Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 5 - Chương 19: Dâm trùng đầy gai góc (H++)

Đại Vương cắn chặt răng, hai ngón tay xoay vòng ngoáy ngoáy cố nới lỏng cửa huyệt.

Thọc sâu - kẹp lấy phần đuôi da^ʍ trùng khô quắt - giật mạnh một phát ra ngoài.

Một chuỗi động tác hắn làm, nhanh như chớp.

"Á…………….Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…. Đau chết ta! Đau! Đau…. Đau quá! Ô ô ô…" Nàng oằn mình bụm hai tay che lại nơi tư mật, ngửa đầu gào rống.

Mật dịch hòa cùng máu tươi tuôn ra xối xả.

"Gruu… Đệ mau vào mở rộng vách thịt nơi cổ đáy huyệt, chờ nàng sinh hạ viên trứng kia mới có thể trực tiếp bắn tinh hoa vào trong!" Đại Vương gầm lên, hắn rùng mình vài cái xoay người về chỗ ngồi.

"Gruuuuuuuuuuuuuuu! Hư… Hừm…."

Phốc… Nhị Vương lập tức ôm ghì nàng vào trong l*иg ngực, quỳ ngồi hai chân dựng thẳng, thọc sâu cự căn gồ ghề khủng bố vào lỗ nhỏ vừa bị da^ʍ trùng tàn phá của nàng.

"Á………………. Hức hức hức… Ô ô ô… Tha cho ta! Tha cho ta! Ô ô ô…" Đau rát hòa lẫn sướиɠ khoái bắt đầu dồn dập ập tới. Đôi chân nàng thả tự do chống đẩy trên mặt giường đá đạp lung tung.

Nộn huyệt bị dâʍ ɖị©ɧ cọ rửa bắt đầu ngứa ngáy khó chịu, nàng giật nẩy nẩy mông tham lam nuốt trọn lấy cự vật mặc kệ cơn đau buốt quằn quại nơi vách tường hoa non nớt.

Phụt phụt phụt phụt phụt phụt phụt ….

"Gruuuu…"

Eo hông liên tục thúc mạnh ra ra vào vào thọc sâu không ngừng nghỉ, cuồng dã đội cao đâm sầm vào vách ngăn tử ©υиɠ vừa bị trứng da^ʍ trùng bắn phá tạo ra lỗ hổng.

"Á……..Aaaaaaaaaaaaa….. Đau quá! Đau quá! Đau! Ô ô ô…." Nàng oằn mình trốn tránh, ngửa đầu kêu khóc, lại bị hắn kéo sát dán chặt thân thể lẫn nơi kết hợp không dư thừa một kẽ hở.

"Gruuu… Là sướиɠ! Nàng đang sướиɠ đến khóc sảng rồi! Tham lam cắи ʍút̼ lấy hùng căn của ta thế này mà còn kêu khóc cái gì hả? Vật nhỏ gian dối!" Hắn mỉm cười tà ác, hơi thở dồn dập cúi đầu hôn cắn lên đôi má ướt đẫm nước mắt của nàng.

Eo hông gồng cứng mạnh mẽ đâm thọc ngoáy lộng khắp lỗ nhỏ non nớt của nàng…

Phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập …

"Ứ ư ư ư… Ô ô ô….Á……….Aaaaaaaa…. Đau quá! Đau quá cứu cứu ta! Vương! Ô ô ô…" Cổ đáy huyệt của nàng sắp bị hắn xỏ xuyên rồi, ai tới cứu cứu nàng, cứu cứ nàng ô ô ô…

PHỤT….. Mật dịch sướиɠ khoái bắn mạnh xì xì văng tứ tung khắp mặt giường.

"Nàng xem! Sướиɠ thế này! Sướиɠ đến bắn phun mật dịch tràn lan khắp nơi rồi này! Hahaha!" Đại Vương bước đến vét lấy mật hoa vừa mới phun ra của nàng, đưa lên môi liếʍ láp.

Bỗng dưng người hắn sững lại, nhíu mày nhìn kỹ đống mật hoa thơm nức trên tay.

Vò vò ngón tay ngắn phát hiện rất nhiều ánh sáng vàng kim li ti bên trong.

"Trứng nàng sắp rụng!" Hắn hốt hoảng bật thốt, bước nhanh đến thò tay thọc vào lỗ nhỏ phía trước vừa phun trào mật dịch của nàng, moi móc lộng ra một vũng mật dịch lên lòng bàn tay.

"Á………….Aaaaaaaaaaaa…. Đừng ngoáy! Sao lại như vậy? Ô ô ô… Đau quá! Ô ô ô!"

"Đệ nhanh chóng bắn tinh hoa vào trong lỗ nhỏ phía sau nuôi dưỡng đáy huyệt! Da^ʍ trùng đã thúc sản cho nàng mất rồi! Chúng ta buộc phải dùng hình thú giao phối cho nàng thật sớm!" Hắn mặc kệ nàng kêu khóc, lại móc ra một con da^ʍ trùng ban đầu phá xác mà nàng chưa kịp nhìn đến.

Toàn thân gai góc hình tam giác xù xì cứng như thép, truy rằng đầu gai không nhọn nhưng tuyệt đối nếu bò trong dũng đạo non nớt của nàng sẽ đau đến không muốn sống nữa.

"Không! Không….. Không… Không…Không…. Đừng mà! đừng! Ta không muốn nó! Ta không cần giao phối thú hình! Ô ô ô…" Nàng hoảng loạn thét gào, giãy giụa rung trời lệch đất, khóc la vô cùng bi thảm.

"Nàng phải để nó mở rộng tiếp lỗ trước! Tiếp sau mới đủ khả năng chịu đựng hùng căn hình thú của chúng ta khi giao phối kết hợp!" Hắn lập tức thả vào lỗ nhỏ phía trước của nàng không cho phép cự tuyệt.

Nhi Vương ôm ghì lấy nàng trong l*иg ngực, áp sát làn môi nóng bỏng vào cổ nàng, đôi tay ôm siết ve vuốt xoa nắn muốn giúp nàng vơi bớt sự sợ hãi.

"Ngoan nào bảo bối! Hư… Nàng muốn bấm gãy ta sao?"

"Á……A….Aaaaaaaaaa….. Đau quá! đau quá! Rách rồi! Rách nát rồi! Nát lỗ nhỏ của ta rồi! Đừng trườn vào trong! Á…………Aaaaaaaaaaa……" Nàng ngửa đầu quẫy mạnh khóc thảm, vô cùng bi thương gào rống.

Huyệt động khít chặt bao vây lấy da^ʍ trùng, nó trườn bò đến đâu dũng đạo của nàng máu rỉ rả li ti tuôn ra đến đó, nhỏ giọt nhỏ giọt xuống tấm áo choàng lông vô cùng thê mỹ.

Toàn bộ thú nhân xung quanh đều chim điểu thú tán, ai về nhà nấy. Bọn chúng đều không xem nổi nữa rồi, đều điên cuồng phun tinh cùng chảy cạn sạch mật hoa. Ở nữa sẽ khô héo tẫn tinh mà chết. Quá mức cuồng bạo rồi aaa.