Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 5 - Chương 21: Hình thú giao phối (H++)

"Á………………Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa………Aaaaaaaaaaaa……" Nàng đau đớn thống khổ oằn mình gào thét vô cùng bi thảm, gương mặt nhỏ xinh đẹp tái xanh không còn chút máu.

"Gruuu… Hư…!"

"Hừm… Gruuuu"

Hai vị thú vương thở hồng hộc, thân hình cao lớn ướt đẫm mồ hôi, màu da ửng đỏ nóng rực.

Cảm nhận hai cái sản đạo của nàng hiện tại đã được mở lớn hết cỡ, có thể thọc vào cả cánh tay của bọn hắn, liền mạnh mẽ rút đuôi dài ra.

PHỤT … PHỤT…

Đại Vương rùng mình vứt bỏ viên trứng vào l*иg giam thủy tinh liền kéo màn che không để ý đến.

"Ứ….Ư ư ư…Ứ Ứ Ứ Ứ… Ư ư ư ư…" Nàng nhắm mắt gục đầu, mệt mỏi thở gấp, từng cái hít vào thở ra đầu cảm thấy rát buốt.

"Ngoan! Ta che lại mắt cho nàng!" Nhị Vương rùng mình vài lần, dùng vải đen dày cột lại che kín đôi mắt nàng.

"Đừng! Muốn làm gì ta? Đừng! Ta không muốn giao hợp hình thú! Ta không muốn thụ thai! Ô ô ô…" Nàng thì thào rên siết, hoàn toàn không còn hơi sức để giãy giụa phản kháng lại thân hình cao lớn đang nằm áp lên thân thể mình.

Nhị Vương lập tức nhét vào hùng căn gồ ghề chưa bắn được lần nào của mình vào lỗ nhỏ thứ hai đã bị đuôi sư khuấy đảo ướt đẫm giãn nở, thuận lợi cho hắn thọc vào nơi sâu nhất.

Phụt… Một thúc mông liền đội cao lên đáy huyệt non nớt của nàng.

"Á……………Aaaaaaaaaaaaaaaaa….."

Phụt phụt phụt phập phập phập phầm phập phầm phập phầm phập….

"Gruuuu…." Eo hông hắn gồng cứng, thọc lộng mạnh mẽ ngoáy sâu đội lên vách ngăn tận cùng của nàng.

"Ô ô ô… Đau quá! Đau quá ô ô ô…."

Phụt phụt phụt… nàng hoàn toàn mất đi quyền khống chế, mật dịch tuôn trào mãnh liệt, bắn tung tóe khắp xung quanh.

Phập phập phập phầm phập phầm phập phầm phập….

"Á…………….Aaaaaaaaaaaaaaaa….. Xuyên thủng ta rồi! Ô ô ô… đau quá! Vương! Tha ta tha ta!" Trước mắt bị che chắn hoàn toàn tối mịt khiến nàng càng thêm hoang mang sợ hãi, gào khóc cầu xin.

Phập phập phập phầm phập phầm phập phầm phập….

"Gruuuu…. Rống Rống Rống…." Nhị Vương mạnh mẽ rùng mình, hắn lắc mạnh eo hông vài lần.

PHỤT…. Tinh hoa tuôn trào từ mắt nhỏ nơi đỉnh đầu nấm, tưới trực tiếp lên ổ đáy huyệt của nàng, nhanh chóng bị vách tường hoa kín mẫn cảm hấp thu cắn nuốt.

"Á…………….Aaaaaaaaa…..Ứ ứ ứ ư ư ư….Nóng quá! Nóng! Ô ô ô…" Nàng co giật liên hồi, hoa huyệt giật nẩy nẩy nẩy, âm thanh rên siết nức nở không ngừng.

"Hư hư hư…." Nhị Vương mệt mỏi ôm nàng lật ngửa người, hùng căn vẫn nằm trọn trong lỗ nhỏ của nàng hưởng thụ nộn huyệt mυ'ŧ liếʍ vặn xoắn sướиɠ khoái tận cùng.

Hắn để nàng nằm ngửa đầu giữa ngực hắn, hai bàn tay mười ngón đan xen khóa chặt tay nàng dán dính xuống hai bên mặt giường.

Đôi chân dài cứng cáp gấp lại, kẹp lấy hai đùi nhỏ gấp đứng hình chữ M của nàng bẻ ra banh rộng.

"Ô ô ô… Lại muốn làm gì ta? Lại muốn làm gì?" nàng hoảng sợ run rẩy ngửa đầu khóc rống, thân thể bé nhỏ không cách nào giãy giụa cam chịu nằm ngửa mở rộng hai chân như cá nằm trên thớt chờ bị làm thịt.

"Rống Rống Rống…." Âm thanh thú vương Gào thét rúng động rừng sâu.

"Phì phì phì phì…" Từng tiếng thở nặng nề mạnh mẽ vang cao, của cự thú đang ngày áp sát dẫm hai chân trước khổng lồ ngay trên đầu nàng.

"Không! Không! Không! Đừng mà! Ta sẽ chết mất! Sẽ rách nát lỗ nhỏ mà chết! Ô ô ô…. Ứ ứ ứ ứ… Ứm Ứm Ứm…."

Miệng nhỏ của nàng lập tức bị một vật vô cùng nóng bỏng liếʍ láp nhiễu xuống từng mảng nước bọt nhớp nháp.

Nàng sợ hãi ngậm chặt môi lại, không dám hé ra dù là một chút, xoay nghiêng mặt đi.

Vật nóng đầy nước bọt vẫn không buông tha cho nàng, đuổi theo liếʍ láp bôi đầy chất nhầy lên gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn.

"Ô ô ô… Ô ô ô… Hức hức hức hức…." Nàng chỉ có thể ủy khuất nghẹn giọng nức nở trong thanh quản.

"Ứ……." Nàng mở bừng hai mắt, vây quanh vẫn là tấm vải đen tối mịt.

PHẬP………………… Đầu nấm thô to đầy gai thịt tròn như quả trứng chim cắm phập vào miệng huyệt non nớt của nàng, vô cùng dễ dàng không chút vướng víu do đã được đuôi sư cùng da^ʍ trùng khuấy đảo nới lỏng từ trước.

"Á……………………Aa………….Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa….."

Nàng đau đến tê tâm liệt phế ngửa đầu quẫy mạnh. huyệt thịt non nớt mới lần đầu thừa hoan của nàng lại bị bọn họ từng bước từng bước, từng đợt từng đợt tra tấn đến chết đi sống lại.

Thịt mềm mỏng manh mẫn cảm làm sao có thể chịu đựng nổi sự mài sát tra tấn kịch liệt điên cuồng thời gian dài?

Dù đã trải qua rất nhiều da^ʍ trùng cùng dâʍ ɖị©ɧ tẩm bổ hàm dưỡng. Nhưng vẫn là quá sức chịu đựng với một xử nữ lần đầu tiên nếm mùi đời như nàng.

"Á………….Aaaaaaaaaaa…..Á………….Aaaaaaaaaaaaaa………Á………..Aaaaaaaaaaaa…." Đôi chân thon dài quậy đạp tứ tung, cuồng loạn gào khóc.

Nhị Vương cũng buông ra sự kìm kẹp ở chân của nàng, vì hắn biết nàng có cố giãy giụa cũng vô vọng.

Chân tâm của nàng hoàn toàn bị nấm đầu của cự thú đính chặt ghim dính không cách nào nhả ra.

Chưa tính đến lỗ nhỏ thứ hai cũng đã bị hùng căn vừa trương phồng của hắn khóa chặt.

Đôi chân thon dài chỉ có thể banh lớn đá đạp lấy hai bên hông đầy lông lá của cự thú, vô cùng đáng thương.

P/s: Tác Giả đã Dừng Đăng tại Website này!!!