Đến tận chiều, anh mới vào phòng,
Cơ thể anh tiết ra tin tức tố, đàn áp cậu. Nhất Thiên lùi người lại, khó chịu ôm người
"Anh....muốn....làm gì"
"Chẳng phải cậu đã đồng ý làm trợ lý sinh hoạt sao. Thế thì bây giờ giải tỏa cho tôi"
"Tôi không hiểu....aa khoan"
Anh đè lên người cậu, gương mặt cậu ửng đỏ trông rất dễ thương. Từ lần đầu tiên anh đã yêu gương mặt này.
Hai người làm liên tục đến sáng hôm sau, khi mà cậu đã kiệt sức thở khó.
Đến trưa mới tỉnh được chút, câu đầu tiên nói
"Tên khốn nhà anh..... aido cái mông tôi..."
"Ahhaha thoải mái"
"Anh còn dám dùng nó lên người tôi lần nữa tôi thiết anh"
"Ỏ thiết tôi rồi ai chơi với cậu" ánh mắt nham hiểm
"Anh....cái eo tôi" cậu ôm eo than.
Anh vui vẻ nhìn cậu.
"Anh đưa em đi ăn sáng nhé Tiểu Thiên"
"Đừng gọi kiểu đấy, ngại lắm"
Anh bế cậu đi tẩy rửa, trực tiếp bế cậu vào tháng máy VIP đưa xuống xe, đưa cậu đi ăn
"Lần đầu tiên trong đời tôi gặp được người tốt như anh đấy"
"Thật sao?"
"Phải trước kia gặp ai cũng thế chỉ quen biết thôi. Có anh mới gặp 2 lần đã cho tôi công việc lại đưa tôi đi ăn"
Anh im lặng mỉm cười nhìn cậu.
Hai người sau đó chính thức hẹn nhau, cuộc sống của cả hai rất hạnh phúc. Cái gì anh cũng biết về cậu, chỉ có cậu một chút cũng không rõ về anh. Yêu nhau hơn 1 năm rồi nhưng cậu không có bản tính thắc mắc nên không thèm hỏi.
Hôm nay kỉ niệm hơn 1 năm yêu nhau. Anh mua cho cậu một căn nhà trung tâm thành phố cả hai cùng sống ở đó.
"Anh, em ra ngoài mua ít đồ anh đợi em nhé" cậu mỉm cười, anh gật đầu. Thật ra cậu đi lấy quà cho anh.
"Dô, Nhất Thiên đến rồi, của cậu nè. Chúc hai người tối anh vui vẻ" cậu bạn cười lớn
"Này, thế tôi cũng chúc cậu và chồng cậu mau có con"
Cả hai cười nói ra về. Trên đường về anh đi ngang qua một thùng rác trong con hẻm nhỏ, cậu nghe tiếng mèo kêu. Với một người yêu mèo như cậu tại sao lại làm lơ được.
"Ỏ... mèo con. Sao ai lại nở bỏ rơi em thế này" cậu mở nắp thùng rác, một con mèo con tam thể đang kêu. Người nó rất bẩn cơ thể cũng đang run rẩy. Cậu lo lắng ôm nó vào lòng, lấy chiếc khắn tay quấn trên người nó giữ ấm, cậu nhìn kĩ hơn bên trong thùng còn một cái hộp được đυ.c lỗ. Cậu bỏ mèo con vào trong.
Đột nhiên cơ thể mất thăng bằng, quỳ xuống.
"Hôm nay....aaaa... phải gọi cho......" cậu cố gắng lục túi áo.
Điện thoại để quên tại nhà rồi.
Chú mèo con nằm bên cạnh cậu kêu meo liên tục. Cậu cố gắng trấn tỉnh bản thân, nhưng tin tức tố oải hương liên tục phát tán, cậu khó chịu.
"Ô hô nhặc được đồ tốt này. Một Omega nam đang phát tình" một tên bặm trợn từ trong hẻm đi ra
"Đừng ..."
"Hàng ngon" có một tên khác nữa
"Chơi nó"
"Không để tao" bọn chúng tranh giành nhau.
Kéo cậu lại đè cậu xuống, sờ soạn khắp người cậu, quần áo bị lột sạch chỉ còn lại cái qυầи ɭóŧ nhỏ
"Đừng mà ah....." cậu bật khóc van xin
"Khóc mà cũng đẹp thế thì đúng là hàng hiếm" chúng sờ mặt cậu, còn liếʍ
Cậu quay mặt đi chỗ khác, tránh né. Có một tên là alpha hắn tỏa mùi khiến cậu mất sức.
"Ag...aa ư ưm" cậu cố gắng che mũi.
Khắp người cậu đều bị sờ soạng, chúng bóp đùi cậu, xoa nắn cậu nhỏ trong quần.
"Ăn món chính nào" chúng lột qυầи ɭóŧ cậu.
Cậu phản kháng. Không không không cậu không muốn có lỗi với anh, cậu không muốn bản thân dơ bẩn.
Chú mèo bên cạnh kêu meo meo, cậu quay mặt nhìn chú mèo. Ngay lúc này cậu nhìn thấy gương mặt anh, nước mắt trào liên tục.
"Đừng,... cứu tôi"
Ngay khi bọn chúng vừa lột quần Tiếng còi cảnh sát Vang lên, bọn chúng quay mặt thấy cảnh sát vội vàng bỏ chạy
"Này cậu không sao chứ" một cô cảnh sát đi đến
"Cứu tôi...aa" cậu bật khóc.
"Cậu đang tới kì phát tình sao"
Cậu gật đầu. Cô gọi một đồng nghiệp beta khác ra giúp đỡ, chiếc áo khoác bên cạnh được cô cảnh sát khoác lên cho cậu.
"Con mèo hộp quà" cậu thều thào nói nhỏ
Cô chạy lại lấy hộp quà và bế chú mèo đi theo.
Họ đưa cậu đến bệnh viện, con mèo được đưa đến bệnh viện thú y.
Dựa theo số CMND bác sĩ gọi điện cho anh đến. Khi nghe tin anh tức tốc chạy đến bệnh viện
Cậu đang nằm trên giường, đôi mắt đã sưng lên
"Cậu là bạn trai của cậu ấy"
"Phải"
"Cậu ấy đang trong kì phát tình, cảnh sát đưa vào trong lúc cậu ấy bị một đám người cưỡиɠ ɧϊếp, cũng may là không sao. Chăm sóc cậu ấy cẩn thận chắc sẽ để lại chấn thương tâm lý. À còn có con mèo con được đưa theo cậu ấy, hiện đang ở bệnh viện thú y"
Anh gật đầu bác sĩ đi ra.
Trái ngược với vẻ đau thương và buồn bã. Đôi mắt anh như muốn bóp chết cậu, đôi mắt của sự ghét bỏ.