Chương 5.1
Edit: Con Cá Rô Đồng
Xứng đôi độ cao tới 85, chính là hiếm thấy đến cực điểm, thuộc về loại không thể bỏ lỡ trong đời.
Huống chi đó là con gái của Lâm tướng quân, huyết thống cao quý Omega. Cùng nàng liên hôn không chỉ kéo gần quan hệ của hai nhà mà đứa trẻ sinh ra nhất định cũng có dòng máu ưu tú. Hai vị phu nhân vì tác hợp con cái gặp mặt mà không tiếc làm bao nhiêu cái vũ hội. Chỉ là mấy ngày hôm đó, Đặng Diệc trực tiếp bỏ đi cùng đám hồ bằng cẩu hữu làm party dâʍ ɭσạи chơi một đêm.
“Xừ, mới 85 mà thôi. " Alpha 3A khịt mũi coi thường
"Tôi đang tìm 100%"
“Cho nên nói cậu đi học cho tốt vào, tiết hàm số xứng đôi ấy, chưa bao giờ có 100, cũng vĩnh viễn không có khả năng đến 100. Cha mẹ độ xứng đôi là 72, không phải đã phi thường hạnh phúc rồi à?"
Đặng Diệc bị đuối lý, không nghe giải thích đơn giản nghiêng đầu qua chỗ khác không thèm để ý nữa. Hướng Vân bị chọc cười bảo:
"Bạn đời định mệnh của cậu có mùi như thế nào?"
“Ngọt ngào, thơm cực kỳ.”
“Lâm tiểu thư Pheromone cũng là mùi kẹo bông gòn đấy.” Hướng Vân nói, cậu còn nhớ rõ tướng quân phu nhân giao phó, phải tận lực nghĩ cách tác hợp cho hai con người này.
Alpha lại bị thua một nước cờ không nói lời nào, tức giận bắt chéo chân.
“Không phải mùi này, mùi đó ngọt gắt. Định mệnh của ta là vị ngọt vô cùng thoải mái."
"Ví dụ như?"
Đặng Diệc nhăn chặt mày, nỗ lực tưởng tượng đó là hương vị như thế nào. Hắn muốn tìm một thứ tương tự để miêu tả, đáng tiếc cái mùi kia vô cùng độc đáo, là một hương vị hỗn hợp được tạo thành, giống như đã từng theo hắn từ nhỏ đến lớn, vừa quen thuộc, vừa xa lại, nhưng mà hắn lại miêu tả không ra.
Tóc vàng Alpha nhắm mắt lại, tìm kiếm trong hồi ức đủ loại, đột nhiên một tia sáng chợt loé ra.
“Rất giống mùi trong phòng cậu!" Đặng Diệc nói.
“Chính là mùi của giường, mùi gối đầu đó"
Cái quái gì vậy? Hướng Vân nghĩ mãi không ra
“Dầu gội đầu, nước giặt quần áo, dầu gội đầu hỗn hợp hả?" Hướng Vân hỏi ngược lại, trong lòng hỏi chấm Đặng Diệc như thế nào lại tưởng tượng ra cái mùi quái quỷ này.
“Nếu không tôi đem gối đầu tặng cho cậu? Về sau đến kỳ động dục cậu cứ ôm nó ngủ, không cần đi ôm ấp mấy Omega đáng thương." Hướng Vân không có ý tốt cười.
“Cút đi, Pheromone của cậu tôi ngửi vào khác gì ăn ớt cay, lần đó làm ta phải uống nước táo không ngừng!"
Không thể không nói, bạn đời định mệnh có lẽ không phải là Đặng Diệc lấy cớ. Tên điên kia tháng tìm cách gây chuyện, tháng này bớt bớt làm Hướng Vân cảm ơn trời đất.
Ngoài việc làm con tướng quân nhàn nhã sinh hoạt rồi học, học tập trong trường quân đội, Hướng Vân còn có nhiệm vụ của chính mình.
Cậu bị triệu tập đến trước mặt Đặng tướng quân.
Đặng tướng quân thực lực cường đại, vô cùng uy nghiêm. Trong ánh mắt nghiêm túc của ông tựa như ám chỉ cái gì, Hướng Vân không dám hỏi nhiều, cung kính mà cúi đầu hành lễ trước bàn.
Hướng Vân là con nuôi, thân phận của cậu với tên khốn nạn kia khác nhau Đặng tướng quân coi trọng huyết thống 3A mới nhận nuôi cậu, mà cậu cũng phải đồng dạng hướng về ông mà trả giá bằng toàn bộ lòng trung thành.
“Nữ hoàng bị bắt cóc.” Đặng tướng quân chắp tay sau lưng, giọng điệu thong thả nhưng khí thế lại ép tới người khác thở không nổi.
Người bên cạnh Đặng cha mớ ra quang não, hình ảnh thực tế ảo từ chiếc máy lam lập tức chiếu ra kiến trúc kết cấu.
“Tình báo đưa tin, là ở vị trí này" Trong trung tâm kiến trúc xuất hiện một điểm đỏ lập loè ánh sáng.
Không ai biết người đứng sau màn làm chủ vụ này là ai, cũng không biết mục đích người đó bắt cóc Nữ hoàng. Là tướng quân từng chinh chiến nhiều năm, hai người biết không nên tuỳ tiện hành động, rút dây động rừng. Hoàng thất lại chờ không kịp, ra lệnh cho ba vị tướng quân hoả tốc cứu người ra.
Đặng tướng quân sẽ không lấy con trai ruột ra mạo hiểm, chỉ còn Hướng Vân là phụ tá đắc lực của ông.