Tổng Đốc Trà Xanh Cưỡng Đoạt Vợ

Chương 17: Nhà họ Tiền quả thật là trong ngoài đều lộn xộn

“Phu nhân, cũng… cũng vì chuyện này nên Lương tiên sinh vẫn luôn gây gổ với người của Nha môn… Người dẫn đầu nói Tri phủ đại nhân bảo xử lý. Hiện giờ Tri phủ đại nhân cũng ở đó… Phu nhân xem…”

“Ta hiểu rồi!” Nếu việc này là người khác xử lý thì nàng còn phải nghĩ thêm, nhưng nếu là Liễu Tri phủ lòng tham không đáy kia thì mỹ phụ nhân cũng không muốn xử lý chậm trễ, sợ nhỡ đâu lại kéo cả Lương tiên sinh vào chuyện này cũng không hay.

Nhà họ Tiền quả thật là trong ngoài đều lộn xộn.

Nàng bèn sai người đi chuẩn bị ngân phiếu và khế ước, sau đó đi thẳng ra bến tàu.

Mặc dù Tiền Dục Vinh bị quan phủ bắt giam vì gặp tai nạn, nhưng nhà họ Tiền vẫn luôn lũng đoạn dịch vụ vận chuyển hàng hóa đường thủy ở đường Giang Ninh, nên bến tàu và các cửa hàng vẫn kinh doanh tốt bình thường. Chính vì thế, Giang Lăng Ca vẫn tự tin có cơ hội, nào ngờ bến tàu lại bị niêm phong.

Nếu mất bến tàu, chắc chắn quan phủ sẽ dần thôn tính tài sản nhà họ Tiền!

Nghĩ đoạn, tiểu mỹ nhân càng thêm không cam lòng, nhớ lại đêm Từ Tổng đốc say xỉn làm nhục mình cùng những hành động của Liễu tri phủ hôm nay, nàng càng thêm căm phẫn những kẻ nắm quyền.

Để không gây ồn ào trong chuyện này, Liễu Tri phủ đã mời họ Lương đến quán rượu bên cạnh bến tàu để chờ phu nhân nhà họ Tiền.

Thật ra bình thường Liễu Tri phủ cũng nhận không ít ân huệ từ nhà họ Tiền.

Nhưng lần này Tiền Dục Vinh gặp rắc rối, lại có hai phe cạnh tranh muốn hãm hại hắn. Tri phủ cũng chỉ làm theo lệnh bề trên, huống hồ nhà họ Tiền là thương nhân giàu có nổi tiếng ở đường Đường Ninh, bình thường đóng nhiều thuế má, vốn có thể che chở đôi chút.

Nhưng bây giờ Đốc ngự sử cũng không có ý định bao che cho nhà họ Tiền, nên Tri phủ đành phải làm theo “quy tắc”.

Nghĩ vậy, Liễu Tri phủ không khỏi nhớ tới người đẹp uyển chuyển nũng nịu Giang thị của nhà họ Tiền. Nhà họ Tiền là gia tộc đại phú nhưng lại không có nhiều quy củ, hơn nữa Tiền phu nhân Giang thị lại xinh đẹp tuyệt trần, Tiền Dục Vinh thường dẫn nàng ra ngoài chơi. Cho dù là kẻ săn đuổi tài sắc như Liễu Tri phủ cũng từng mơ ước người đẹp ấy.

Chỉ đáng tiếc rằng ông ta lại có sở thích xử nữ, nên cho dù Giang Lăng Ca có đẹp đến thế nào đi nữa thì ông ta vẫn kiềm chế được. Dù sao cũng làm gì có gã đàn ông nào thích mang giày cũ!

Hơn nữa dù đẹp đến vậy nhưng Giang thị lại không thể sinh nở, chắc chắn Tiền Dục Vinh đã không ít lần chơi nàng, e rằng bây giờ âʍ ɦộ nàng đã bị chà đạp tơi tả rồi, thật đáng tiếc, đáng tiếc!