Câu hỏi đầu tiên không khó, Lâm Tích chỉ mất chưa đầy năm phút là đã giải được.
Đối với câu hỏi thứ hai, Lâm Tích chỉ làm một nửa.
Đây là sự khác biệt giữa một cuộc thi có quy mô và một bài thi thông thường, không phải câu nào cũng cần phải làm cho ra đáp án cuối cùng.
Cũng giống như câu hỏi này, theo cách tính này, đáp án phải là số âm không nguyên, dùng phương pháp loại trừ, dễ dàng chọn được đáp án B.
Tiếp theo là câu hỏi thứ ba...
...
Lâm Tích làm rất nhanh, cô hoàn thành hai mươi câu hỏi trong vòng chưa đầy ba mươi phút.
Sau khi kiểm tra lại một lượt, Lâm Tích nhấp vào ô “Nộp bài”.
Sau khi đợi con trỏ xoay hai vòng, màn hình máy tính hiện lên dòng chữ "Kết thúc thi thử".
[100 điểm.]
Lâm Tích không quá kinh ngạc khi nhận được kết quả này, nhưng cô vẫn thở phào một hơi.
Cô không biết rằng bài thi của mình và một lô các bài thi khác vừa được nộp cho một số giáo viên của cơ sở đào tạo.
"Lần thi thử Toán này có tổng cộng bốn mươi sáu bài thi hợp lệ đã được nộp, chất lượng rất khả quan, trong đó có mười bài đạt 80 điểm trở lên, ba bài đạt 90 điểm trở lên và có 1 bài đạt 100 điểm."
“100 điểm?” Có một giáo viên tỏ ra kinh ngạc. Bài kiểm tra trình độ cạnh tranh này không giống với những bài kiểm tra bình thường, muốn hoàn thành trong thời gian quy định cũng khó chứ đừng nói là làm đúng hết.
Giáo viên phụ trách thống kê cười nói: "Chính là em học sinh chúng ta đặc biệt quan tâm vào hôm qua."
"Ý anh là em học sinh kia á, tôi thấy trên sơ yếu lý lịch viết em ấy từng đạt rất nhiều giải thưởng, lúc sàng lọc câu hỏi còn cố ý cho hệ số độ khó tăng lên 0.2, vậy mà em ấy được trọn điểm thật sao?"
"Em học sinh này giỏi quá, là học sinh trường nào thế?"
Giáo viên thống kê xem qua: "Không có ghi."
"Vậy thì mau mau liên lạc với em ấy liền đi, chẳng phải tháng sau có cuộc thi toán cấp hai sao?"
"Được rồi, tôi sẽ gửi email cho em ấy."
...
Ở bên này, ngay lúc Lâm Tích đang định thoát khỏi hòm thư thì lại nhận được một email mới.
Là cơ sở giáo dục ban nãy.
Lần này bên kia gửi cho cô một bản đăng ký.
Nhận được đơn này chứng tỏ Lâm Tích đã vượt qua bài kiểm tra năng lực của họ.
Lâm Tích điền thông tin cá nhân và thông tin liên lạc của mình vào mẫu đăng ký.
Số điện thoại mới này là Từ Phi đã cho cô.
Hôm qua Lâm Tích đã dùng số điện thoại mới này để đăng ký lại tài khoản mạng xã hội của mình.
Sau này có dùng những tài khoản này cũng không sợ bị Tống Khả Hân phát hiện ra.
Mặc dù những tài khoản này vẫn chưa kết bạn với ai, nhưng từ từ rồi sẽ có thôi.
Khi Lâm Tích đang vui vẻ lên kế hoạch cho cuộc sống tương lai của mình thì Từ Phi đến, anh ấy còn đem đến một tin vui.
“Em thu xếp đến tòa nhà làm việc với anh một lát.” Từ Phi cười.
"Hả? Có chuyện gì vậy anh?" Lâm Tích tắt máy tính, thu dọn đống giấy nháp tính toán dày đặc trên bàn.
"Ba em về rồi."
Lâm Tích: "?"
Thấy Lâm Tích có vẻ còn ngơ ngác, Từ Phi lại nói: "Là Tổng giám đốc Cố, anh ấy đang trên đường về, chiều nay sẽ về đến nơi."
“Thật hả anh?” Lâm Tích sửng sốt, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.
Không phải nói là hai ngày rưỡi mới về sao? Hình như mới có hai ngày mà?
“Thật đó, hình như bên đó xong việc rồi nên Tổng giám đốc Cố về thẳng thành phố B luôn.” Từ Phi giải thích.
Còn cụ thể thế nào thì phải bắt đầu từ chuyện sáng nay.
...
Buổi họp trao đổi cuối cùng của diễn đàn này đã kết thúc vào buổi sáng.
Buổi chiều còn có một buổi lễ bế mạc, ban tổ chức đã mời Cố Thiệu làm diễn giả khách mời cuối cùng.
Nhưng Cố Thiệu đã từ chối khéo lời mời của bên kia với lý do có việc bận và rời thành phố N sớm hơn dự kiến.
Trong xe, Cố Thiệu gọi cho Từ Phi.
"Tổng giám đốc."
“Sắp xếp một cuộc giám định huyết thống.” Cố Thiệu trước tiếp dặn dò.
Nghe vậy, phản ứng đầu tiên của Từ Phi là sửng sốt, sau khi tỉnh táo lại thì bắt đầu kích động: Tổng giám đốc nghe anh ấy nói Tiểu Tích rất giống mình nên mới quyết định làm xét nghiệm quan hệ huyết thống sao? Hay là cuối cùng Tổng giám đốc cũng đã nhớ ra cuộc phong lưu trong quá khứ rồi?
"Tổng giám đốc, cuộc họp bên anh đã kết thúc chưa?"
"Rồi."
“Vậy khi nào anh về?” Từ Phi cảm thấy nên đi báo tin tốt này cho Lâm Tích.
"Chiều nay."
“Vâng, em lập tức đi thu xếp làm giám định ADN ngay.” Từ Phi có vẻ còn hào hứng hơn đương sự là Cố Thiệu nữa.
Nói xong, Từ Phi không cúp điện thoại, đợi hồi lâu cũng không có nghe thấy sếp nói thêm gì, không nhịn được bèn hỏi: "Tổng giám đốc, anh còn muốn hỏi thêm gì không ạ?"
Chẳng hạn như hai ngày nay Lâm Tích ở đây thế nào, có quen không, có ngoan không các kiểu?
Nhưng Cố Thiệu chỉ trả lời: "Không."
Từ Phi: "..."
Tuy nhiên, Từ Phi vẫn rất vui vẻ đi báo tin mừng cho Lâm Tích.
...
“Vậy là lát nữa ba sẽ dẫn em đi làm giám định ADN hả anh?” Lâm Tích hỏi.
“Chính xác.” Anh ấy đã sắp xếp ổn thỏa rồi.
“Em có cần chuẩn bị gì không?” Lâm Tích hỏi.
“Không cần đâu, lát nữa em theo anh đến trung tâm khoa học công nghệ là được rồi.” Sau khi nói xong, Từ Phi nhìn dáng vẻ sẵn sàng đón địch của Lâm Tích thì tưởng cô sợ nên an ủi: “Em không cần sợ, chỉ là một bài kiểm tra nhỏ thôi, hơn nữa có kết giám định rồi sẽ chắc chắn hơn."
Từ Phi rất tự tin vào bản thân: Lâm Tích và sếp của họ giống nhau như đúc từ cùng một khuôn ra, nói không phải ba con chắc chắn không ai tin đâu.
Lâm Tích gật đầu rồi lại lắc đầu: Cô không lo lắng về kết quả xét nghiệm. Nhưng cứ nghĩ đến việc sắp được gặp Cố Thiệu thì trong lòng cô không khỏi có chút lo lắng.
Sau khi xác định mối quan hệ huyết thống giữa mình và Cố Thiệu, không biết ông có chấp nhận nổi không...
...
Lâm Tích được Từ Phi đưa lên tầng 27 của tòa nhà NTN.
Từ Phi bảo cô ngồi đợi trong phòng họp nhỏ một lát nhưng Lâm Tích khăng khăng không chịu nên Từ Phi đành cùng cô chờ ở trước cửa thang máy trên tầng 27.
Ting
Cửa thang máy mở ra.
Lâm Tích ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Cố Thiệu đi ra từ thang máy.