Hiện tại là cuối thu, thời tiết rất mát mẻ. Ban ngày ở phương Bắc này, ánh mặt trời hợp lòng người, còn ban đêm, độ ấm bị giảm mạnh, gió thổi qua làm cho người ta cảm thấy lạnh run cả người.
Trên đường ở một thành phố, người đi đường đều quấn chặt quần áo, run bần bật, sốt ruột đi nhanh về nhà.
Ở một vườn cây vùng ngoại thành nào đó, có một chậu cây mọng nước được chăm sóc rất tốt, chậu cây được đặt ở dưới núi đá, đang lắc lư theo gió. Một trận gió to đánh úp lại, làm cho chậu hoa còn đang lay động trong gió liền bị lật nghiêng, rơi xuống.
Nhưng lại không nghe thấy tiếng chậu hoa vỡ vụn, nếu nhìn xuống dưới cái giá để cây thì chỉ thấy một chậu cây trống rỗng, lăn đến một nơi xa xa.
Cái cây mọng nước được trồng trong chậu kia lại đột ngột biến mất, không thấy tăm hơi.
Ầm vang.
Mây đen không biết từ khi nào tụ tập ở phía trên thành phố, từng đạo ánh lửa lập loe phát sáng trên tầng mây, từng hồi tiếng sấm, làm cho mọi người cảm giác, đêm nay sẽ có một trận mưa to.
Nhưng ở nơi mà tất cả mọi người không chú ý, góc tường ở ven đường có một bụi cây đang không ngừng đong đưa, như là có một con vật nhỏ chạy dọc theo bồn hoa về phía trước.
Nếu ai đó cẩn thận quan sát là có thể phát hiện ra, dưới gốc của bụi cây này không có gì cả. Bụi cây chỉ có thể dựa vào chỗ rễ phồng lên một ít của mình di chuyển về phía trước, tạo ra một dấu vết lớn.
Gió thổi càng ngày cày to, cây cối trên đường phố bị quật nghiêng ngả loạng choạng. Những chiếc xe điện đang được khoá ở ven đường phát ra những tiếng cảnh báo chói tai. Tiếng mọi người mắng chửi ở trên đường, cùng tiếng chạy vội hết đợt này đến đọt khác truyền đến.
Nếu là ngày thường, Liên Họa có lẽ sẽ có tâm tình dừng lại xem cảnh tượng náo nhiệt này một chút, nhưng giờ phút này, cô chỉ có thể liều mạng chạy trốn về hướng vùng ngoại ô, hoảng loạn đến khôn biết chọn đường nào.
Cô không thể nghĩ tới, bản thân lại có thể biến thành hình người sớm như vậy.
Liên Họa là một cái cây thành tinh, sở dĩ không được gọi là yêu vì cô không phải là động vật, mà là một cái cây. Chính là một loại cây rất bình thường, là loại cây mọng nước bầy bán hầu hết ở các sạp cây. Giống cây của cô có tên khoa học là Tử Trì (hoa đá), hình hài ban đầu rất giống một bông hoa sen nhỏ, trông rất đẹp.
Con người đều nói, loài của cô bắt nguồn ở một hòn đảo xa xôi, nhưng từ khi Liên Hoạ có ý thức thì cô đã sống ở mảnh đất Hoa Hoạ này rồi.