Kế Hoạch Câu Dẫn Kim Chủ Sau Khi Sống Lại (NP)

Chương 22.1: Hủy bỏ hôn ước

Mặc dù đối phương có chút giấu giếm, nhưng Cố Tích vẫn biết không ít chuyện liên quan đến Ôn Dữ.

Anh ấy đột nhiên không nói lời nào, suốt bốn năm nay.

Dù cho người nhà có dùng cách thức gì, khoa thần kinh hay khoa tâm lý đều đã đến một lần, nhưng không cách nào để cho Ôn Dữ mở miệng nói chuyện cả.

Anh ấy thậm chí còn bắt đầu tránh né người ngoài, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới riêng của bản thân, mỗi ngày ngoại trừ nhu cầu sinh lý, thì Ôn Dữ chỉ có vẽ, anh ấy ở trong phòng vẽ, cũng không cho phép ai bước vào.

Nếu như có người tự tiến bước vào, thì Ôn Dữ sẽ nổi giận mà xé rách bức vẽ ném ra ngoài, thậm chí còn liên tục trốn tránh người nhà.

Cố Tích có thể mơ hồ cảm nhận được vấn đề của Ôn Dữ, nhưng mà bà chủ Ôn với cô không hề có quan hệ gì.

"Xin lỗi, bà chủ Ôn, mặc dù tôi rất muốn giúp, nhưng tôi e rằng không thể đáp ứng yêu cầu của ngài."

Nghe thấy Cố Tích mở miệng cự tuyệt, sắc mặt bà chủ Ôn liền chầm xuống.

"Tại sao?"

"Tôi là học sinh, sắp thi vào trường cao đẳng, thời gian rất ít ỏi, tôi không có cách nào rảnh thời gian đến chơi cùng Ôn DỮ."

Nghe thấy cô giải thích, Ôn phu nhân liền lộ ra biểu cảm khinh thường.

"Thi vào trường cao đẳng sao?"

Được rồi, bà cứ ngạo mạn đi, mà con trai ba cũng ngạo mạn!

Không cần phải thay đổi số phận của anh ấy, Ôn Dữ cũng sống trong nhung lựa, không cần thiết phải để cho con trai bà ấy đi ra ngoài kiếm tiền!

Cố Tích uống một ngụm nước sau đó liền nghe thấy bà chủ Ôn nói.

"Điều kiện cô có là gì đi nữa! Dù là tiền hay hợp tác làm ăn đều được."

Nghe đến đây, Cố Tích đã động lòng.

Nhưng mà...

Lý trí của Cố Tích đã chiến thắng du͙© vọиɠ, cô liền kiên định cự tuyệt.

"Thật sự không phù hợp. Tôi và con trai ngài là cô nam quả nữ, hơn nữa tôi đã có hôn phu rồi."

"Nhà họ Trương."

Lần này, giọng nói của phu nhân liền lộ ra vẻ khinh miệt.

"Tôi biết chỉ là giả thôi, cô gái nhỏ, không phải cô còn có một người bạn trai cùng lớp sao."

"Ngài điều tra tôi?!"

Mặc dù biết đối phương không phải là loại hiền lạnh gì, nhưng Cố Tích ghét khi bị người khác xâm phạm quyền riêng tư, cho dù chỉ là vô tình, nhưng cô quả thật đã tức giận.

"Cảm ơn ngài đã mời tôi dùng bữa, bỗng nhiên tôi cảm thấy không thoải mái, xin phép đi về."

Cố Tích không hề dưới cơ bà ta, cũng không hề có nhu nào, nên không cần phải nhường nhịn.

Vì vậy sau khi cô nói xong, liền trực tiếp đứng dậy rời đi.

Kết quả đêm đó, cô liền nhận được điện thoại của Trương Tiêu.

"Này, cha thật sự như muốn hủy bỏ hôn ước giữa chúng ta, nghe nói nhà họ Ôn đến tìm ông ấy, nguyện ý hợp tác cùng phát triển hạng mục làm ăn."

A...

Hủy bỏ hôn ước sao?

Việc này quả thật đúng ý cô!

Kết quả là, ngày thứ hai, Mạnh Cẩn Ngôn liền bị chủ nhiệm gọi lên phòng làm việc, nói muốn anh tham gia một cuộc thi gì đó, muốn luyện tập khép kín trong vòng mấy tháng.

Chuyện của cô và Trương Tiêu, cô không biết ai đã nói ra ngoài.

A, người phụ nữ kia nghĩ cô là một cô gái nhỏ bé suốt ngày bám dính lấy bạn trai sao?

Đây là chuyện tốt đối với Mạnh Cẩn Ngôn, không cần phải thi cử cũng có thể vào trường nổi tiếng, đúng là vượt ngoài sự kỳ vọng mà!

Cho nên Cố Tích liền thuyết phục Mạnh Cẩn Ngôn tham gia!

Cô thì cứ ngày ngày lên lớp, tâm tình không hề bị ảnh hưởng chút nào.

Lần này, bà chủ Ôn thật sự không còn kiên nhẫn nữa, trực tiếp tìm đến Cố Phú Quốc.

Không biết bà đã nói gì với Cố Phú Quốc, chờ đến khi Cố Phú Quốc nhắn tin cho cô, hôn phu của cô từ Trương Tiêu liền biến thành Ôn Dữ.

Ôi trời! Người phụ nữ này đã hạ quyết tâm rồi sao?

Không còn cách nào khác liền để đứa con ngoài giá thú như cô kết hôn với con trai độc tôn nhà họ Ôn sao?