Xuyên Nhanh: Sau Khi Ngủ Với Vai Ác

Chương 5: Vai ác ảnh đế

Buổi liên hoan trước khi bắt đầu quay, Lâm Đồng không có tới.

Tiết Tiết đã làm hết sức mình.

Hệ thống: “Wow, ký chủ cô thật lợi hại nha.”

Tiết Tiết tạt nước lạnh vào mặt.

“Nói thế nào?”

Hệ thống: “Mức độ hảo cảm của Diệp Thanh Thần tăng lên 25% rồi, giá trị oán khí của người ủy thác cũng giảm xuống còn 70% rồi nga.”

Tiết Tiết: “Chậm như vậy?”

Hệ thống: “...”

Tiết Tiết: “Ngươi có thể định vị được Diệp Thanh Thần bây giờ đang ở đâu không?”

Hệ thống: “...Bãi đậu xe?”

Tiết Tiết gật gật đầu, sau khi trang điểm xong, gọi điện thoại cho Trần Chân Thuần.

“Tiết Tiết, em đã khỏe chưa? Chị bây giờ chuẩn bị…”

“Chị Trần, chị đi về trước đi.”

“Hả? Em nói cái gì?”

Đầu dây điện thoại bên kia, còn có thể nghe được âm thanh của mấy người đang nói chuyện, có thể biết Trần Chân Thuần vẫn còn ở trên bàn ăn cơm không có rời đi, cho nên âm thanh có chút ồn ào.

“Em nói chị không cần chờ em, em còn có chút chuyện, đi trước.”

“Cái gì? Tiết Tiết, em sẽ không…”

“Alo? Alo? Tín hiệu ở đây hình như không tốt lắm, chị Chân Thuần, em cúp máy trước nha.”

Người phụ nữ nói xong, không chút nghi ngờ treo máy, đồng thời, đem điện thoại tắt máy.

Cô ngước mắt, gương mặt phong tình xinh đẹp khẽ mỉm cười trong gương.

Sắc đẹp nghiêng thành, có lẽ không có gì hơn.

Tiết Tiết hài lòng nở nụ cười.

Tuy nhiên, hệ thống thấy từ nụ cười ấy, ngửi thấy một mùi vị âm mưu.

Hệ thống: “Tiết Tiết, cô muốn làm gì?”

“Làm cái gì?” Tiết Tiết ném ánh mắt quyến rũ đối với đại mỹ nhân trong gương. “Mi đoán xem?”

Khẳng định không có chuyện gì tốt.

Hệ thống run rẩy nghĩ.

Sau khi Diệp Thanh Thuần đi ra, lấy chìa khóa, liền bảo Tiểu Trương bắt xe về trước.

Hắn từ trước tới giờ không thích những bữa tiệc xã giao, mỗi khi bữa tiệc kết thúc, luôn tự mình lái xe lượn vài vòng hóng mát.

Tiểu Trương là trợ lý lâu nhất bên cạnh Diệp Thanh Thần, cũng rất quen thuộc với tính cách và thói quen của hắn.

“Sáng mai sẽ phải vào tổ, đừng ở bên ngoài quá muộn.”

“Đã biết.”

Sau khi Tiểu Trương rời đi, Diệp Thanh Thần lên xe, khởi động, chân ga chuẩn bị đạp xuống, đột nhiên có người gõ vào cửa sổ xe hắn.

Diệp Thanh Thần quay đầu, thấy người tới là Tiết Oánh, ngoài ý muốn nhíu mày.

Hắn hạ cửa xe xuống.

“Có chuyện gì không?”

Tiết Tiết nhìn Diệp Thanh Thần, người nam nhân lúc này đã xắn tay áo sơ mi trắng đến cổ tay, lộ ra cẳng tay với những đường nét duyên dáng rắn chắc, cẳng tay mạnh mẽ gác lên tay lái, cùng đôi bàn tay rộng lớn và năm ngón tay thon dài như một nghệ sĩ dương cầm vậy.

Tiết Tiết biết Diệp Thanh Thần là một nam nhân có thực lực.

Nhưng so với thực lực điều hấp dẫn Tiết Tiết chính là vẻ ngoài đầy nam tính của hắn.

Diệp Thanh Thần thấy Tiết Oánh không nói lời nào, chỉ lo nhìn mình, trong lòng có một cảm giác vi diệu tăng lên.

“Cô có chuyện gì không?”

Diệp Thanh Thần lại hỏi một lần nữa, lần này thanh âm mang theo sự thiếu kiên nhẫn rất rõ ràng.

Hắn quyết định rằng nếu người kia không đưa ra câu trả lời trong vòng ba giây, thì hắn sẽ trực tiếp đóng cửa sổ lại.

Như đoán được suy nghĩ của Diệp Thanh Thuần, trong lòng nam nhân đang thầm đếm đến “Ba...” Lúc này Tiết Tiết mới mở miệng nói.

Giọng nói khàn khàn, nũng nịu mà lại gợi cảm.

“Có thể thuận đường chở tôi một đoạn đường không?”

Diệp Thanh Thần hết sức không thể hiểu được ba quyết định của mình.

Đầu tiên là, khi Tiết Oánh hỏi mình, “Có thể thuận đường chở tôi một đoạn đường không?” lúc này, hắn không chút do dự đáp ứng.

Thứ hai là, sau khi Tiết Oánh hỏi mình có muốn vào nhà uống ly trà rồi hãy đi hay không, hắn do dự mười giây sau, liền đáp ứng.

Thứ ba là, cũng chính là quyết định cuối cùng, là sau khi tay Tiết Oánh đột nhiên ôm cổ mình, hỏi hắn đêm nay có muốn ở lại hay không, hắn thế mà lại không đẩy thân thể đối phương đang dựa vào kia ra.

Cuối cùng kết quả chính là, hắn cùng Tiết Oánh đều ngã xuống giường.

Diệp Thanh Thần ngước mắt, nhìn về phía Tiết Oánh.

Nữ nhân kia cũng đang nhìn hắn,

“Cô đứng dậy ngay đi.” Hắn mở miệng, giọng nói khàn khàn, “Tôi không muốn so đo với cô.”

Không so đo với mình?

Tiết Tiết bật cười.

Nữ nhân cười lên như tiếng chuông, lúm đồng tiền như hoa kiều, hai chân của cô ngồi ở bụng dưới của Diệp Thanh Thần, tự nhiên có thể cảm giác được địa phương của hắn có phản ứng, vừa cứng vừa nóng bỏng.

Tiết Tiết đột nhiên giật giật cái mông nhỏ.

“Ưm…”

Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bất ngờ, khiến Diệp Thanh Thần bất ngờ không kịp đề phòng mà rêи ɾỉ.

Ánh mắt nam nhân trong nháy mắt tối sầm lại, đồng thời, hơi thở cũng trầm xuống, lộ ra nét khác thường khác hẳn vẻ bình tĩnh bên ngoài.

Tiết Tiết tự tin cười, ngón tay linh hoạt cởi nút áo sơ mi nam nhân.

“Diệp ảnh đế cảm thấy, anh bây giờ, còn có thể cùng tôi so đo cái gì sao?”