"Chú đừng sợ, chú có thể đứng ở chỗ có cửa ngăn." Tử Tầm Ngọc cười, nhưng giọng của cô không cho phép từ chối: "Có người đi vào thì chú vào đó mặc quần, còn hiện tại, lấy dươиɠ ѵậŧ của chú ra."
Hạ Bạch đeo tai nghe bluetooth lên một tai, đặt điện thoại di động ổn định lên bồn rửa tay, hướng ống kính chính xác vào nửa thân dưới của mình.
Anh đứng ở chỗ cửa ngăn, nhìn "Chủ nhân" say sưa ăn sườn ở trong video mà không khỏi xúc động tại sao lại có người có thể xem thủ da^ʍ trong nhà vệ sinh mà vẫn ăn được cơm.
Nghe tiếng thúc giục nhí nhảnh qua tai nghe, anh cởϊ qυầи lót của mình tới bắp đùi, dươиɠ ѵậŧ chưa tuốt bật thẳng vào bụng, qυყ đầυ ướt nhẹp cứ như quả cà chua vừa rửa, đỏ mọng khiến người ta muốn cắn một cái.
Hai chân hơi cong làm qυầи ɭóŧ bị mắc ở phía trên, trứng dái mịn màng lủng lẳng ở giữa hai chân. Anh đưa tay tuốt dươиɠ ѵậŧ của mình dưới cái nhìn soi mói của Tử Tầm Ngọc, anh không có quá nhiều kỹ xảo, mà chỉ có tiếng nước chảy "Òm ọp, òm ọp" và tiếng cổ tay đυ.ng vào bụng.
Hạ Bạch cắn môi không dám rêи ɾỉ, giọng mũi trầm thấp kia truyền đến tai Tử Tầm Ngọc qua tai nghe, làm cô càng hăng say ăn sườn hơn.
Buổi sáng mới kiềm chế được hơn nửa ngày nên lần này kɧoáı ©ảʍ đến nhanh hơn, sau lần tuốt dươиɠ ѵậŧ cuối cùng, Hạ Bạch che miệng lại, cúi người xuống, run rẩy mấy cái.
Tử Tầm Ngọc biết kìm nén sẽ không thoải mái, có điều phản ứng của Hạ Bạch hơi quá, cô ném sườn trong tay qua một bên, có hơi nóng nảy hỏi: "Chú, chú có ổn không?"
"Hự…" Bắp đùi Hạ Bạch căng lên, ngón tay bấu cửa, thở hổn hển mấy cái, cất giọng gợϊ ȶìиᏂ an ủi: "Đừng sợ, chỉ là quá sướиɠ."
Tử Tầm Ngọc chớp mắt, nuốt nước miếng, nhìn Hạ Bạch lắc gậy thịt to của anh đi tới trước bồn rửa tay, anh lấy bút lông trong quần ra, tay cầm dươиɠ ѵậŧ rồi viết xoẹt xoẹt hai chữ.
Hạ Bạch giương mắt thì thấy Tử Tầm Ngọc cắn ngón tay, tò mò nhìn dươиɠ ѵậŧ của anh, khiến dươиɠ ѵậŧ đang sưng lên kia lại nhảy lên hai cái. Anh cầm điện thoại di động lên, hướng vào dươиɠ ѵậŧ đang được mình viết chữ lên.
Hai chữ với những nét chữ mạnh mẽ được viết trên dươиɠ ѵậŧ của anh, trên đó viết "Quá đẹp".
Tử Tầm Ngọc nhìn chữ "Quá đẹp" viết trên cây gậy thịt màu da bằng bút lông màu hồng, bên tai còn vang tiếng thở hổn hển vì kɧoáı ©ảʍ, cô có cảm giác mình bị chú làm ướt.
Hạ Bạch nhìn Tử Tầm Ngọc ngây ra trong điện thoại di động, hơi chần chờ hỏi: "Cảm thấy khó coi ư?"