Giờ phút này đây, Chu Tây yếu ớt như một trang giấy mỏng , đôi mắt hoa mai ảm đạm không ánh sáng, đôi môi tái nhợt, khuôn mặt to bằng lòng bàn tay được giấu một nửa trong mái tóc dài. Lớp trang điểm dày cộp ngày xưa đã không còn nữa, trên trán cũng vẫn còn vết xước, miệng những vết thương nhỏ lành lại thành những đốm nâu.
Khó trách được nhân viên viên y tế vì sao lại không nhận ra được Chu Tây. Với dáng vẻ này của cô, cho dù Lục Bắc Nghiêu có tới thì chưa chắc đã nhận ra.
Tiểu Phi tháo kính râm ra, nhìn Chu Tây từ trên xuống dưới: " Chị là Chu Tây?"
Do váy bị xé rách nên liền lộ ra vết máu đã hình thành trên đầu gối, đen cả một mảng. Cô nâng mí mắt lên nhìn về phía Tiểu Phi, đôi mắt đen bỗng nhiên trở nên sắc bén.
Đây chính là Chu Tây rồi, sự ương ngạnh và cao ngạo trong đôi mắt ấy vẫn như ban đầu .
Tiểu Phi lập tức tiến lên đỡ cô dậy: " Sao tự dưng lại xảy ra tai nạn giao thông, chị phải nhập viện sao?.Bị ngã ở đâu thế?"
"Không cần"
" Em đưa chị về nhà, Bắc ca đêm nay có việc nên không về đón chị được"
Chiếc xe việt dã màu đen chạy băng băng trên đường rồi dừng lại ở khu ngoại trú là xe của Lục Bắc Nghiêu hay nói đúng ra là xe mà Chu Tây tặng cho Lục Bắc Nghiêu.
Đây là quà sinh nhật Lục Bắc Nghiêu vào năm đầu tiên bọn họ ở bên nhau.
Bọn họ ở bên nhau bốn năm, năm nào Chu Tây cũng đều vắt óc vì quà tặng vào mỗi ngày lễ. Lễ tình nhân là vào tháng hai, sinh nhật của Lục Bắc Nghiêu vào tháng ba, ngày kỷ niệm ở bên nhau là tháng tư, ngày lễ tình nhân trực tuyến rơi vào tháng năm... mãi cho đến tận Tết âm lịch.
Mỗi một ngày lễ có một ý nghĩa khác nhau.
Rốt cuộc cũng chỉ có Chu Tây đơn phương tình nguyện. Mỗi một lễ vật của cô, Lục Bắc Nghiêu một vật cũng không hề tặng lại. Cô năm đó vì trang trí chiếc xe này mà cố ý chạy đến xưởng hoa lớn bên Đức để làm riêng, ẩn giấu trên xe là rất nhiều tâm tư của cô.
Cả đời này, Lục Bắc Nghiêu đều sẽ không biết được.
Tình yêu làm con người ta phải nhún nhường , cuối cùng trở nên hèn mọn, Chu Tây chôn khuôn mặt lên trên cánh tay . Nữ phụ vẫn mãi là nữ phụ, sự tồn tại của cô chỉ để thúc đẩy tuyến tình cảm của nam nữ chính.
Lục Bắc Nghiêu ở thành phố B mà Giang Kiều cũng ở thành phố B
Giang Kiều chính là *bạch nguyệt quang của Lục Bắc Nghiêu, là nữ chính của bộ phim " Đế nghiệp"
*Bạch Nguyệt Quang :ánh trăng sáng
Cố sự : Bạch nguyệt quang và chu sa chí là hai hình ảnh nổi tiếng xuất hiện ban đầu trong tiểu thuyết "Hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng" của tác giả Trương Ái Linh. Theo ngôn ngữ mạng Trung Quốc, bạch nguyệt quang ám chỉ người mình ái mộ nhưng không được ở bên, giống như mặt trăng rất sáng ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt nhưng lại rất xa không thể với tới. Còn chu sa chí chỉ người đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người khác giống như khi bạn nhìn vào khuôn mặt của 1 ai đó nếu có họ có một nốt ruồi son thì có thể sẽ khiến bạn phải nhớ mãi về đặc điểm đó.
Hai hình ảnh trên còn được dân mạng ẩn dụ ví von rằng trong cuộc đời mỗi người đàn ông đều sẽ tồn tại 2 người con gái quan trọng. Một người là bạch nguyệt quang, là cô gái họ yêu từ thủa thiếu thời, một người là chu sa chí, người mà họ muốn cưới làm vợ. Hiểu đơn giản, bạch nguyệt quang là niềm khao khát, là người yêu mà không có được. Còn chu sa chí hiện trên thân thể là người có được mà không biết trân trọng.
Hiện tại nữ chính đã ra sân, cảnh diễn của Chu Tây cũng đã đến hồi kết rồi
Tiểu Phi mở cửa xe cho Chu Tây rồi bước nhanh tới ghế lái, chạy xe ra bên ngoài: " Bắc ca hết việc xong sẽ về tìm chị, anh ấy cũng cực kỳ lo lắng cho chị đấy"
Chu Tây nhắm mắt lại, trong lòng cười lạnh. Cứ mãi lì lợm la liếʍ cũng chẳng có kết cục tốt.
Đầu gối đau đến chết lặng, đầu cũng đau. Xe chậm rãi tiến vào trang viên Hoa Hồng, biệt thự trong trang viên này rộng hơn 800 mét vuông, năm ngoái Lục Bắc Nghiêu đã mua lại với giá 90 triệu tệ và cũng chỉ mới chuyển tới vào cuối năm ngoái .