Thiên Minh nằm nghiêng người bên phải thân hình nhỏ hắn của Như Nguyệt. Đặt đầu nàng kêu lên gối bông, áp sát vào l*иg ngực hắn. Lúc này hắn mới chợt giật mình nhận ra nàng quá mức kiều tiểu.
Hắn để chân trái nàng duỗi thẳng, chân phải nghiêng người gát ngang hông trái hắn.
Tay trái nhè nhẹ đẩy dục căn cương cứng vào mị huyệt non mềm bị chà đạp thời gian dài trở nên sưng phồng đáng thương của nàng.
"Ứm….Ưm…Hức!" Tuy rằng đã cố gắng buông lỏng thân thể để huyệt động chậm rãi ngậm vào cự căn thô lớn của phu quân.
Nhưng quả thật nộn huyệt sưng tấy đau rát của nàng vô cùng khó khăn nuốt lấy cự căn.
Nàng run rẩy yếu ớt úp mặt vào ngực hắn.
"Đừng sợ! Ta sẽ vô cùng ôn nhu!"
Thiên Minh hít sâu, quả thật vật nhỏ rất biết cách tra tấn linh hồn hắn.
Hắn ôm lấy ve vuốt tấm lưng trần mảnh mai dỗ dành.
Cự căn chầm chậm chen vào mị huyệt non nớt run rẩy sợ hãi của nàng.
"Ứm ưm… Hức hức hức!" Lỗ nhỏ của nàng thật sự rất đau rất đau rất đau! Ô ô ô!
Thiên Minh thân hình vì nhẫn nhịn dục hoả mà ướt đẫm mồ hôi, hắn cố gắng hít thở thật sâu tìm về sự bình tĩnh.
Hắn nâng lên gương mặt nàng nhẹ nhàng hôn lên trán.
"Nàng cố gắng phun ra vài lần mật dịch là sẽ không đau!"
"Hức! Ô ô ô ô ô ô…." Nàng ủy khuất nức nở, Lỗ nhỏ của nàng vô cùng rát buốt, cự vật thô nóng đang chầm chậm trườn từng tấc từng tấc vào sâu trong huyệt động chật khít.
Thiên Minh thở dài, vuốt ve khắp bộ vị mẫn cảm trên cơ thể nàng.
Âm đế do bị đám cỏ khô cứng nơi gốc rễ dục căn của hắn ma sát quá lâu đã sưng phù rướm máu, hắn không dám sờ vào, lo lắng nàng sẽ lại bị đau khóc.
Chỉ là thừa hoan mà thôi, sao nàng có thể thê thảm đáng thương đến mức này chứ?
Nữ nhân đều giống như nàng chẳng phải nam nhân đều không lấy được phu nhân à?
"Ô ô ô ô…" Nàng ưỡn cong thân thể, ngửa cổ rên siết, lối mòn mị huyệt bị cự vậy mài sát nong ra đau quá đau quá!
"Ô ô ô… Chàng trả thϊếp về thanh lâu, mau trả thϊếp về ô ô ô…"
Bộp…
Thiên Minh có chút tức giận vỗ khẽ lên mông nhỏ của nàng, nếu không phải nàng quá mức thảm thương rồi thì hắn muốn vỗ cho nát mông nàng, còn dám ghét bỏ hắn?
"Nàng về đó làm gì hả?" Tà ác tăng thêm chút lực đẩy cự căn chọc chọc sâu vào mị huyệt.
"Ứ…Ứ…ư ư ư…Ô ô ô ô…" Nàng bị chọc huyệt đau rát oằn mình.
"Ô ô… Thϊếp chỉ muốn hầu hạ hai ba khách quan một ngày. Chỉ muốn hầu hạ hai ba nén nhang, nữa canh giờ một vị khách quan mà thôi! Ô ô ô…"
"Hừm… Hở?" Đang hậm hực thì hắn bỗng dưng có chút hoang mang. Nàng đây là đang muốn ghét bỏ hắn thọc ngoáy lỗ nhỏ của nàng quá lâu đó hả?
"Thứ kia của bọn hắn có được như ta không mà nàng lại phải đòi quay về hả?" Híp mắt nguy hiểm lườm lườm vật nhỏ nằm trong l*иg ngực oằn mình run rẩy thở hổn hển.
"Mới không có đáng sợ như chàng đâu! Ô ô ô… To lắm chỉ bằng cây nến long phụng ở kia thôi! ô ô ô ô..." Nàng sẽ không bị đau đớn muốn chết đi sống lại như thế này ô ô ô, lỗ nhỏ sẽ không bị tàn phá tả tơi thế này đâu ô ô ô.
"Phì…Ha ha ha ha…" Hắn nhịn cười không nổi, thân hình run lên run lên bần bật cười lớn.
Nàng là ghét bỏ hắn quá lớn hành hạ nàng quá lâu đi? Ha haha!
"Ô ô ô ô … Chàng đừng có rung động! Chàng đừng có cười! Thϊếp đau quá ô ô ô! Lỗ nhỏ bị xé ra làm đôi rồi ô ô ô…"
"Mua nàng về làm phu nhân để rồi nàng toàn ra lệnh cho ta thế này à? Vật nhỏ!"
Thiên Minh tuy rằng giọng điệu có chút giận dỗi gầm gừ, nhưng trong ánh mắt hoàn toàn là sủng nịch yêu chiều.
"Trời còn chưa sáng kia mà! Ta cũng có thọc lộng da^ʍ huyệt nhỏ xinh của nàng được bao lâu đâu chứ?" Hắn tà tứ trêu chọc, bàn tay bất giác vuốt ve má đào ửng đỏ của nàng.
"Hơn mười khách quan ra vào rồi, chàng lâu hơn cả mười khách quan rồi! Ô ô ô ô…" Lỗ nhỏ của nàng bị nứt toạc ra hết trơn rồi ô ô ô ô.
Nàng nâng đôi bàn tay nhỏ xòe đều mười ngón tay dán trước mắt cho hắn xem.
"Phì… Ha ha ha ha ha ha ha…." Thật thật hận không thể hiện tại trực tiếp ra vào lỗ nhỏ non nớt để nàng khóc lóc xin tha mà.
Đáng yêu chết đi được!
"Ô ô ô… Chàng đừng cười nữa! Ô ô ô ô!" Lỗ nhỏ của nàng vì phải co bóp ma sát cự căn đang rung lên bần bật của hắn mà mị thịt mỏi nhừ đau rát ô ô ô…
"Ngoan!" Hắn cúi đầu mím môi nhẫn cười, cắn hôn lấy vành môi run run nức nở của nàng.
Tay trái hắn ôm giữ lấy chân phải giúp mở rộng thả lỏng lỗ nhỏ , bàn tay bao trọn mảnh mông nhỏ xoa xoa nắn nắn.
Tay phải kê lên đầu nhỏ của nàng, ôm dán vào trong ngực hắn, cúi đầu cắn hôn gương mặt ưỡn ra sau của nàng.
Cự căn thô nóng của hắn cuối cùng cũng vào đến đáy huyệt cọ nhẹ lên miệng tử ©υиɠ khép kín của nàng.
"Ứ ư ư … Ứ ư ư ư…" Hơi thở bị phu quân ôn nhu cướp đoạt từng chút từng chút.
Huyệt động chật vật xoa nắn cự vật thô dài nóng bỏng.
Thiên Minh gồng người kìm nén dục hỏa, nhẹ nhàng đẩy đưa dục căn len lỏi mài mòn từng ngóc ngách huyệt mềm.
"Ứ Ứ Ứ…" Huyệt động non nớt của nàng chịu không nỗi giày vò, cuối cùng rùng mình phun ra mật dịch tràn ướt mặt giường.
"Đúng rồi phu nhân! Tiếp tục nào!!!" Vài lần nữa thôi là hắn có thể thỏa sức rong ruổi nha.
Yêu thương hôn mυ'ŧ đôi môi nhỏ của nàng, vòng tay hắn ôm siết ve vuốt, eo hông đẩy đưa nhè nhẹ thọc lộng huyệt động non nớt kiều mềm của nàng.
Từng sợ dây thần kinh trong đầu hắn căng chặt như dây đàn như chờ chực nổ tung.
"Ứ ứ …ư … ưm ưm ưm…" Thân thể bé nhỏ căng chặt của nàng dần dần thả lỏng, nhắm mắt hưởng thụ cảm giác sướиɠ khoái hòa lẫn tê dại rát buốt nơi mị huyệt.
Theo hoa dịch dần dần tưới khắp, cơn đau rát cũng chậm rãi được xoa dịu.
"Ưm ưm ưm ưm…" Huyệt động co thắt giật giật liên hồi cố nuốt vào cự vật thô lớn, liếʍ mυ'ŧ vặn xoắn.
Từng dòng từng dòng mật dịch ướŧ áŧ trơn trợt chảy quanh bôi khắp trong ngoài huyệt động non nớt của nàng.
Dần dần tích tụ nhiều đến mức âm thanh ra vào ma sát thọc lộng của cự căn vang lên nhóp nhép nhóp mép, trơn trượt nhẹ nhàng đẩy đưa.
"Gruuuu…" Thiên Minh gầm lên, hắn nhẫn không được nữa, hai mắt đỏ thẫm mở lớn, hàm răng nghiến chặt, cả thân hình cao lớn nhuộm đỏ sắc dục nhìn chằm chằm thân thể thiếu nữ nhỏ bé cuộn tròn trong l*иg ngực nhắm mắt rêи ɾỉ nỉ non.
Đến lúc rồi!!!
Thiên Minh nằm nghiêng người bên phải thân hình nhỏ hắn của Như Nguyệt. Đặt đầu nàng kêu lên gối bông, áp sát vào l*иg ngực hắn. Lúc này hắn mới chợt giật mình nhận ra nàng quá mức kiều tiểu.
Hắn để chân trái nàng duỗi thẳng, chân phải nghiêng người gát ngang hông trái hắn.
Tay trái nhè nhẹ đẩy dục căn cương cứng vào mị huyệt non mềm bị chà đạp thời gian dài trở nên sưng phồng đáng thương của nàng.
"Ứm….Ưm…Hức!" Tuy rằng đã cố gắng buông lỏng thân thể để huyệt động chậm rãi ngậm vào cự căn thô lớn của phu quân.
Nhưng quả thật nộn huyệt sưng tấy đau rát của nàng vô cùng khó khăn nuốt lấy cự căn.
Nàng run rẩy yếu ớt úp mặt vào ngực hắn.
"Đừng sợ! Ta sẽ vô cùng ôn nhu!"
Thiên Minh hít sâu, quả thật vật nhỏ rất biết cách tra tấn linh hồn hắn.
Hắn ôm lấy ve vuốt tấm lưng trần mảnh mai dỗ dành.
Cự căn chầm chậm chen vào mị huyệt non nớt run rẩy sợ hãi của nàng.
"Ứm ưm… Hức hức hức!" Lỗ nhỏ của nàng thật sự rất đau rất đau rất đau! Ô ô ô!
Thiên Minh thân hình vì nhẫn nhịn dục hoả mà ướt đẫm mồ hôi, hắn cố gắng hít thở thật sâu tìm về sự bình tĩnh.
Hắn nâng lên gương mặt nàng nhẹ nhàng hôn lên trán.
"Nàng cố gắng phun ra vài lần mật dịch là sẽ không đau!"
"Hức! Ô ô ô ô ô ô…." Nàng ủy khuất nức nở, Lỗ nhỏ của nàng vô cùng rát buốt, cự vật thô nóng đang chầm chậm trườn từng tấc từng tấc vào sâu trong huyệt động chật khít.
Thiên Minh thở dài, vuốt ve khắp bộ vị mẫn cảm trên cơ thể nàng.
Âm đế do bị đám cỏ khô cứng nơi gốc rễ dục căn của hắn ma sát quá lâu đã sưng phù rướm máu, hắn không dám sờ vào, lo lắng nàng sẽ lại bị đau khóc.
Chỉ là thừa hoan mà thôi, sao nàng có thể thê thảm đáng thương đến mức này chứ?
Nữ nhân đều giống như nàng chẳng phải nam nhân đều không lấy được phu nhân à?
"Ô ô ô ô…" Nàng ưỡn cong thân thể, ngửa cổ rên siết, lối mòn mị huyệt bị cự vậy mài sát nong ra đau quá đau quá!
"Ô ô ô… Chàng trả thϊếp về thanh lâu, mau trả thϊếp về ô ô ô…"
Bộp…
Thiên Minh có chút tức giận vỗ khẽ lên mông nhỏ của nàng, nếu không phải nàng quá mức thảm thương rồi thì hắn muốn vỗ cho nát mông nàng, còn dám ghét bỏ hắn?
"Nàng về đó làm gì hả?" Tà ác tăng thêm chút lực đẩy cự căn chọc chọc sâu vào mị huyệt.
"Ứ…Ứ…ư ư ư…Ô ô ô ô…" Nàng bị chọc huyệt đau rát oằn mình.
"Ô ô… Thϊếp chỉ muốn hầu hạ hai ba khách quan một ngày. Chỉ muốn hầu hạ hai ba nén nhang, nữa canh giờ một vị khách quan mà thôi! Ô ô ô…"
"Hừm… Hở?" Đang hậm hực thì hắn bỗng dưng có chút hoang mang. Nàng đây là đang muốn ghét bỏ hắn thọc ngoáy lỗ nhỏ của nàng quá lâu đó hả?
"Thứ kia của bọn hắn có được như ta không mà nàng lại phải đòi quay về hả?" Híp mắt nguy hiểm lườm lườm vật nhỏ nằm trong l*иg ngực oằn mình run rẩy thở hổn hển.
"Mới không có đáng sợ như chàng đâu! Ô ô ô… To lắm chỉ bằng cây nến long phụng ở kia thôi! ô ô ô ô..." Nàng sẽ không bị đau đớn muốn chết đi sống lại như thế này ô ô ô, lỗ nhỏ sẽ không bị tàn phá tả tơi thế này đâu ô ô ô.
"Phì…Ha ha ha ha…" Hắn nhịn cười không nổi, thân hình run lên run lên bần bật cười lớn.
Nàng là ghét bỏ hắn quá lớn hành hạ nàng quá lâu đi? Ha haha!
"Ô ô ô ô … Chàng đừng có rung động! Chàng đừng có cười! Thϊếp đau quá ô ô ô! Lỗ nhỏ bị xé ra làm đôi rồi ô ô ô…"
"Mua nàng về làm phu nhân để rồi nàng toàn ra lệnh cho ta thế này à? Vật nhỏ!"
Thiên Minh tuy rằng giọng điệu có chút giận dỗi gầm gừ, nhưng trong ánh mắt hoàn toàn là sủng nịch yêu chiều.
"Trời còn chưa sáng kia mà! Ta cũng có thọc lộng da^ʍ huyệt nhỏ xinh của nàng được bao lâu đâu chứ?" Hắn tà tứ trêu chọc, bàn tay bất giác vuốt ve má đào ửng đỏ của nàng.
"Hơn mười khách quan ra vào rồi, chàng lâu hơn cả mười khách quan rồi! Ô ô ô ô…" Lỗ nhỏ của nàng bị nứt toạc ra hết trơn rồi ô ô ô ô.
Nàng nâng đôi bàn tay nhỏ xòe đều mười ngón tay dán trước mắt cho hắn xem.
"Phì… Ha ha ha ha ha ha ha…." Thật thật hận không thể hiện tại trực tiếp ra vào lỗ nhỏ non nớt để nàng khóc lóc xin tha mà.
Đáng yêu chết đi được!
"Ô ô ô… Chàng đừng cười nữa! Ô ô ô ô!" Lỗ nhỏ của nàng vì phải co bóp ma sát cự căn đang rung lên bần bật của hắn mà mị thịt mỏi nhừ đau rát ô ô ô…
"Ngoan!" Hắn cúi đầu mím môi nhẫn cười, cắn hôn lấy vành môi run run nức nở của nàng.
Tay trái hắn ôm giữ lấy chân phải giúp mở rộng thả lỏng lỗ nhỏ , bàn tay bao trọn mảnh mông nhỏ xoa xoa nắn nắn.
Tay phải kê lên đầu nhỏ của nàng, ôm dán vào trong ngực hắn, cúi đầu cắn hôn gương mặt ưỡn ra sau của nàng.
Cự căn thô nóng của hắn cuối cùng cũng vào đến đáy huyệt cọ nhẹ lên miệng tử ©υиɠ khép kín của nàng.
"Ứ ư ư … Ứ ư ư ư…" Hơi thở bị phu quân ôn nhu cướp đoạt từng chút từng chút.
Huyệt động chật vật xoa nắn cự vật thô dài nóng bỏng.
Thiên Minh gồng người kìm nén dục hỏa, nhẹ nhàng đẩy đưa dục căn len lỏi mài mòn từng ngóc ngách huyệt mềm.
"Ứ Ứ Ứ…" Huyệt động non nớt của nàng chịu không nỗi giày vò, cuối cùng rùng mình phun ra mật dịch tràn ướt mặt giường.
"Đúng rồi phu nhân! Tiếp tục nào!!!" Vài lần nữa thôi là hắn có thể thỏa sức rong ruổi nha.
Yêu thương hôn mυ'ŧ đôi môi nhỏ của nàng, vòng tay hắn ôm siết ve vuốt, eo hông đẩy đưa nhè nhẹ thọc lộng huyệt động non nớt kiều mềm của nàng.
Từng sợ dây thần kinh trong đầu hắn căng chặt như dây đàn như chờ chực nổ tung.
"Ứ ứ …ư … ưm ưm ưm…" Thân thể bé nhỏ căng chặt của nàng dần dần thả lỏng, nhắm mắt hưởng thụ cảm giác sướиɠ khoái hòa lẫn tê dại rát buốt nơi mị huyệt.
Theo hoa dịch dần dần tưới khắp, cơn đau rát cũng chậm rãi được xoa dịu.
"Ưm ưm ưm ưm…" Huyệt động co thắt giật giật liên hồi cố nuốt vào cự vật thô lớn, liếʍ mυ'ŧ vặn xoắn.
Từng dòng từng dòng mật dịch ướŧ áŧ trơn trợt chảy quanh bôi khắp trong ngoài huyệt động non nớt của nàng.
Dần dần tích tụ nhiều đến mức âm thanh ra vào ma sát thọc lộng của cự căn vang lên nhóp nhép nhóp mép, trơn trượt nhẹ nhàng đẩy đưa.
"Gruuuu…" Thiên Minh gầm lên, hắn nhẫn không được nữa, hai mắt đỏ thẫm mở lớn, hàm răng nghiến chặt, cả thân hình cao lớn nhuộm đỏ sắc dục nhìn chằm chằm thân thể thiếu nữ nhỏ bé cuộn tròn trong l*иg ngực nhắm mắt rêи ɾỉ nỉ non.
Đến lúc rồi!!!