Beta Đáng Thương Bị Điên Phê Alpha Bắt Nạt

Chương 2-3: Rót tin tức tố vào trong tuyến thể của beta (H)

Chu Tụng thầm thút thít hai tiếng, thân thể bị đẩy thẳng về phía trước, hai tay nắm chặt ga trải giường, chỗ tiếp giáp phía dưới tràn ngập nước, nước phun ra như không thể tự chủ được. Hai chân cậu rung động, dươиɠ ѵậŧ ra vào sắp đâm thủng cậu, nhiệt tâm cùng kɧoáı ©ảʍ cùng nhau đánh tới, khiến cậu không chịu nổi, sương nước trước mặt càng ngày càng dày đặc.

Đôi mắt lục bình đen dài của Alpha đảo lên vì ham muốn nóng bỏng, anh áp l*иg ngực mình vào tấm lưng gầy gò của Beta, mái tóc đen của anh xõa xuống giữa họ và dính vào da họ. Thương Dã vùi đầu vào cái cổ đẫm mồ hôi của Chu Tụng, dùng lưỡi liếʍ mồ hôi nóng hổi đang trôi trên đó.

Hương vị mặn chát xuyên qua đầu lưỡi, Thương Dã như gặp ác mộng, càng ôm Chu Tụng chặt hơn, dưới hông con ciu tấn công mạnh mẽ vào âm huyệt. Anh liếʍ mυ'ŧ cần cổ mềm mại của Chu Tụng, cảm thấy đυ. như thế nào cũng không đủ, anh không hiểu vì sao tên Beta bình thường này khi cong người lại gợi cảm đến thế, miệng bên dưới mυ'ŧ anh sướиɠ đến chết đi sống lại.

“Chu Tụng.” Thương Dã gọi cậu, anh nghiêng đầu Chu Tụng qua một bên, dùng ngón tay vuốt vuốt môi dưới của Chu Tụng, liếʍ lên vết cắn còn hiện trên môi, “Em gọi tên tôi có được không?”

Chu Tụng nghe không rõ ràng, trong đầu cậu hiện giờ toàn là hình ảnh côn ŧᏂịŧ bên dưới của anh đang đυ. cậu như một con cɧó ©áϊ. Cảm thấy hơi ngứa lỗ tai, âm thânh Thương Dã như rót đầy nước vào tai, nghe không rõ lắm. Cậu bị răng lưỡi non mềm của anh cắn, miệng còn dính một ít nước miếng, cậu cảm thấy khó thở, lúc mới được buông ra cậu liền thở dốc hai cái.

Thương dã đặt tay lên lưng Chu Tụng, dốc sức đυ. hoa huyệt non nớt đang run rẩy chảy nước. Qυყ đầυ cứng nóng không ngừng dập vào tiểu huyệt ướŧ áŧ, phun dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào tử ©υиɠ.

Chu Tụng khóc quá trời quá đất, thân thể như bị đâm xuyên qua, cậu sợ hãi vôi vàng nắm lấy ga giường muốn bò về phía trước.

Thương Dã không kéo Chu Tụng lại ngay lập tức, anh đợi đến khi Chu Tụng sắp thoát khỏi côn ŧᏂịŧ thì anh liền nắm chân cậu kéo lại, miệng huyệt lại một lần nữa bị ép ăn côn ŧᏂịŧ to lớn. Qυყ đầυ đâm mạnh vào hoa huyệt nhạy cảm bên trong .

Chu Tụng hai tay nắm lấy ga trải giường, nước mắt và nước bọt hòa vào nhau chảy xuống cằm, dính vào hai má. Cậu phát ra mấy tiếng rêи ɾỉ đứt quãng, bụng co quắp giật giật.

Alpha phía sau càng hung hãn hơn, Chu Tụng sững sờ muốn bỏ chạy về phía trước như vừa rồi, lại bị bắt lại sau vài nhát dập. Sau khi lặp lại vài lần như vậy, Chu Tụng đã hoàn toàn kiệt sức.

Thương Dã ôm lấy cậu, hông áp vào mông Chu Tụng, đè ép hai hòn dái trắng nõn, anh dập mạnh, dươиɠ ѵậŧ đâm vào âʍ ɦộ nóng rực run rẩy, anh đυ. càng nhanh, "Sao không bò lên nữa? Tiếp tục bò lên đi."

Cảm giác bị xâm nhập, kɧoáı ©ảʍ ẩn hiện rõ ràng, quai hàm Chu Tụng run lên, cậu cảm thấy mình sắp bị Thương Dã đυ. đến chết trên giường, cậu khóc lớn cầu xin: “Đừng mà, không muốn nữa, thả tôi ra, Thương Dã.”

Thương dã liếʍ nước mắt trên mặt Chu Tụng, “Không, tôi muốn đυ. nát nơi sinh em bé của em, tôi muốn cᏂị©Ꮒ đã rồi bắn tinh vào.”

Anh dùng ngón tay vén tóc dính vào trán và má của Chu Tụng, lộ ra đôi mắt sáng trong của cậu. Đôi mắt đó chứa đầy sự thèm khát, du͙© vọиɠ mê muội, con ngươi đen đến mức không thể nhìn thấu.

Chu Tụng giật mạnh ga giường, chống cự vô ích nói: “Không, không muốn đâu, tôi sợ lắm, ưmm, không muốn bắn vào mà..”

Cậu không thể quên được cái đêm Alpha phát tình, cảm giác bị anh đâm mạnh vào miệng tử ©υиɠ chật hẹp, trong nháy mắt, cậu cảm thấy như linh hồn của mình thoát ra khỏi xác rồi vậy.

Thương Dã thấy cậu không nguyện ý, mặc kệ lời cậu van xin, thô bạo đè đầu cậu vào xuống gối một cách thô bạo, anh nhét côn ŧᏂịŧ vào hoa huyệt. Không quan tâm tiếng la hét đến khàn giọng của cậu, anh đâm mạnh vào trong, cuối cùng dập sâu vào, xuyên qua miệng tử ©υиɠ, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong.

Trong lúc tϊиɧ ɖϊ©h͙ dày đặc được rót vào khoang tử ©υиɠ, Thương Dã cắn vào tuyến thể của Chu Tụng, rót tin tức tố vào trong.

Cả phía trên và phía dưới đều bị mở ra, Chu Tụng dù khóc cũng không được, há hốc mồm, như thể thân thể còn là của mình nữa.

Chu Tụng khóc đến thương tâm, ho khan vài cái. Dù có đυ. bao nhiêu lần thì cậu cũng không thể tiếp nhận được cảm giác đau đớn mãnh liệt này.