Đại Vương ngồi bên cạnh nhìn vào nơi kết hợp của hai người, ánh mắt nóng cháy như nổi lửa lại ra vẻ vô cùng thản nhiên xem một màn giao phối kịch liệt giữa thú nhân và thiếu nữ yếu ớt.
"Hư… Ư…. Gruuu…" Nhị Vương đặt nàng nằm ngửa ra tấm áo choàng lông tuyết hồ ly êm ái, hiện giờ đã dính bệt huyết dịch lốm đốm lỗ chỗ. Gối đầu nhỏ lên áo choàng của hắn đã được gấp gọn.
Hắn quỳ bò, hai tai vò nắn xoa bóp hai quả đồi căng tròn của nàng. Eo hông liên tục dũng động ra ra vào vào kéo kéo mài mài hùng căn cong cong cọ sát vách tường hoa non nớt bị chà đạp thời gian dài sưng húp trướng đau.
"Ứ Ứ Ứ Ứ…. ư ư ư… Ô ô ô ô…"
Cả hai lỗ nhỏ kiều nộn mong manh của nàng vừa bị da^ʍ trùng quấy phá, vừa bị cự căn thô lớn cong cong gồ ghề đầy mụn thịt của Nhị Vương giày vò tra tấn vô cùng thống khổ chật vật.
Nàng chỉ có thể mở rộng hai đùi nhỏ chống đứng tự giác banh rộng ra để nơi chân tâm rộng mở, thuận lợi cho hai hung thú kinh khủng kia tiến vào quấy phá.
Toàn thân đã hoàn toàn lâu vào trạng thái kiệt lực mơ mơ màng màng, nhưng ý thức lại vô cùng thanh tỉnh đón nhận lấy đau đớn buốt nhói trộn lẫn từng cơn sóng triều vùi dập tả tơi.
"Ritttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt Rit Rit Ritttttttttttttttttttttttt…."
Da^ʍ trùng đen nhánh đầy lông lá bắt đầu ngoáy lộng, há lớn miệng hút sạch dâʍ ɖị©ɧ tràn ngập huyệt động chật khít, dần dần phồng lớn thân mình.
Dâʍ ɖị©ɧ quá nhiều khiến quá trình thổi phồng của nó càng trở nên nhanh chóng trướng phình, kịch liệt quẫy tung khắp vách tường hoa non nớt của nàng.
"Ứ ứ ứ…Ứ ứ ứ…" Nàng muốn kêu khóc xin tha, nhưng lại không cách nào phát ra bất kỳ một âm thanh nào, hoàn toàn chỉ còn tiếng rên siết nức nở.
"Gruuu…" Nhị Vương úp mặt vào cổ nàng, hôn hít cắи ʍút̼ si mê, eo hông liên tục thọc sâu móc kéo lấy vách tường hoa non nớt của nàng cuốn theo mị thịt cuộn theo ra ngoài.
Vô cùng tàn khốc hung ác, khiến nàng đau quặn tức tưởi nấc nghẹn.
"Rittttt Rittttttttt Rittttttttttttttttttttttttttttt…" Ngàn vạn sợi lông nhuyễn mềm trên thân da^ʍ trùng bỗng dưng ngoáy vòng rồi dựng thắng, cấm phập xuyên qua dũng đạo chật khít của nàng.
Như ngàn vạn mũi kim cắm phập ghim chặt lấy dũng đạo non nớt.
"Á………………………Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……" Nàng trợn trắng hai mắt ngửa đầu thét gào vô cùng thảm thiết. Thân thể nhỏ nhắn bật tung giật nẩy bần bật bần bật vật vã quằn quại.
Mật dịch vì đau đớn mà tuôn trào như suối róc rách chảy tràn từ hoa tâm.
" Ritttttttttttttttttttttttt……………….." Da^ʍ trùng há lớn miệng thỏa mãn hút mạnh nuốt lấy vội vã, thân thể phồng lên nhanh chóng to như quả trứng gà.
Thân hình trụ dài căng phồng chật khít đầy kim đâm bám chặt lấy dũng đạo non nớt. Thân da^ʍ trùng bắt đầu uốn éo vặn xoắn quẫy mạnh phành phạch phành phạch.
"Á……………….Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…..Á……………Aaaaaaaaaaaaaaaa…." Nàng điên cuồng mất kiểm soát thét gào thất thanh, oằn mình giãy đành đạch đành đạch.
Nhị Vương gồng mình ôm siết giữ chặt thân thể nàng, eo hông càng thêm cố gắng luật động ra ra vào vào thọc sâu tàn phá, muốn dùng cơn đau thứ hai kéo về lý trí của nàng.
"Á……………….Á………..Aaaaaaaaaaaaaaaa… Ứ Ứ Ứ…. Ư ư ư….."
"Ritttttttttttt"
"Rittttttttttttttttttttt……………."
"Ritttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt…………………"
PHỤT….. Viên trứng nhỏ như trứng thằn lằn bật tung bay ra khỏi miệng da^ʍ trùng đâm thẳng vào cánh cửa cổ đáy huyệt, một đường thẳng tắp xỏ xuyên qua vách tường hoa kín non nớt, cắm phập lên vách đáy huyệt bung ra ngàn vạn tơ máu li ti bám dính hút lấy dinh dưỡng làm tổ sinh trưởng.
"Ứ ứ ứ… ư ư ư…. Ứ ứ ứ… Ư ư ư ư Ứ Ứ Ư Ư…" Nàng co giật thân thể không ngường, hai mắt không còn chút tiêu cự, bụng nhỏ co thắt giật băng băng băng căng trướng như dây đàn.
Nhị Vương lo lắng ôm chặt lấy nàng, ép sát hùng căn thô lớn đội lên đáy huyệt.
Đại Vương cũng chạy đến đưa tay vỗ về xoa nắn bụng nhỏ giúp nàng.
Những tưởng da^ʍ trùng vào huyệt động lần hai sẽ khiến nàng dễ chịu hơn, không ngờ lại càng kinh khủng hơn trước.
"Rittttttttttttttttttttttttttttttttttttt….." Da^ʍ trùng thét lên âm thanh cuối cùng của cuyo65c đời, oằn mình run rẩy quẫy mạnh..
Ngàn vạn sợi lông đâm xuyên qua dũng đạo giống như ngàn vạn mũi tiêm bắt đầu bơm mật dịch đã được da^ʍ trùng tinh luyện trở nên đậm đặc truyền trực tiếp vào hoa viên của nàng.
"Á…………………Aaaaaaaaaaaaaaaaa…….Á…Á….Á….Á…..Aaaaaaaaaaa……" Nàng bi thống thét gào, huyệt động non nớt đau buốt sưng phồng.
Nhưng rồi lập tức thể lực và cả ý thức của nàng trở nên dồi dào, dũng đạo vô cùng dẻo dai đàn hồi, nộn huyệt vô cùng ngứa ngáy.
"Không! Không…. Ô ô ô… Đừng bơm vào đó! Đừng! Ô ô ô…" Nàng nghẹn ngào khóc thét. Âm thanh rõ ràng rành mạch, dồn hết toàn bộ sức lực vặn bung mình, tung người đạp mạnh thân thể rời khỏi vòng ôm của Nhị Vương.
"Ô ô ô… Đau quá! Móc nó ra! Lấy nó ra! Ô ô ô…Cứu cứu ta! Cứu cứu ta! Vương! Ô ô ô…" Nàng đau đớn quỳ bò úp sấp, trườn người kêu khóc nức nở. Hai lỗ huyệt động vẫn còn phình to mở lớn mấp máy rỉ rả chảy ra mật dịch hòa lẫn tia máu nhợt nhạt tràn lan.
"Ô ô ô… Đừng đâm ta! Buông lỗ nhỏ của ta ra! Tha cho ta! Ô ô ô…" Nàng quặn mình lật ngửa nghẹn ngào, đôi chân mở lớn banh rộng, ưỡn cong mình nâng lên cặp nhũ đong đưa thẳng đứng vô cùng vũ mị.
Hai vị thú vương rùng mình liên tục, trợn trừng mắt ngắm nhìn thân thể nhỏ chật vật cầu khẩn chìm nổi giữa bể dục.
"Ô ô ô… Vương! Cứu cứu ta! Đau quá… Đau…. Ô ô ô…"
Đại Vương hít sâu, bò đến gần nàng, thò hai ngón tay thọc vào lỗ nhỏ có chứa da^ʍ trùng đang dần dần se khít.
"Hưm… Ừm…" Hắn nuốt ực vài ngụm nước bọt, đưa hai ngón tay lần mò tìm kiếm bên trong mật huyệt non nớt ướŧ áŧ của nàng.
"Nó chết rồi bảo bối! Chết khô! Đã bơm hết sạch dâʍ ɖị©ɧ sang vách tường hoa của nàng rồi! Hiện tại lấy ra sẽ rất đau đớn! Ngàn vạn mũi kim ghim xuyên nộn huyệt của nàng thế này!" Hắn cũng bó tay rồi, con da^ʍ trùng này thật đúng là tàn nhẫn mà, hỏi sao nàng không quằn quại khóc thảm cho được?
"Ô ô ô… Cứu cứu ta! Rút nó ra! rút nó ra! Ô ô ô…" Nàng chỉ muốn thứ gớm ghiết đó rời xa nàng ra ô ô ô.