùng lựa chọn mặc một cái váy.
Dữu Hữu Chi đang đứng ở cửa trường chờ cô, sau khi đón người xong liền đi đến cái chung cư lần trước cửa anh.
Chử Sở cũng không quá sợ anh, điều này làm cho Dữu Hữu Chi cảm thấy thực mới mẻ.
Vóc dáng của anh khá cao, trước đây bởi vì sinh hoạt trong quân đội mà khiến cho dáng người của người đàn ông rất săn chắc, đường cong cơ bắp cũng rõ ràng, ngày thường mặc âu phục thì nhìn không ra, nhưng một khi cởϊ áσ khoác, áo sơmi liền không che lấp được đường cong đập vào mi mắt, Chử Sở trước đây nhìn thấy, chỉ cảm thấy bất ngờ, nhưng lại không có sợ hãi.