Thừa Nước Đục Thả Câu

Chương 23: Trong phòng tắm Ôn Oánh bị nâng đùi ngọc mà thao (1)

"Em không muốn làm nữa". Thái độ của Ôn Oánh lập tức lạnh xuống, làm Tề Mạc Bạch bối rối, hầu kết anh lăn lộn, nghi hoặc mở miệng hỏi, " Em làm sao vậy? "

Đang êm đẹp như vậy, vừa rồi Ôn Oánh còn hứng thú bừng bừng chủ động thân mật với Tề Mạc Bạch anh, như thế nào trong chốc lát lại thay đổi thái độ nhanh thế này, cứ như thành một con người khác.

Là anh đã làm sai điều gì, chọc cô giận rồi sao?

Nhưng mà anh đã làm cái gì chứ?!

Tề Mạc Bạch mờ mịt nhìn Ôn Oánh, anh giải thích, "Đêm qua anh thấy em mệt mỏi vô cùng, lại ngủ sâu nên không nhẫn tâm ôm em đi tắm rửa, sợ đánh thức em làm em sẽ bị đau đầu, nếu em không thích ở phòng tắm thì mình đổi chỗ khác nhé? "

Anh cũng chỉ nghĩ đến lý do này mà thôi, "Hay là em không muốn tắm cùng anh sao? "

Ôn Oánh dẩu dẩu môi, “Không phải cái này.”

"Không có gì, đột nhiên em chẳng muốn tắm thôi, ai biết được anh từng đưa bao nhiêu người phụ nữ vào đây rồi, em có thói ở sạch không chịu được đâu"

Ôn Oánh thở phì phì muốn rời khỏi phòng tắm, lại ngay lập tức bị Tề Mạc Bạch bắt lại rồi ôm lên trên bồn rửa mặt, ở mặt gương lập tức xuất hiện một tấm lưng mềm mại chi chít dấu hôn của Tề Mạc Bạch, thoạt nhìn vô cùng hương diễm.

Đối mặt với việc Ôn Oánh tức giận, Tề Mạc Bạch chẳng những không cảm thấy tức, ngược lại ý cười ở khóe môi càng thêm sâu, có chút dở khóc dở cười, "Ôn Oánh, trong đầu em đang nghĩ cái gì vậy? "

"Ai nói với em có nhiều phụ nữ đến nơi này? "

"Sao lại suy nghĩ kì lạ như vậy chứ? Hửm? "

Nhà tắm của anh thì có vấn đề gì chứ? Mình còn chưa cảm thấy gì mà Ôn Oánh rốt cuộc thế nào mà lại nghĩ rằng nơi đây có rất nhiều đàn bà xuất hiện vậy?

Ôn Oánh có chút kinh ngạc, môi đỏ khẽ nhếch trong khoảng thời gian ngắn không biết nên trả lời như thế nào.

Nhìn bộ dạng dở khóc dở cười của anh, Ôn Oánh biết anh không hề nói dối, nhưng mà... cứ cho là chưa từng có người đàn bà nào xuất hiện ở nhà tắm này thì cũng không có nghĩa là Tề Mạc Bạch trước kia chưa từng có phụ nữ.

Tề Mạc Bạch nhìn thấu tâm tư nhỏ của Ôn Oánh, anh lại gần một chút, tách hai chân Ôn Oánh ra đem vòng sát vào eo, ngay sau đó ánh mắt ngưng trọng nhìn cô:

"Ôn Oánh, anh không vô lương tâm giống em, quen biết đã nhiều năm như vậy đột nhiên lại chạy đến bên người đàn ông khác hẹn hò"

Từ trước tới nay Tề Mạc Bạch vẫn luôn cho rằng cô và anh sẽ luôn bên nhau, tuy hai người chưa bày tỏ rõ tâm tư nhưng trong lòng luôn có nhau, có tình cảm hẵng tự nhiên nước chảy thành sông mà thành đôi, nhưng đâu ai biết bỗng một ngày, Ôn Oánh thế mà lại có bạn trai.

Một đoạn thời gian sau đó, Tề Mạc Bạch nhìn Ôn Oánh và Cao Lượng cùng sánh đôi, trong lòng anh ghen ghét đến phát điên, nhưng anh không thể đem cảm xúc biểu đạt ra ngoài, tình cảm chôn sâu tự đáy lòng dài đằng đẵng như vậy, vậy mà kết quả thì lại... "

Ôn Oánh cư nhiên cảm thấy anh đang ăn dấm.

Tề Mạc Bạch như trừng phạt mà hung hăng kéo Ôn Oáng đến gần, tiểu huyệt ướt dầm dề lập tức chạm gần côn ŧᏂịŧ sưng to.

Cảm giác tê tê dại dại khi hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© chạm vào nhau lập tức truyền đến, cũng làm cơ thể của Ôn Oánh mềm nhũn, sau đó Tề Mạc Bạch hôn xuống môi đỏ kiều diễm của cô.

———————————————————————