Ôn Oánh ghé lên bàn bếp thở hổn hển, Tề Mạc Bạch vẫn đang dính lên người cô, bàn tay to không an phận mà du tẩu trên da thịt trắng nõn của Ôn Oánh, cả hai người đều đổ mồ hôi đầm đìa.
Ôn Oánh liếʍ liếʍ môi, cảm thấy vô cùng đói bụng, vừa rồi mới ăn vội vài miếng chẳng những không lấp đầy bụng mà ngược lại bị tiêu hao hết rồi.
Cả cuối tuần, đếm không xuể số lần Tề Mạc Bạch thao tiểu huyệt Ôn Oánh, lại càng chẳng đếm nổi hai người đã thay đổi biết bao nhiêu tư thế, chỉ biết hai người không phân biệt ngày đêm, từ trên giường đến dưới giường, từ nhà tắm đến bên ngoài, cơ hồ cả biệt thự chỗ nào cũng có dấu vết hoan ái của hai người.
Ôn Oánh và Tề Mạc Bạch cùng nhau trải qua hai ngày cuối tuần ngọt ngào.
Khi Ôn Oánh muốn sạc điện thoại để xem trường học có tin tức gì không thì bị Tề Mạc Bạch ngăn lại.
Cũng tốt.
Bằng không nhìn thấy điều gì không thoải mái hay là bị ai đó đáng ghét gọi tới sẽ phá hỏng không khí hòa hợp của hai người mất, Ôn Oánh trực tiếp vứt điện thoại ra sau đầu, cùng với Tề Mạc Bạch ở trong thế giới ngăn cách với bên ngoài hai ngày.
Nhưng thời gian vui sướиɠ hạnh phúc bao giờ cũng ngắn ngủi, cuối tuần vui vẻ trôi nhanh trong nháy mắt, Ôn Oánh trở lại với hiện thực, vẫn phải đến trường học đi gặp Cao Lượng với cái tiểu học muội trơ trẽn kia.
Sáng sớm, ánh mặt trời dịu dàng chiếu lên giường, chiếu lên hai người đang ôm nhau, Tề Mạc Bạch dậy sớm hơn Ôn Oánh một lúc, anh ôm chặt lấy cô trong ngực mình, hai tròng mắt đen nhánh lẳng lẳng nhìn ngắm dung nhan đang say ngủ của người đẹp, ánh mắt ôn nhu đến nỗi lấp lánh ánh nước dịu dàng.
Ôn Oánh trong vòng tay anh ngủ đến ngọt ngào, môi anh đào thơm ngát thỉnh thoảng lại nhấp nhấp, hẳn là đang mơ một giấc mơ đẹp, đến lúc đang nằm mơ thôi anh cũng không nghĩ đến có một ngày mình sẽ được thấy cảnh này.
Tề Mạc Bạch nhìn đến miệng lưỡi khô khốc, nhịn không được liếʍ khóe môi, ngay sau đó liền nghĩ muốn đến gần trộn hôn Ôn Oánh một cái.
Ai ngờ Ôn Oánh như có linh tính, liền lúc môi của anh sắp chạm đến đôi môi mọng của cô liền mờ mịt mở mắt ra, giọng nói vẫn còn chút mơ màng, "Mạc Bạch? "
“Khụ khụ khụ……”
"Tỉnh rồi hả?! "
Tuy rằng hai người đã thân mật khắng khít với nhau rồi nhưng bị Ôn Oánh bắt quả tang như vậy vẫn làm Tề Mạc Bạch có chút không biết phải làm sao, "Cái kia.... Tỉnh rồi liền dậy chuẩn bị sớm một chút đi, anh đưa em đến trường học".
" Dạ". Ôn Oánh vừa mới tỉnh ngủ nên giọng nói có chút khàn nhưng vẫn vô cùng dễ nghe, cô cao 1m7 nhưng dáng người lại rất gầy yếu, vùi vào trong chăn cơ bản không nhìn ra sự tồn tại của cô, "Em nằm một chút đã liền dậy".
Mấy ngày bên Tề Mạc Bạch thật sự là quá tiêu hao thể lực, đêm qua anh quấn lấy cô muốn điên, trời sắp sáng mới chưa đã thèm mà thả cô đi ngủ.
Tề Mạc Bạch lại cười xấu xa nhìn Ôn Oánh, liền chui lại vào chăn, " Cũng được nha, anh đây nằm với bà xã một lúc nữa".