Sau khi hai người lên xe cấp cứu, Cố Tích nghe bác sĩ cấp cứu chẩn đoán sơ bộ cho Ninh Thu Hòa, mới biết anh ta bị thương rất nặng, thậm chí còn bị gãy xương.
Tất nhiên, tình hình cụ thể sẽ không thể biết được cho đến khi đưa họ đến bệnh viện để làm các kiểm tra chi tiết.
Cậu bé ngoan, có thể chịu đựng giỏi thật!
Cố Tích nhớ rằng Ninh Thu Hòa rất giỏi đánh nhau, anh ta không chủ động kɧıêυ ҡɧí©ɧ người khác, nhưng nếu người khác kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh ta, anh ta sẽ đánh trả.
Mẹ anh ta đã bị bố đuổi đi từ rất sớm, ba anh ta không chỉ cờ bạc mà còn nghiện rượu, mỗi khi không vui thì lấy anh ta ra trút giận. Hàng xóm láng giềng nhìn mà cảm thấy xót xa, mỗi nhà thấy thương cảm cho anh ta một ít cơm ăn cho nên mới lớn được như vậy.
Ngay cả sống trong một môi trường như vậy, Ninh Thu Hòa vẫn không từ bỏ việc học của mình, anh ta muốn thay đổi số phận của mình, nhưng số phận đáng buồn sẽ không buông tha cho anh ta.
Bọn cho vay nặng lãi tới tận nơi đòi nợ.
Ninh Thu Hòa còn xinh hơn một cô gái, một trong những người đàn ông đã quá kích động nên đã muốn quấy rối tìиɧ ɖu͙© anh ta, trong khi cha anh ta trốn đi một cách bất lực, còn thực sự muốn sử dụng anh ta để trả nợ.
Anh ta dùng dao nhà bếp chém một cách liều lĩnh, ngay lập tức đỏ mắt đâm chết ba mình, nhưng một cậu bé gầy gò phải đối mặt với một số người đàn ông vạm vỡ đi đòi nợ thuê kiếm sống quanh năm.
cho nên anh ta vẫn bị đánh đập thậm tệ, nhưng ba anh ta đã bị chính anh ta đâm chết.
Ninh Thu Hòa mới 16 tuổi nên đã bị kết án.
Trong khi chờ đợi trong bệnh viện, trong lòng Cố Tích chợt nhớ về điều đó.
Lúc này, Ninh Thu Hòa và người cha khốn nạn của anh ta vẫn chưa chết.
May quá!
Cô ấy có thể gϊếŧ chết lão già khốn kiếp bằng chính tay của mình!
Cố Tích không ở trong bệnh viện lâi được nên cô đã tìm một y tá cho Ninh Thu Hòa.
“Coi như tôi thay mặt Trương Tiêu xin lỗi anh.”
Cô đến ngân hàng rút một khoản tiền, nhét vào dưới gối giường bệnh trước mặt Ninh Thu Hòa, rồi lập tức rời đi.
Mặc dù cô có tình cảm với anh ta, nhưng dù sao đó cũng là chuyện của kiếp trước, cho dù Cố Tích muốn giúp anh ta nhưng cô cũng không muốn hai người họ dính líu quá nhiều, vì bạn trai cũ của cô là Mạnh Cẩn Ngôn vẫn chưa chết.
Cố Tích thở dài, đồng thời mất rất nhiều tiền, có vẻ như cô phải làm việc chăm chỉ để có thêm tiền từ nhà họ Cố mới được.
Vào buổi tối, Cố Tích nhận được một cuộc gọi từ Trương Tiêu.
“Miễn là cô không mách lẻo, tôi cho phép cô tiếp tục qua lại với Mạnh Cẩn Ngôn.”
Anh ta nói với cô bằng một giọng điệu đầy ân cần.
“Ồ.” Cố Tích lạnh lùng đáp.
Trước thái độ thờ ơ của cô, Trương Tiêu cảm thấy không ổn, hừ lạnh một tiếng rồi tự hào nói với cô như thể anh ta không muốn thua cuộc.
“Nói cho cô biết là tôi cũng có bạn gái đấy, chính là một cô gái có ngực cup G, tôi không thích một người thấp còi như cô, mắt nhìn của cô không tốt cho lắm nên mới thích một tên mọt sách như Mạnh Cẩn Ngôn chứ gì.”
Nghe những gì anh ta nói, Cố Tích chắc chắn rằng anh ta đang ghen tị với Mạnh Cẩn Ngôn.
Mạnh Cẩn Ngôn là con nhà người ta trong miệng của các bậc phụ huynh, cha của Trương Tiêu cũng đã sử dụng Mạnh Cẩn Ngôn để giáo dục Trương Tiêu, điều này khiến anh ta mang trong mình mối hận thù.
Thật đúng là cái loại danh bất hư truyền trẻ con hết biết!
“Anh còn chuyện gì để nói không? Tôi muốn học bài.”
Cố Tích cắt ngang anh ta bằng một câu.
“Không có chuyện gì thì cúp máy đi, coi như chúng ta không biết nhau.”
Trương Tiêu chưa kịp nói gì thì Cố Tích đã cúp máy còn ngạo mạn hơn anh ta.
Mẹ nó tức quá!