Beta Đáng Thương Bị Điên Phê Alpha Bắt Nạt

Chương 2-2: Làm nhiều lần mà sao vẫn chặt như vậy (H)

Cánh môi và đầu lưỡi bị mυ'ŧ đến đau nhức, lúc Thương Dã buông Chu Tụng ra thì mỗi lưỡi đều đã tê dại.

Anh lật người Chu Tụng, đem qυყ đầυ đâm lại vào âm huyệt mềm mại bên trong, tư thế bất ngờ này khiến cậu ra phun dòng nước ấm nóng làm ướt con ciu của anh. Thương Dã vùi đầu vào gáy Chu Tụng, cẩn thận ngửi mùi cậu.

Ở tư thế vào từ phía sau như này, Chu Tụng cảm giác bụng mình sắp bị đâm xuyên, cậu nắm lấy ga trải giường, không nhịn được muốn bò người về phía trước.

Thương Dã lại ôm eo cậu kéo lại, giọng nói khàn khàn đầy du͙© vọиɠ, “Em kẹp tôi thật chặt, phía dưới cᏂị©Ꮒ nhiều lần mà sao vẫn chặt như vậy, có phải em lén lút bôi thuốc gì vào đúng không, Chu Tụng?”

Vừa nói anh vừa đút con ciu nóng hổi của mình vào lỗ huyệt, dập mạnh liên hồi.

Chu Tụng dưới thân anh run lẩy bẩy, đôi mắt ngập tràn nước, rõ ràng Thương Dã phía sau dán l*иg ngực ấm áp vào lưng anh, nhưng trong lòng anh không khỏi nguội lạnh. Âm thanh run run như sắp khóc: “Không, tôi không hề xoa, ưm, không hề xoa thuốc.”

Bề mặt dươиɠ ѵậŧ đâm vào hoa huyệt dính một lớp màng nước mỏng, bóng loáng, nhớp nháp, côn ŧᏂịŧ sau khi rút ra khỏi hoa huyệt vẫn còn ấm nóng. Thương Dã thích tư thế cᏂị©Ꮒ cậu từ phía sau bởi vì tư thế không những rất sâu, mà còn vì anh có thể nhìn thấy dấu răng do mình để lại sau gáy cậu. Nếu trên người Chụ Tụng không thể lưu lại tin tức tố của anh, đã thế thì anh sẽ để lại trên người cậu một dấu ấn.

Thương dã chưa nói cho Chu Tụng biết rằng anh với những Alpha khác không giống nhau. Bình thường khi Alpha ngửi được tin tức tố của Omega sẽ đứng ngồi không yên, lập tức bị câu dẫn tiết ra tin tức tố như con cún ngốc nghếch bị xỏ mũi.

Từ nhỏ anh đã có phản ứng căng thẳng, kích ứng với tin tức tố của Omega, đây không phải trời sinh đã có. Chỉ là từ sau lần đó, bất luận Thương Dã ngửi thấy tin tức tố của Omega nào cũng sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu.

Khi anh được phân hóa thành một Alpha, các triệu chứng này càng trở nên nghiêm trọng hơn. Thời kỳ phát tình của anh đến liên tục, nó đến như cơm bữa, càng nhịn thì khi phát tình càng điên cuồng.

Alpha không thể rời bỏ Omega sau khi đã xác định quan hệ, nhưng Thương Dã lại không thể chịu đựng được tin tức tố của Omega. Đây gần như là một cực hình đối với anh. Vì Thương Dã đã sử dụng quá nhiều thuốc ức chế nên tác dụng của thuốc ngày càng giảm.

Ngay khi Thương Dã nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ sớm kết thúc thì vô tình chạm mặt với Chu Tụng, một Beta. Căn bản không phát ra tin tức tố nào, Thương Dã có thể cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời mà anh chưa từng trải qua.

Điều mà Omega không làm được, Chu Tụng có thể thỏa mãn Thương Dã. Cậu không phát ra bất kỳ tin tức tố nào nên khi đυ. nhau Thương Dã không cần phải lo lắng sẽ xảy ra phản ứng kích ứng phản vệ nào. Vậy nên anh không muốn suy nghĩ nhiều, đem du͙© vọиɠ của mình trút hết lên người Chu Tụng.

Sự thèm muốn về thể xác ập tới làm không khí trở nên nóng bỏng.

Da thịt nhợt nhạt của Chu Tụng ẩn dưới bộ quần áo rộng lớn đỏ hồng, lại vô cùng mỏng manh, khi Thương Dã lật người nằm trên giường, một cái xương sống ở lưng nhô ra rõ rệt, hai xương bướm căng ra, làn da mỏng manh bị duỗi ra, trông biến dạng, đầu cũng choáng váng đôi chút, trên bả vai trái có vết sẹo tàn thuốc.

Nhìn có vẻ là đã qua rất nhiều năm rồi, vì da thịt trên người Chu Tụng rất mỏng nên người ta rất dễ nhìn thấy.

Thương Dã hỏi vì sao có vết sẹo này.

Chu Tụng chỉ bảo khi còn bé không cẩn thận bị bỏng.

Về sau, Thương Dã rất thích liếʍ vết sẹo đó, liếʍ đến ướt nhẹp rồi lại cắn. Mỗi lần cắn anh lại cắn mạnh hơn, Chu Tụng sợ tới mức cầu xin Thương Dã đừng cắn nữa, hoa huyệt của cậu cũng đặc biệt co rút gấp.

Thương Dã bóp lấy eo thon của Chu Tụng, anh dùng hàm răng cắи ʍút̼ phần thịt mềm mại ở gáy, âm thanh trầm đυ.c đầy du͙© vọиɠ, “ Chu Tụng, tại sao em không rên lên? Phía dưới của em ngoan ngoãn như vậy mà miệng bên trên như bị cao su dính chặt thế, có phải muốn tôi hôn em mới chịu mở ra.”