Bạch Phú Mỹ Đi Xem Mắt, Gặp Phải Phú Nhị Đại Dính Người

Chương 30: Nắm Tay Nhau Đi Thuê Phòng Tình Nhân

Bách Lý Giai Ninh nhất thời không biết an ủi Hán Đông Khuê như thế nào, bàn tay đặt sau lưng anh nhẹ nhàng vỗ về, cô dùng giọng nói mềm mại nhất có thể: “Không sao mà, chú ý giữ gìn thân thể, chịu khó ăn đồ bổ là được…”

Hán Đông Khuê nhìn chằm chằm cô, khuôn mặt đẹp trai đỏ bừng, trong ánh mắt có chút quằn quại, giọng nói khàn đặc: “Thật ra bình thường anh không nhanh như vậy đâu. Bởi vì hôm nay là lần đầu với em cho nên anh mới mất khống chế. Em đừng nghĩ anh… ‘không được’.”

“Ừm, tôi cũng chưa nói câu nào chê anh mà.”

Hán Đông Khuê không phục, mím môi nói: “Rõ ràng là em không tin anh. Ra lấy túi xách, chúng ta đi thuê phòng.” Nói xong, anh cẩn thận chỉnh lại trang phục cho cả hai, kéo tay cô về lại bàn của Giang Trạch Thần. Phần lớn mọi người đều đã tản mát đi khắp nơi, trên sofa chỉ còn lại vài người đang ngồi nhâm nhi đồ ăn vặt và uống rượu.

Tầng 2 tầng 3 của Muse Club lần lượt là phòng bao và KTV, từ tầng 4 đến tầng 7 là phòng nghỉ dành cho khách có nhu cầu ở qua đêm. Hai người bọn họ đi thang máy lên tầng 4, trên này yên tĩnh hơn rất nhiều, tiếng nhạc EDM ầm ĩ đinh tai nhức óc bên dưới đã biến mất hoàn toàn.

“Hoan nghênh tiên sinh và tiểu thư, xin hỏi hai vị muốn đặt phòng đúng không ạ?” Nữ nhân viên lễ tân khách sạn vội vàng đứng lên cúi đầu chào rồi lịch sự hỏi.

Hán Đông Khuê lấy căn cước đưa cho lễ tân. “Lấy cho tôi một phòng.”

Nữ nhân viên lễ tân đã gặp qua rất nhiều cặp đôi đến đây thuê phòng, già trẻ trai gái, nam – nam, nữ – nữ đều đủ cả, thậm chí ba bốn người thuê cùng một phòng cũng có luôn. Nhưng đây là lần đầu thấy một đôi tuấn nam mỹ nữ trên người toàn là hàng hiệu nắm tay nhau đi vào, ánh mắt thoáng qua tia ngưỡng mộ, cô ta hào hứng nói: “Tiên sinh, tiểu thư, chúng tôi có phòng thường, phòng VIP, phòng tình nhân, phòng theo chủ đề và phòng tổng thống. Hai vị muốn nghỉ ở phòng nào ạ?”

“Phòng tình nhân.” Hán Đông Khuê không hề do dự nói.

Nhân viên lễ tân cầm căn cước mà Hán Đông Khuê đưa, nhìn lên mặt anh rồi lại nhìn xuống thẻ căn cước mấy lần, trong lòng âm thầm cả kinh.

Hán Đông Khuê? Không phải là Tổng giám đốc tập đoàn Aurora sao?

Không ngờ Tổng giám đốc tập đoàn Aurora nổi tiếng không gần nữ sắc lại đưa bạn gái đi thuê phòng khách sạn. Đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra, chỉ là người trong cuộc có muốn giấu hay không mà thôi.

Trong lúc nhập số thẻ căn cước vào dữ liệu trên máy tính, cô ta lén lút liếc nhìn Bách Lý Giai Ninh đang một tay nắm lấy tay Hán Đông Khuê, một tay lướt điện thoại. Người phụ nữ trước mặt nữ nhân viên lễ tân vô cùng xinh đẹp, thực sự quá xinh đẹp. Cô không cần phải động đậy, cũng không cần mở miệng nói chuyện, người khác luôn không tự chủ được mà phải ngước nhìn theo khuôn mặt hoàn mỹ và thân hình nóng bỏng của cô.

Hán Đông Khuê đứng bên cạnh lơ đãng nhìn theo tầm mắt của Bách Lý Giai Ninh, trên cánh tay anh vắt áo khoác lông vừa dày vừa nặng của cô, túi xách của cô cũng được anh đeo trên vai.

Nhìn hành động ân cần chăm sóc của Hán tổng, cô ta tự suy đoán hai người bọn họ là người yêu của nhau chứ không phải mối quan hệ tình một đêm hoặc tình nhân bao dưỡng.

Sau khi làm xong thủ tục check-in, cô ta lấy thẻ phòng trong ngăn kéo ra đưa cho Hán Đông Khuê bằng hai tay, lễ phép nói: “Hán tiên sinh, đây là thẻ phòng 6969, tầng 6 phòng cuối cùng hành lang bên tay trái. Chúc tiên sinh và tiểu thư một buổi tối vui vẻ.”

Hán Đông Khuê cầm lấy thẻ từ, kéo tay Bách Lý Giai Ninh vội vã đi vào thang máy làm cho nữ nhân viên lễ tân phải mím môi nín cười. Vừa bước vào thang máy, cô đã bị anh dồn vào một góc, môi anh hôn mạnh lên môi cô không chút cố kị.

Tay anh luồn xuống dưới nâng mông cô lên, hạ thân áp sát vào cô để cô cảm nhận được du͙© vọиɠ bừng bừng phấn chấn của anh. Lưng cô bị ép chặt vào bức tường lạnh ngắt sáng loáng như gương của thang máy, bụng dưới chạm vào đũng quần căng phồng nóng rực của anh.

Bách Lý Giai Ninh cũng không ngần ngại đáp trả anh, hai tay ôm cổ anh hôn nồng nhiệt. Không thể đợi đến lúc thang máy đến tầng 6, lại nhận được sự hưởng ứng của cô, anh mạnh bạo tốc chân váy ngắn của cô lên một đoạn, bàn tay to lớn bao phủ lấy nơi ướt đẫm của cô sờ soạng.

“Ninh Ninh, qυầи ɭóŧ của em đâu?”

“Ướt quá, vứt đi rồi…”

Anh cảm thấy cô run lên nhè nhẹ, đầu ngón tay lại càng càn rỡ vừa móc vừa gảy rồi lại khuấy tròn khiến mật ngọt tuôn ra lênh láng, chảy dọc theo bắp đùi rơi xuống đôi boots. Anh dùng ngón tay cởi khoá bra sau lưng vuốt ve ngực cô. Không gian nhỏ hẹp trong thang máy lập tức nóng lên.

Anh khao khát cô, anh không muốn đè nén du͙© vọиɠ trong lòng thêm một phút giây nào nữa.

Thang máy “đinh” một tiếng, hai cánh cửa inox nặng nề mở ra, bên ngoài là hành lang trống trải không một bóng người. Hán Đông Khuê ôm Bách Lý Giai Ninh men theo mép tường, từ đầu đến cuối hai đôi môi vẫn dính chặt vào nhau, nước bọt lấp lánh theo khoé miệng chảy xuống cằm. Vừa hôn, hai đôi chân vừa bước tới phòng khách sạn, không phân biệt nổi là ai lôi kéo ai vào được căn phòng 6969.

“Rầm” một tiếng, cửa phòng mở ra không phải bằng tay mà là bị người ta dùng sức đá đυ.ng vào vách tường. Tay của Hán Đông Khuê giữ chặt gáy Bách Lý Giai Ninh, mãnh liệt ôm hôn triền miên không dứt.

Cánh cửa đáng thương lại một lần nữa bị đá mạnh.

Cho đến tận lúc cả hai không còn oxy mới buông nhau ra. Hán Đông Khuê tì trán anh vào trán cô, thở hổn hển. Hai người im lặng ngước mắt quan sát đối phương, hai đôi mắt tràn đầy ham muốn nhìn thẳng vào nhau.

Hán Đông Khuê đột nhiên bật cười, vùi đầu vào cổ Bách Lý Giai Ninh nỉ non: “Đây là lần đầu tiên trong đời anh đưa phụ nữ đi thuê phòng khách sạn, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.”

Bách Lý Giai Ninh lúc này mới bắt đầu hé mắt quan sát, căn phòng tình nhân này rộng gần 100m2, toàn bộ màu sắc trong phòng là đỏ và đen xen kẽ lẫn nhau một cách hài hoà và có chủ ý. Có lẽ kiến trúc sư đã lấy cảm hứng từ bộ phim nổi tiếng “50 Shades” được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên để sắp xếp và trang trí căn phòng.

Chính giữa phòng là một chiếc giường màu đỏ rất lớn, trên trần nhà lắp những tấm gương xếp thành các ô vuông đều nhau, phản chiếu toàn bộ hình ảnh dưới mặt giường. Xung quanh giường kéo rèm, bức rèm mỏng làm bằng tơ tằm óng ánh. Dưới chân giường đặt một chiếc ghế da màu đỏ, một đầu lớn một đầu nhỏ, ở giữa lõm xuống, đích thị là ghế tình yêu tantra.

Ngoài phòng tắm chính, căn phòng còn đặt một chiếc bồn tắm uyên ương được ngăn cách với giường ngủ bằng một bức rèm lụa đen.

Bách Lý Giai Ninh đi đến tủ đầu giường kéo ngăn kéo ra, thấy trong đó có đủ loại đồ chơi tình thú, gồm vài chiếc dươn.g vật giả kích cỡ khác nhau, trứng rung, gậy rung, kẹp đầṳ ѵú, thậm chí còn có roi và còng tay.

Bách Lý Giai Ninh tuy chưa yêu đương bao giờ nhưng cũng chẳng phải người ngây thơ, cô cầm lấy một chiếc dươn.g vật giả nghịch nghịch một chút. Hán Đông Khuê túm lấy nó quăng lại vào ngăn kéo, hờn dỗi nói: “Của anh xịn hơn nhiều.”

Bách Lý Giai Ninh nhún vai không tỏ rõ thái độ, tiếp tục nghiên cứu căn phòng một cách kĩ càng. Ngăn kéo bên dưới đặt gel bôi trơn và rất nhiều bαo ©αo sυ với đủ loại mùi hương, có loại siêu mỏng, loại có gai, loại gắn bi, loại gắn đầu 12 con giáp. Trong tủ quần áo treo rất nhiều loại nội y tình thú vô cùng đặc sắc, từ set đồ mèo con thỏ con đến set hầu gái, y tá, bò sữa, đồng phục học sinh, catwoman.

Bách Lý Giai Ninh đeo chiếc bờm tai mèo lên đầu, cười tít mắt. “Phòng này hay ho phết đấy.”

Lỗ tai mèo làm bằng lông mịn màu hồng phấn mềm mại, thoạt nhìn đã thấy vô cùng đáng yêu. Hán Đông Khuê thấy cô đeo tai mèo miệng cười tươi rói, tay cầm đồ này đồ kia không ngừng nghịch ngợm, trong đáy mắt anh xẹt qua một tia yêu chiều.

Trong góc phòng đặt máy xông tinh dầu có chức năng phun sương, bên trong chắc hẳn đã được nhỏ vào vài giọt nước hoa kí©ɧ ŧìиɧ loại đặc biệt. Làn khói thơm nồng nàn bay ra, vô tình bay vào mũi Hán Đông Khuê làm cho da đầu anh tê dại. Anh đẩy ngã cô lên giường, quỳ gối hai bên hông cô, cúi đầu hôn cô mãnh liệt.

Bách Lý Giai Ninh bị anh đè lún xuống đệm, nụ hôn của người đàn ông mang tính chiếm hữu cực mạnh, vừa tham lam vừa công kích, như muốn nghiền nát môi cô.

Cơ ngực rắn chắc của anh cách lớp áo sơ mi dán lên bầu ngực đầy đặn cao ngất của cô. Bàn tay anh vừa dài vừa lớn là thế mà vẫn không thể ôm hết bầu ngực tràn ra hai bên.

Hán Đông Khuê buông môi cô ra, giật tung hàng cúc áo sơ mi của mình ném thẳng xuống đất. Bách Lý Giai Ninh thở gấp, mở to mắt nhìn động tác bá đạo của anh. Ánh đèn màu đỏ nhàn nhạt trên đỉnh đầu chiếu xuống, không thể phủ nhận màu sắc này rất dễ dàng thổi lên du͙© vọиɠ và ham muốn sâu kín nhất của con người.

Cô cố gắng kìm chế cảm giác nhộn nhạo ở bụng dưới, duỗi tay đẩy l*иg ngực anh ra, cơ bắp trên ngực anh rắn chắc đến mức khiến cô không khỏi cảm thán, cô nở nụ cười ngọt ngào nói: “Đi tắm trước đã.”

Hán Đông Khuê cọ cọ mũi mình vào mũi cô, dịu dàng hỏi: “Anh đi tắm trước hay là em đây? Hoặc là… tắm chung nhé?”

Bách Lý Giai Ninh đỏ mặt nhìn anh. “Anh tắm trước đi.”

“Mèo con, chờ anh.” Hán Đông Khuê hôn vào má cô rồi đẩy cửa đi vào phòng tắm, chậm rãi đóng cửa lại. Rất nhanh, từ trong phòng tắm đã truyền ra tiếng nước chảy róc rách.

Xử nam Hán Đông Khuê 32 tuổi lần đầu làʍ t̠ìиɦ với phụ nữ, lại còn là người anh yêu, dù là đàn ông cũng không tránh khỏi cảm giác hồi hộp. Anh cẩn thận kì cọ từng chỗ trên cơ thể, ngay cả tiểu huynh đệ cũng đặc biệt rửa bằng sữa tắm một cách sạch sẽ. Tắm xong, anh mặc áo choàng tắm bằng bông của khách sạn đi ra ngoài, tay cầm khăn mặt lau mái tóc vẫn còn ướt.

Anh vừa ra đã phát hiện căn phòng trống trơn, không hề có bóng dáng của cô.

Chẳng lẽ cô muốn chơi trò trốn tìm?

“Ninh Ninh? Em trốn đâu vậy?” Hán Đông Khuê lập tức mở cánh cửa tủ quần áo, nhưng vẫn không thấy Bách Lý Giai Ninh đâu cả.

Cuối cùng anh nghĩ đến một giả thiết có vẻ phù hợp với tính cách của cô nhất, lông mày của anh nhướng lên, tức giận đến mức bật cười. “Bách Lý Giai Ninh, dám châm lửa đốt nhà rồi chạy trốn, em giỏi lắm!”

Hán Đông Khuê ném khăn lau tóc xuống đất, cầm lấy điện thoại trên đầu giường định gọi cho Bách Lý Giai Ninh thì đã thấy tin nhắn của cô: [Lúc anh nhận được tin nhắn này, tôi đã rời đi lâu rồi. Đừng cố gắng đuổi theo tôi. Chúc ngủ ngon.]

Anh nhắm mắt, trong đầu hiện lên viễn cảnh hai thân thể quấn quýt lấy nhau suýt chút nữa đã xảy ra, yết hầu không ngừng lên xuống.

Đêm nay Hán Đông Khuê lại gặp phải mộng xuân. Một người đàn ông 32 tuổi trưởng thành thế mà lại giống như một thiếu biên 17 18 tuổi chưa từng nếm trải tư vị tìиɧ ɖu͙© đến mức hàng đêm mộng xuân. Bởi vì cả đêm ngủ không ngon, dục hoả thiêu đốt nhưng lại không thể đè nén, cũng không có chỗ phát tiết nên sáng hôm sau Hán Đông Khuê dậy từ rất sớm. Anh chỉ nhớ mang máng rằng trong mơ anh làm cô trên ghế tình yêu, một tay cô bị anh xích vào chân giường, đầu đội tai mèo không ngừng rêи ɾỉ.

Lúc tỉnh lại, hạ thân vẫn còn rất cứng rắn, drap giường nhớp nháp một mảng. Hán Đông Khuê ảo não mặc lại quần áo cũ của ngày hôm qua, lại phát hiện trong túi quần âu hơi cộm lên.

Hán Đông Khuê đút tay vào túi quần, lấy ra vật thể lạ, một giây sau đã ngây ngẩn cả người.

Qυầи ɭóŧ phụ nữ? Lại còn là quần đã mặc qua, trên đáy quần dính đầy những vết dâʍ ɖị©ɧ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã khô lại.

Trống ngực anh bỗng đập thình thịch, khoé môi nhếch lên thành một nụ cười bất lực. “Tiểu yêu tinh này, em sinh ra là để thu phục anh đúng không?”

Du͙© vọиɠ vừa mới cố nén xuống chưa được bao lâu, bởi vì sự xuất hiện của chiếc qυầи ɭóŧ mỏng tang gần như xuyên thấu này mà lại bùng lên dữ dội.

Có lẽ anh đã thua, thua một cách tâm phục khẩu phục dưới tay cô rồi.

Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà Hán Đông Khuê lại đưa mảnh vải hình tam giác mỏng manh đó lên mũi ngửi, mùi mật ngọt của cô trộn lẫn với tinh hoa của anh làm bụng dưới càng nhộn nhạo đến đỉnh điểm.

Hán Đông Khuê một lần nữa cởϊ qυầи dài xuống, cầm qυầи ɭóŧ của Bách Lý Giai Ninh bọc lấy cây gậy khổng lồ của mình, điên cuồng ma sát lên xuống. Chiếc qυầи ɭóŧ đáng thương bị anh liên tục mài, nhìn như sắp rách đến nơi rồi.

Cao trào qua đi, anh dùng qυầи ɭóŧ của cô lau sạch vật nam tính dính đầy chất lỏng đặc sệt. Cúi đầu nhìn mảnh vải nhỏ màu đen trên tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh vừa bắn ra, lông mày anh nhíu chặt.

Anh thầm mắng mình điên thật rồi!

Anh đang cầm qυầи ɭóŧ của phụ nữ tự an ủi đấy! Có khác gì mấy tên biếи ŧɦái chuyên rình mò câu trộm nội y của phụ nữ để thoả mãn du͙© vọиɠ không cơ chứ?

Dù nghĩ như thế nhưng Hán Đông Khuê vẫn không nỡ vứt nó đi, anh xoay người đi vào phòng tắm giặt sạch sẽ, dùng sức vắt kiệt nước, bỏ vào một cái túi rồi nhét thật sâu vào trong túi áo khoác. Sau đó anh mặc lại quần áo, đi thang máy xuống tầng 4 trả phòng.



Đàn ông là giống loài sinh ra đã có bản năng thích chinh phục, thứ gì càng khó có được lại càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn chiếm hữu của họ. Đối với hầu hết đàn ông, phụ nữ cũng nằm trong mục tiêu chinh phục. Tình yêu đối với người đàn ông chỉ là để họ thỏa mãn khát vọng chinh phục, một khi hứng thú không còn nữa thì tình yêu của họ cũng nhạt dần. Sau khi đã có được bạn – người phụ nữ mà họ cất công theo đuổi, thậm chí sẵn sàng đầu tư rất nhiều tiền bạc, thời gian và công sức – người đàn ông sẽ bớt coi trọng bạn, sự quan tâm và thời gian dành cho bạn cũng giảm dần.

Không những thế, nhiều người đàn ông còn có bản tính có mới nới cũ. Khi họ còn yêu thích bạn thì họ vẫn còn nâng niu, nhưng khi đã chán thì họ lại dùng đủ mọi cách để ruồng bỏ bạn.

Tất nhiên vẫn tồn tại những người đàn ông chung thuỷ, thâm tình và hết lòng tận tuỵ vì bạn.

Tuy Bách Lý Giai Ninh không biết Hán Đông Khuê có nằm trong số những người đàn ông chỉ thích chinh phục hay không, nhưng cô biết mình không nên quá dễ dãi với anh. Cô không muốn cho anh thứ anh muốn một cách quá nhanh chóng, biết đâu anh lại không biết quý trọng cô.

Một người phụ nữ độc lập, bí ẩn, lúc gần lúc xa mới là một người phụ nữ khiến đàn ông phải quỳ gối.