Thực sự không nói nên lời.
Cố Tích nhìn thấy Trương Tiêu xuất hiện trước mặt cô với các nam sinh lần trước, cô im lặng một lúc.
“Sao lại là các anh?”
“Đánh nhau mà vẫn có thể kiếm tiền. Đương nhiên, nếu có chuyện tốt như vậy, nhất định phải thông báo cho anh em của tôi rồi.” Trương Tiêu cảm thấy mình rất thông minh, vẻ mặt tự mãn.
Cố Tích: “...”
Rốt cuộc cô rất coi thường vị thiếu gia này, dường như anh ta cho rằng cô chỉ là một cô gái nhỏ muốn trút giận khi anh ta không thích cô.
Nhưng cô cũng chỉ có thể tùy cơ ứng biến.
Không còn cách nào khác, đã từng sống dưới đáy xã hội nên Cố Tích hiểu rõ lòng người rất nham hiểm, nếu một mình xuống âm phủ thì cô gái trẻ sẽ rất dễ bị lừa.
Cô không còn cách nào khác là phải kể một cách ngắn gọn hết mọi chuyện cho Trương Tieu nghe.
“Tên nhóc đó đáng thương vậy sao?”
Trương Tiêu hiển nhiên là một thiếu gia không biết những nỗi thống khổ của thiên hạ, nghe được Cố Tích nói lời này, trong lòng hơi kinh ngạc.
Nhưng anh ta nghĩ về điều đó một lúc, sau đó nhìn Cố Tích với vẻ mặt nghi ngờ.
“Quan tâm mấy loại chuyện phiền toái này, cô không phải đang coi trọng tên nhóc đó à? Không phải cô đã có bạn trai rồi sao?”
“Cái anh ta bị cướp là tiền của tôi!” Mặc dù Cố Tích có chút áy náy, nhưng trên mặt cô không biểu hiện ra ngoài, tự tin nói.
Trương Tiêu vẫn đồng ý, những thanh thiếu niên thích đánh nhau trên đường phố vẫn có một chút tinh thần hào hiệp trong họ.
Còn là chủ ý của Cố Tích nữa.
Đêm tối, gió thổi nhiều, vài người ngồi xổm trên con đường duy nhất từ sòng bạc trở về nhà của Ninh Thu Hòa, họ trùm bao tải lên người ba của Ninh Thu Hòa rồi đánh tới tấp.
Một tay nhậu lâu năm và một tay cờ bạc bạc nhược, phải bị đánh cho đau thấu xương, nhưng ông ta chỉ mới vừa ăn vài gậy đã bị bất tỉnh.
Một vài nam sinh khi nhìn thấy ông ta hôn mê, đưa tay vào bao tải sợ soạng, Không có gì ngạc nhiên khi cái lão già nghiện cờ bạc này đã thua hết tiền, nếu không thì ông ta sẽ không bao giờ bỏ được bài bạc.
Cố Tích nhìn người đàn ông trung niên ngã xuống đất.
Ninh Thu Hòa giống mẹ của anh ta hơn.
Nhưng người đàn ông này, dù nghiện bài bạc quanh năm và tinh thần lúc nào cũng uể oải lười biếng, nhưng có thể thấy hồi còn trẻ bề ngoài của ông ta cũng không tồi, Ninh Thu Hòa hắn là đã tập hợp những ưu điểm trên khuôn mặt của họ.
Cô không muốn để người đàn ông này đi như vậy.
Cô biết rất rõ rằng chỉ cần người cha này vẫn ổn, nỗi đau khổ của Ninh Thu Hòa sẽ không bao giờ kết thúc.
“Chúng ta đi thôi.”
Cố Tích nói với một số nam sinh, cho họ thấy đại tiểu thư đã hết giận dữ.
Sau khi chia tay Trương Tiêu và những người khác, cô đi một vòng rồi trở về với một viên gạch trên tay.
Cô muốn làm đôi tay của người đàn ông này tàn phế, để ông ta không còn có thể đánh bạc và đánh đập Ninh Thu Hòa nữa!
Mặc dù Cố Tích đã đưa ra quyết định nhưng cô vẫn cần phải chuẩn bị tâm lý nếu thực sự muốn làm điều đó, cô hít sâu một hơi, trong đầu cô nhớ lại dáng vẻ đau khổ của Ninh Thu hòa ở kiếp trước.
Anh ta xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn và có một tương lai tươi sáng hơn…
Cố Tích nghiến răng, tim chùng xuống, nhắm mắt lại, nắm chặt cục gạch vung cánh tay lên cao.
Ngay khi cô chuẩn bị ra đòn, ai đó đột nhiên hét lên khiến cô giật mình.
“Này!”
Cố Tích lập tức mở mắt ra, cảnh giác nhìn xung quanh rồi nhìn theo hướng phát ra âm thanh.
Một cậu bé bước ra từ góc tường tối.
Vừa rồi Trương Tiêu thấy cô bước đi vội vàng như vậy, bóng lưng gầy gò, dáng vẻ cô độc, nếu bất cẩn, anh ta hiếm khi là một người đàn ông ga lăng, vậy mà hôm nay còn lo lắng cô về muộn như vậy sẽ không an toàn.
Đây là khu vực làng quê đô thị, có rất nhiều xã hội đen địa phương, trật tự kỷ luật không được tốt. Nhưng Trương thiếu gia kiêu ngạo không muốn Cố tiểu thư biết rằng anh ta đang lo lắng cho cô, không chừng tính khí xấu xa của cô có khi còn mắng anh ta vài câu cũng nên.
Vì vậy, anh ta bí mật đi theo cô, muốn nhìn thấy cô lên taxi rồi thì anh ta mới cảm thấy yên tâm.
Kết quả là anh ta đã đi theo cô suốt chặng đường đai, thấy cô nhặt một viên gạch rồi quay lại hiện trường nơi cô đang chuẩn bị thực hiện hành vi gϊếŧ người.
Nếu không được tận mắt chứng kiến, Trương Tiêu sẽ không thể ngờ rằng cô gái nhỏ này lại táo bạo và to gan lớn mật như thế, đã xen vào chuyện của người khác mà còn dám bạo gan làm theo cách riêng của mình.