Nhẹ nhàng xoa nắn tiểu âm đế, động tác đẩy tay Tề Mạc Bạch của Ôn Oánh chẳng những không có tác dụng gì mà còn làm ngón tay càng cọ xát với hộŧ ɭε mạnh mẽ hơn, kɧoáı ©ảʍ càng thêm mãnh liệt.
"A a... Tề Mạc Bạch.... anh... ư... không được... ". Tiếng xin tha của Ôn Oánh dần dần chuyển thành tiếng ngâm nga ưm ư, " Ư... a... không được... thật sự... thật sự không được đâu... "
"Không sao đâu bảo bảo, cửa sổ xe là loại chống nhìn trộm, người bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, nhìn tình hình kẹt xe này phải chốc nữa ta mới đi tiếp được, thật là lãng phí thời gian, không bằng chúng ta tìm một chút chuyện thú vị làm còn hơn".
Tề Mạc Bạch cười xấu xa, thanh âm vừa tà mị vừa trầm thấp, "Huống chi tiểu huyệt của bảo bảo đã ướt đẫm như này rồi, bây giờ ông xã rút tay ra khỏi chẳng phải em sẽ thấy buồn sao? "
Gương mặt Ôn Oánh ửng đỏ như quả táo chín mọng, nhìn mê người vô cùng, cô bị anh hỏi đến mặt đỏ lựng lên, không khỏi cúi đầu thẹn thùng, "Đừng... a... ư... tiểu huyệt... tiểu huyệt rất khó chịu... chính là... "
Ôn Oánh bị anh sờ đến đầu óc nhão thành một bãi, cô nỗ lực nghĩ nên lấy cớ gì để ngăn cản động tác của Tề Mạc Bạch, nhưng thân thể của cô dưới sự động chạm của Tề Mạc Bạch trở nên tê dại, trong đầu cũng quên mất luôn mình đang nghĩ gì, "Á... không được... nước chảy.. . tiểu huyệt chảy thật nhiều nước... a ưʍ... "
"Nếu... Nếu quần áo bị dơ... phải làm sao bây giờ? "
Lát nữa cô còn phải đi học đó, nếu bị bạn học nhìn thấy trên váy mình có một vệt nước lớn nhất định sẽ bị chê cười đến chết mất, cô còn muốn có mặt mũi mà sống đó!!!
Không ngờ Tề Mạc Bạch lại sớm có chuẩn bị, "Trong cốp xe đã có sẵn quần áo của em rồi, mười bộ cũng có, nếu em cảm thấy không đủ thì anh sẽ đưa em đi mua".
Xa hoa không chịu được.
Đúng rồi, sao Ôn Oánh lại quên mất anh có nhiều tiền như thế nào chứ.
Cuối cùng đến cái cớ cũng bị anh bác bỏ dễ dàng như vậy, Ôn Oánh chẳng thể từ chối nữa, hơn nữa ngón tay Tề Mạc Bạch xoa mạnh làm tiểu huyệt phản ứng dữ dội, kɧoáı ©ảʍ ập đến làm cho Ôn Oánh càng ngày càng mở rộng hai chân thon ra, tiểu huyệt nóng hôi hổi như hoan nghênh tay anh đến xâm phạm.
“A a…… ưm…… Nóng quá…… Mạc Bạch, tiểu huyệt kỳ quá…… ngứa a…… ứm…… ư……”.Ôn Oánh cắn môi, ngâm nga thở hổn hển, tiếng rên của cô cũng làm cự vật của Tề Mạc Bạch nổi lên phản ứng, côn ŧᏂịŧ thô to trong nháy mắt sưng to lên, tựa như sắp phá tan đũng quần mà bay ra ngoài vậy.
Tề Mạc Bạch cũng khó chịu chứ.
Ôn Oánh hơi ưỡn mông về đằng trước, ngón tay Tề Mạc Bạch lưu luyến rời đi tiểu hạch mà trượt xuống dưới động huyệt thần bí đang chảy nước dữ dội.
Trong nháy mắt khi lòng bàn tay vừa chạm đến cửa độn nộn thịt, bên trong tao huyệt liền thắt chặt lại, "Bà xã à, tiểu huyệt của em thật chặt đang kẹp ngón tay anh vô cùng thích thú nha! ".
————————————————————