Việt Sạn đúng là không có ý định để Eno nhúng tay vào quân vụ, dù sao tiểu hoàng tử mới mười tám tuổi, chưa từng học đại học, chỉ được nhận giáo dục kèm cặp một đối một theo kiểu gia sư.
Mặc dù những người dạy cho tiểu hoàng tử đều là giáo sư của Học viện Hoàng gia Đế Quốc, nhưng trình độ cụ thể của tiểu hoàng tử như thế nào, có hiểu biết về quân sự hay không thì không ai biết.
Nhưng Việt Sạn cũng không trực tiếp từ chối, chỉ hỏi: "Điện hạ thông thạo về thử nghiệm hiệu suất cơ giáp?"
Eno lắc đầu, tỏ vẻ mình không thông thạo, chỉ hiểu biết.
Lần này Việt Sạn cười, nói: "Điện hạ vất vả đường xa, hay là nghỉ ngơi trước đi, có chuyện gì thì mai nói sau."
Đây chính là ý từ chối khéo, dỗ dành trẻ con.
Nhưng Eno không nể mặt.
"Không được." Thấy Việt Sạn định rời đi, cậu đột nhiên tiến lên mấy bước, túm lấy quần áo của hắn, nghiêm túc nói: "Chắc chắn phải thị sát tối nay."
Việt Sạn lại quay người, nhìn bàn tay đang túm lấy mình.
Làn da thiếu niên trắng trẻo, ngón tay cũng như khúc hành, trắng trẻo thon dài nhưng đầu ngón tay lại có chút tròn trịa đáng yêu, cả bàn tay trông mềm mại, không có sức lực gì, rất dễ giãy ra.
Một đóa hoa được nuôi dưỡng trong nhà kính như vậy, thật sự hiểu về cơ giáp, chứ không phải là đùa giỡn?
Không biết vì sao, Việt Sạn không đẩy tay cậu ra, mà nói với người bên cạnh: "Đưa Hope đến đây."
Eno lập tức trợn tròn mắt, cậu suýt nữa đã bị nổ chết trong vụ tấn công không lâu trước đó, vậy mà Hope vẫn còn sống?
Chết tiệt, tên khốn này sao mạng lớn như vậy?
Thực tế, mặc dù Hope vẫn còn sống nhưng tình trạng không hề tốt. Trong vụ tấn công, một chân của gã đã bị nổ đứt, hiện vẫn đang hôn mê.
Điều không may nhất là gã còn rơi vào tay Việt Sạn.
Việt Sạn chỉ vào người đàn ông đang hôn mê, nói với Eno: "Người này, lần trước đến tiền tuyến chắc chắn phải xem màn biểu diễn kỹ thuật cơ giáp, khiến căn cứ mất hai chiếc cơ giáp và hai chiến sĩ cơ giáp bị thương nặng. Lần này gã dám đến nữa, ít nhất sẽ bị tòa án căn cứ tuyên án năm mươi năm tù, hiểu chưa?"
Vì vậy, cậu đừng học theo gã.
Eno kinh ngạc, không ngờ lại có chuyện này, lập tức nhìn Hope như kẻ địch, nói: "Hiểu, là gã đáng đời."
Nói xong lại thành thật nói: "Mặc dù gã là do tôi trói nhưng đã rơi vào tay anh, vậy thì giao cho anh xử lý đi. Đúng rồi, gã còn có khả năng thông đồng với quân địch, các anh cũng có thể thẩm vấn."
Việt Sạn: "..."
Hắn thấy hình như cậu nhóc không hiểu ý mình!
"Vậy... bây giờ chúng ta có thể đi tham quan quân đội cơ giáp không?" Eno không có thời gian để quản Hope, nhanh chóng hỏi lại.
Trong lòng cậu sốt ruột nghĩ——
[Phải nhanh, lỡ như cơ giáp thực sự bị động tay động chân thì sao? Cậu không muốn xảy ra chuyện "mười vạn cơ giáp bị hư hại toàn bộ" như thế này!]
Việt Sạn vừa định từ chối thì nghe thấy câu nói này, đồng tử không khỏi co lại.