Tổng Đốc Trà Xanh Cưỡng Đoạt Vợ

Chương 5

Giang Lăng Ca vốn dĩ xuất thân từ thế gia Thư Hương, lại là nữ nhân ăn nói nhỏ nhẹ, làm sao chịu đựng được người đàn ông chà đạp giày vò như thế?

Trong phút chốc, nàng chỉ cảm thấy tê tê dại dại toàn thân, vô cùng mềm mại co giật, hơn nữa không ngờ sức lực của người đàn ông này lại lớn như thế, trực tiếp ôm nàng lên xong mυ'ŧ lấy bầu vυ' nàng.

Lúc này, tiểu mỹ nhân đã ngấm rượu tình đến đầu óc mê man, chỉ khó nhịn mà nắm lấy vai của người đàn ông đang bế nàng, càng lúc càng yêu kiều rêи ɾỉ không dứt.

"A... Ưʍ... Đừng... đừng như vậy... Ưʍ...” Mặc dù Giang Lăng Ca đã thành hôn nhiều năm, cũng là thanh mai thức mã tình đầu ý hợp với phu quân nàng, thế nhưng bởi vì đã nhiều năm mà vẫn không mang thai nên khiến cho mẹ chồng khó tránh khỏi không vui khi thấy nàng và trượng phu ngủ chung phòng.

Nhiều năm như vậy, lão phu nhân trong nhà liên tiếp cưới hai tiểu thϊếp cho chồng mình, thêm nữa, cho tới bây giờ nàng cũng là phụ nhân đoan chính tuân thủ nghiêm ngặt nữ đức, đương nhiên sẽ không tự chủ động quyến rũ trượng phu trước, cho nên Giang Lăng Ca gần như đã gần nửa năm chưa cùng phòng hoan ái với phu quân.

Bây giờ lại bị người đàn ông lạ ăn hϊếp như vậy, tiểu mỹ nhân gần như bị doạ sợ đến thân mình không ngừng rùng mình, nhưng khi bờ môi của người đàn ông liên tục muốn mυ'ŧ ra sữa của nàng, lại còn cắn nhẹ đầṳ ѵú hồng nhỏ, làm nàng càng kịch liệt ngoạy ngậy hơn, chỉ chốc lát say, một đợt dâʍ ŧᏂủy̠ nóng ấm áp chảy ra gần như làm thấm ướt qυầи ɭóŧ của nàng: "A... Ha, đại nhân, cầu xin ngài không cần... Ưʍ... Ta... hu hu... Không được..."

Hiện giờ người đàn ông đang ôm lấy nàng ngồi ở ghế đẩu gốm, càng không ngừng hút bầu ngực to của nàng vào, động tác trên tay cũng chưa bao giờ có dấu hiệu ngừng, vừa sờ vừa xoa nắn thân thể mềm mềm thơm thơm của Giang Lăng Ca nũng nịu này, mỹ nhân trong ngực không chỉ có dung mạo tuyệt mỹ, mà còn có một thân thể lồi lõm quyến rũ lung linh, dụ chàng muốn ngừng mà không được. Dươиɠ ѵậŧ lớn vốn đã sống động, lúc này lại trực tiếp lộ ra từ áo choàng đang khép hờ, đâm trực tiếp vào bắt đùi nhỏ của nàng.

"Ngài... thả ta ra mau, A... Ưʍ...” Cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ khổng lồ của người đàn ông đang đâm bên trong bắp đùi của nàng, tiểu mỹ nhân vô cùng hoảng sợ, vì thế mà vội vàng uốn éo thân thể, muốn đẩy tên này ra, thế nhưng nàng lại cảm thấy cơ thể của mình vốn dĩ không còn nghe theo lời sai của nàng nữa.

Thêm nữa, theo động tác hút vào của người đàn ông, trận cảm giác tê tê dại dại từ núʍ ѵú lại lan khắp toàn thân, một đợt kɧoáı ©ảʍ kỳ dị trêu chọc tâm trí của mình đến càng ngày càng hỗn loạn lên.

Mà sau khi người đàn ông cảm nhận nàng đang vùng vẫy, chàng vẫn không hề muốn buông tha nàng, ngược lại trực tiếp đẩy đùi của tiểu mỹ nhân ra, đem hai chân nàng banh rộng rồi dựa sát vào người mình, ấn lấy cái eo thon tinh tế mềm mại không xương của tiểu mỹ nhân đè lên trên con chim lớn của mình, chỉ mấy giây phút sau, hai cánh môi âʍ ɦộ của tiểu mỹ nhân liền bị đỉnh đến tách sang hai bên.

"A... Ha... không... Không muốn... Không muốn... Huhu.. Cầu xin ngài đừng làm chuyện đồϊ ҍạϊ với ta... Không thể đâm vào đâu... Ta... Ta là nữ nhân có chồng... Huhu... Cầu xin ngài..." Tiểu mỹ nhân khó nhịn cầu xin người đàn ông. Dù đã không còn sức lực gì nhưng nàng vẫn run run đẩy rẩy mà giãy giụa muốn đứng lên, nhanh chóng thoát khỏi người đàn ông đáng sợ trước mặt này.

Nhưng mà làm sao chàng cho nàng dễ toại nguyện được? Chỉ thấy tay thô mang theo vết chai của người đàn ông hơi thô bạo đẩy ra hai mép thịt nhỏ sớm đã chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ướt ươn ướt của nàng.

"Âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ này của nàng mυ'ŧ chặt như vậy mà nói là nữ nhân đã có chồng ư? " Ánh mắt u ám nhìn chăm chú tiểu mỹ nhân trên đùi mình, lúc này nàng đang quần áo không ngay ngắn lộ ra cặρ √υ' to, âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ láng mịn phía dưới dang ngậm lấy qυყ đầυ của chàng.

Người đàn ông cố tình giữ lấy cằm nàng buộc nàng phải cúi đầu xuống nhìn xem hạ thân đang dính sát của hai người, lại hếch cái hông rắn chắn có lực của mình lên, tay to tiếp tục ấn bờ eo của ngàng xuống, ép nàng mở tiểu âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ ra ăn lấy dươиɠ ѵậŧ to đang rỉ rỉ nước của mình.

"Không... Không chặt... Hu hu thật sự không phải chặt, đại nhân, ngài uống say rồi... Hu hu... Aaaaa... Đau quá... Đau quá... Mau cứu mạng... Ta sẽ chết mất... Hu hu huu...” Dươиɠ ѵậŧ lớn của người đàn ông trời sinh đã dài lớn như vậy, cả cây lớn nóng hổi như lửa nóng cứ như vậy mà cọ xát miệng âʍ ɦộ của mình, tiểu mỹ nhân sợ hết hồn, chỉ sợ chàng mất lý trí đυ. hỏng thân thể non mềm, nàng đành phải nhẫn nhịn cầu xin tha thứ.

Thế nhưng nàng không biết chính dáng vẻ khóc sướt mướt cự quậy bất lực của nàng hiện giờ thật sự rất đẹp mê lòng người, hai bầu vυ' to theo hít thở dồn dập mà kịch liệt lắc lư loạn xạ chập trùng, ngược lại càng ngày càng dụ dỗ người đàn ông khó mà tự kiềm chế.

Hai tay thô ráp kia chỉ mạnh mẽ ấn lấy eo nàng hạ thấp xuống, trong phút chốc, dươиɠ ѵậŧ lớn to dài sưng trướng kia liền trực tiếp chui vào bên trong âʍ ɦộ của mỹ nhân, chỉ tiếc dươиɠ ѵậŧ lớn của người đàn ông thật sự dài quá đáng, lúc này âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ chỉ mới ăn được một nửa, còn qυყ đầυ to như quả trứng gà lớn thì đã cắm thẳng trong miệng tử ©υиɠ yếu ớt.

"A... Ưʍ... Sâu quá... Sâu quá... Huhu...”