Hơn nữa dù gì mình cũng là Hạ tổng cao lãnh, không thể phá vỡ thiết lập này được, ở trong phòng vệ sinh đợi cho bình tĩnh rồi đi ra ngoài, còn phải chuẩn bị để đi kiểm tra thai kỳ nữa. Hít sâu hai hơi, còn rửa sạch mặt một phen, nước lạnh có thể làm cho người ta thanh tỉnh thêm một ít.
Cố lên! Mày có thể! Hạ Hướng Vũ! Mày có thể!
Nhìn chính mình trong gương, lát nữa mình đi ra nhất định phải tĩnh tâm mới được, không thể vừa nhìn thấy bé yêu xinh đẹp ngoài kia mà lều trại cũng đem dựng hết lên, như vậy rất mất mặt mũi a, sau đó Hạ Hướng Vũ vừa ngẩng đầu lên thì thấy qυầи ɭóŧ của Dịch Miểu đang treo trong phòng vệ sinh.
“……”
Màu vàng sữa, có sọc, ở chỗ mông còn có in hình hoạt hình đáng yêu, không hổ là tiểu bảo bối của mình, đến qυầи ɭóŧ cũng đáng yêu như vậy đáng yêu a……
Hạ tổng khóc, ở trong phòng vệ sinh che lại đôi mắt, một lần nữa niệm trong lòng, tí nữa anh nhất định phải giáo dục Dịch Miểu một chút, sao lại có thể tùy tiện để qυầи ɭóŧ trong phòng vệ sinh vậy cơ chứ! Tưởng tượng Dịch Miểu sẽ mặc thứ đáng yêu này, không được không được, não bổ sẽ rất hại người.
Dịch Miểu với chiếc bụng phồng phồng, mặc cái qυầи ɭóŧ vàng sữa, nếu lại mặc thêm cái áo sơ mi nữa, sau kéo tay áo mình rồi cất cái giọng mềm mềm, “Tiên sinh, muốn ôm một cái ~”
Hạ Hướng Vũ che lại đôi mắt, bên tai lại hồng hồng, không thể không thấp giọng nói, “…… Trờ! Mình chắc là có tật xấu chăng?”
Thở dài một hơi, cái loại suy nghĩ này từ khi nào lại xuất hiện trong đầu mình a? Nếu không phải tân hôn ngày đó Dịch Miểu mới một lần mà đã ngất xỉu, Hạ Hướng Vũ bây giờ cũng không như này.
Ngày kết hôn hôm đó Dịch Miểu bị đánh dấu, ở trên giường khóc lóc đến khàn cả giọng, miễn miễn cưỡng cưỡng làm xong một lần, Dịch Miểu thân thể mềm ở giường, xét đến cùng là do Dịch Miểu quá thơm, Hạ Hướng Vũ căn bản không khống chế được lực đạo, ở trên giường chỉnh người ta đến không ngóc đầu lên được, nhìn cậu khóc thảm như vậy cũng luyến tiếc.
Cho nên mới đến thư phòng, nhưng sau này mỗi ngày anh đều muốn trở về phòng ngủ, chính là…… ban đầu bảo sẽ ra thư phòng ngủ là chính mình, hiện tại lại quay trở về thì cũng thật là xấu hổ, cho nên Hạ tiên sinh vẫn yên ắng ở trong thư phòng, chủ yếu là chính cân nhắc xem khi nào trở về thì đẹp, nhưng đùng một cái, Dịch Miểu mang thai.
Một nhát đánh xuống trực tiếp chặt đứt ý muốn quay trở về phòng ngủ của anh, anh cũng là sợ làm Dịch Miểu bị thương, dù gì thì tin tức tố của cậu cũng rất rù quyến, nếu anh mà không nhịn xuống được, làm cậu bị thương thì không tốt chút nào.
Danh chính ngôn thuận chờ kỳ động dục mới là an toàn nhất, bác sĩ nói thể chất Dịch Miểu mang thai tuy rằng dễ dàng, nhưng dù sao cũng là Omega, rất là quý giá, nhỏ nhỏ gầy gầy, Hạ Hướng Vũ sợ làm tổn thương cậu dù chỉ một chút.
Kỳ động dục trong thời gian mang thai dù gì cũng rất quan trọng, chờ đến kỳ động dục gần nhất, có tin tức tố của Alpha mới an ổn thai khí được, Omega còn sẽ túm quần áo của anh cầu thân thân, muốn ôm một cái, Hạ Hướng Vũ nghĩ như thế chắc hẳn thích lắm, liền nghĩ chờ đến kỳ động dục trong thời gian mang tha của cậu.
Chính là rõ ràng cũng đã năm tháng, mà sao không thấy kỳ động dục đâu? Kỳ động dục như thế nào còn chưa tới? Hoàng thương không vội nhưng Hạ tổng đã vội muốn chết!! Mỗi ngày nhìn bảo bối lắc lư ở trước mắt dễ dàng sao?
Chẳng lẽ mỗi ngày đều phải khổ sở chờ Dịch Miểu ngủ rồi lặng lẽ vào phòng mà ngửi tin tức tố cho thỏa mãn sao? Này cũng quá…… Quá biếи ŧɦái rồi, giống như kết hôn vào một cái là chỉ số thông minh không còn cao nữa.
Khϊếp sợ! Lão bà hợp pháp của mình đang ở trong nhà, chỉ cách mình một bức tường, tổng tài tập đoàn Hạ thị thế mà phải đợi lão bà của mình đi ngủ rồi mới trộm đi vào ngửi ngửi tin tức tố?
Cho nên Hạ tổng nhịn không được, anh ở trong WC rút kinh nghiệm xương máu.
Kỳ động dục sao mãi còn chưa tới, anh phải đi tìm bác sĩ để hỏi cho rõ vấn đề này mới được!
Điều chỉnh tốt tâm tình sau đó mở cửa, Dịch Miểu đang đứng ở cửa, bị Hạ Hướng Vũ đột ngột mở cửa làm cho sửng sốt, còn tưởng rằng chính mình nơi nào đó đã chọc tiên sinh sinh khí, ngoan ngoãn đem quần và tất đều mặc vào, chờ tiên sinh ra rồi sẽ xin lỗi anh. Dịch Miểu há miệng thở dốc nhẹ giọng nói, “Em có phải nơi nào chọc tiên sinh sinh khí rồi không?”
Ngày hôm qua ba mẹ còn nghi ngờ sinh hoạt hôn nhân của mình với tiên sinh, cậu nghĩ rằng không thể làm tiên sinh sinh khí được, bởi vì nếu vậy thì cậu sẽ rất buồn.
“Em đã ngoan ngoãn đem quần mặc xong rồi, lần sau ở nhà nhất định sẽ đi tất……” Thanh âm khi nói chuyện dần mang theo giọng mũi, hít hít cái mũi, “Tiên sinh anh đừng nóng giận nha, về sau em sẽ nỗ lực khống chế tin tức tố…… em…… Ô……""Sao lại còn khóc vậ a?
Hạ Hướng Vũ mông lung, anh chỉ vào trong phòng vệ sinh tịnh tâm một lúc thôi mà, sao vừa ra mà bé yêu đã khóc rồi?
“Được được, nhưng ý không phải như vậy a.” Hạ Hướng Vũ nhanh chóng xoa xoa nước mắt cho cậu, bộ dáng luống cuống tay chân, “Không không, tôi vừa rồi thái độ không tốt, thực xin lỗi thực xin lỗi, đừng khóc được không?”
Thật là không thể để bé yêu khóc được, nước mắt cứ tràn ra khóe mi, làm Hạ Hướng Vũ đau long muốn chết.
“Ô…… Chính là anh vừa rồi nói em…… Ô ~ nói em……”
“Tôi……”
Hạ Hướng Vũ trong lúc nhất thời nghẹn lời, ý anh muốn nói không phải thế kia, nhưng anh lại không biết giải thích như thế nào, ngu muốn chết, người ta thường nói nam nhân khi yêu vào thì biến thành cục đá, haizzzz.
Vậy phải làm sao bây giờ, Hạ Hướng Vũ vỗ vỗ người, Dịch Miểu thút tha thút thít nức nở lôi kéo tay anh, nói không muốn làm anh sinh khí, Hạ Hướng Vũ nơi nào là sinh khí a, là dó chính mình sinh khí, thật không tiền đồ, mỗi ngày trong đầu đều toàn mấy cái suy nghĩ màu vàng vớ vẩn, cũng không nghĩ rằng bé yêu còn đang vất vả mang thai! Mỗi ngày đều nghĩ linh ta linh tinh.
Cầm thú cầm thú! Hạ Hướng Vũ đang tự trách chính mình 800 lần ở trong lòng.
Lôi kéo tay Dịch Miểu, ôm cậu ngồi trên sô pha, ngón tay cái nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt Dịch Miểu, Hạ Hướng Vũ lớn hơn Dịch Miểu bảy tuổi, tuy rằng chênh lệch không quá lớn, nhưng anh vẫn thích đem Omega nhỏ mềm mại này trở thành bé con mà đối đãi.
Dịch Miểu ngồi ở trên đùi anh, vừa khóc vừa nấc, “Tiên sinh……em cũng không muốn khóc đâu, nhưng em nhịn không được, ô ô……”
Dịch Miểu cũng cảm thấy chính mình khóc thật mất mặt, đem đầu nhỏ chôn ở vai Hạ Hướng Vũ, Hạ Hướng Vũ cảm giác được bả vai của mình ướt một mảnh, làm sao bây giờ? Dỗ nhanh dỗ nhanh.
Dỗ nhanh a! Nghĩ nhiều vô nghĩa!
Trong lòng Hạ Hướng Vũ trở lên rối rắm, đây là lần đầu tiên kết hôn, lần đầu tiên yêu đương, lần đầu tiên có omega của chính mình, phải từ từ tiếp thu mới được. Nhưng rõ ràng là anh không đuổi kịp.
“Ngoan, không khóc nữa được không?”
“Ô…… Đuọc…… Ô ô……”
Nội tâm Hạ Hướng Vũ os: Cứu mạng a! Lão bà thật…… thật đáng yêu!