Dịch Miểu ngơ ngác nhìn Hạ Hướng Vũ, còn tưởng rằng mình nghe lầm, thút tha thút thít hai tiếng xong thì không khóc nữa, ngẫu nhiên còn nấc một cái, thoạt nhìn rất ủy khuất khiến người ta đau lòng.
“Tiên sinh nói cái gì cơ?”
“Nói em đừng khóc cơ mà, đường đường là một đại nam nhân mà lại khóc khóc khóc.” Vốn dĩ Hạ Hướng Vũ muốn nói không phải ý này, anh muốn nói là có gì ủy khuất có thể cho tôi , lão công làm chủ cho em, lời ra khỏi miệng sao lại như thế này a?
Dịch Miểu còn tưởng rằng tiên sinh nhà mình đã thay đổi, ai ngờ chỉ vừa mới ôn nhu hai câu liền trở về nguyên hình, rốt cuộc là chính mình vẫn nghĩ nhiều, nhưng mà vẫn là bị chọc cười một ít, nhìn giống như là tiên sinh đang đau lòng cho vì cậu.
“Nếu tiên sinh ôm em nhiều hơn một cái nữa thì em sẽ không khóc……” Dịch Miểu sẽ làm nũng, cũng sẽ dỗ người, nói lời như vậy làm đáy lòng Hạ Hướng Vũ như đang bắn pháo hoa, cậu không để bụng tiên sinh nhà mình hay nói chuyện có nhiều chỗ khắc nghiệt, chỉ cần tiên sinh nguyện ý ôm cậu là được.
Còn lại thì sao cũng được, cậu đều không để bụng.
Hạ Hướng Vũ sờ sờ, cọ cọ khuôn mặt Dịch Miểu, “Kỳ thật nam nhân cũng có thể khóc……” Sau đó đem lòng ngực mình mở rộng, “Lại đây, tôi ôm một cái.”
Dịch Miểu thè lưỡi, cười vui vẻ, đôi mắt nhíu lại cong lên như một hồ ly nhỏ vừa mới hóa hình, đáng yêu dính người còn câu đi cả tâm của Hạ tiên sinh.
Hạ Hướng Vũ ở trên sô pha ôm người, Dịch Miểu có dáng người nhỏ, dù sao cũng là một Omega, cho nên lớn lên nhỏ một chút cũng là chuyện bình thường, Hạ Hướng Vũ ngày thường cùng cậu xa cách một chút cũng là có nguyên nhân.
Đó chính là Dịch Miểu quá thơm, ở nhà chưa bao giờ khống chế tin tức tố, làm cho anh mỗi tới gần cậu thì trong lòng liền ngứa, nhìn tuyến thể phấn nộn sau cổ Dịch Miểu nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm vào đấy, thật là muốn cắn hai ngụm quá, nhưng em ấy đang mang thai, hơn nữa thể diện của Hạ cũng rất quan trọng.
Alpha luôn cần có một cái bậc thang để đi xuống, Dịch Miểu muốn ôm một liền ôm một cái, nhưng chuyện khiến anh phiền lòng nhất bây giờ là khi nào người này mới đến kỳ động dục a? Đôi mắt ngấn ngấn nước túm tay anh kêu một tiếng tiên sinh, cầu anh đánh dấu, nhất định là siêu cấp đáng yêu.
Anh nhất định phải đợi được, chờ đến kỳ động dục trong hời gian mang thai của Dịch Miểu, đến lúc đó sẽ trắng trợn táo bạo danh chính ngôn thuận chiếm tiên nghi của cậu, có thể so với việc kéo thể diện xuống khi không có việc gì mà muốn ôm ấp hôn hít thì có tôn nghiêm hơn nhiều.
Tuy rằng ngày thường anh luôn đợi sau khi Dịch Miểu ngủ , sẽ ngửi mùi hương bên cổ cậu, có khi còn cắn hai miếng, làm Dịch Miểu cho rằng trong nhà có muỗi, có mấy vết hồng hồng ở cổ nhưng lại không ngứa.
Ôm người, Hạ Hướng Vũ cảm thấy chính mình lại bị cào ngứa, hương milan của Dịch Miểu giống như là mới vừa nở hoa, đến gần thì thấy mùi hương rất là nồng, lại không khiến người ta khó chịu, ngược lại còn rất thoải mái, khiến tâm tình người ta thả lỏng, thoải mái xong lại muốn ăn, vậy phải làm sao bây giờ, nhẹ nhàng ôm một lúc, Hạ tổng liền xuất hiện lều trại.
Dịch Miểu là ngồi ở trên sô pha, nằm ở Hạ Hướng Vũ trong lòng ngực, tiểu dựng phu cảm giác có cái gì đó đang chọc chọc cậu, nghĩ vậy liền tư thế, Hạ Hướng Vũ lại mở miệng, “Đừng lộn xộn, ôm một lúc nữa đã.”
Dịch Miểu cũng không nghĩ nhiều, cậu ở phương diện này cũng không biết lắm, chỉ nghĩ rằng quần áo có nơi nào đó cộm cộm thôi, cũng không rất khó chịu, cho nên để luôn như vậy.
Hạ Hướng Vũ nhếch nhếch môi cười, nghĩ tiểu tiên sinh nhà mình cũng thật dễ lừa, luôn là dỗ dỗ một cái có thể lừa cậu đến xoay vòng vòng.
Bồi cậu ăn cơm, Dịch Miểu ăn uống không tốt lắm luôn là ăn không được nhiều, hôm nay ở nhà cậu ăn một bữa cơm khó chịu nên cũng chả ăn được mấy.
Ăn cơm, Hạ Hướng Vũ vào trong thư phòng xem văn kiện, lúc đi ra thì Dịch Miểu đã nằm ở trên sô pha ngủ rồi.
Trên tay còn cầm điện thoại, là trang mua sắm, chắc cậu muốn mua đồ.
Hạ Hướng Vũ nhíu nhíu mày, nhẹ nhàng đem người bế lên, Dịch Miểu hiện tại đã bắt đầu thích ngủ, áo ngủ rộng thùng thình.
Nói thật, từ khi Dịch Miểu ở cùng Hạ Hướng Vũ, chính là mười ngón không dính dương xuân thủy, va đạp vào đâu đó cơ bản là rất ít, nhưng lỗi sai lớn nhất của cậu chính là đã không đi tất còn ở trong nhà chạy loạn.
Dịch Miểu sinh ra đã trắng, cho nên một chạm vào một chút trên người liền lưu lại dấu vết rất rõ ràng, Hạ Hướng Vũ đắl chăn cho cậu, trở về trong thư phòng gọi điện thoại.
“Alo? Ai vậy?” Điện thoại vang lên thanh âm của một hài tử, là Dịch Sanh, Hạ Hướng Vũ biết Dịch gia còn một đứa con trai nữa.
“Tôi là Hạ Hướng Vũ, chồng của anh trai cậu.” Hạ Hướng Vũ xoay chuyển bút, gõ gõ mặt bàn, trong lòng cảm thấy bực bội, anh không biết hôm nay Dịch Miểu ở nhà đã xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn là không có chuyện gì tốt, bằng không mặt trời nhỏ đáng yêu sẽ không chôn ở trong lòng ngực anh thút tha thút thít khóc lâu như vậy.
Lão bà khóc, anh đương nhiên là đau lòng.
Bên kia tạm dừng vài giây, “Ò, có việc sao?”
“Dịch lão gia có ở đó không, tôi tìm ông ấy.”
Điện thoại bên kia im lặng một lúc, một lát sau nghe được tiếng bước chân, sau đó tiếp điện thoại chính là Dịch Hồng Quốc, “Hướng Vũ a? Hôm nay mẹ con còn nói con không có tới, liền để Dịch Miểu đem đồ ăn mang về cho con, thằng bé lại không mang về, con nói đứa nhỏ này……”
“Dịch lão, tôi xuất phát từ lễ phép kêu ngài một tiếng ba, là đã cho ngài một hút mặt mũi.”
“Này…… Nói cái gì vậy, không phải đều là người một nhà sao! Hôm nào không bạn thì đến nhà ngồi chơi, ta không phải mấy ngày hôm truosc có đếm đến công ty một cái hợp đồng sao? Con nhìn chưa? Ta và con nói……” Dịch Hồng Quốc ha ha cười hai tiếng, nhìn dáng vẻ là đang muốn hoà giải, nhưng là Hạ Hướng Vũ lại không quan tâm.
“Việc đó tôi tự nhiên sẽ xem, lần này tôi gọi không phải là để nói chuyện công việc, hôm nay Dịch Miểu chỉ về nhà ăn bữa cơm mà phải chịu ủy khuất, về sau có thể em ấy sẽ không quay về.”
“Già cơ… Nó đã cùng con nói cái gì? Đứa nhỏ này từ nhỏ đã khiến cha mẹ phải phiền lòng, con còn phải lo nhiều việc, đừng nghe nó nói.” Dịch Hồng Quốc sợ đến mức cả người đều đổ mồ hôi lạnh.
Vốn Dịch gia nghĩ rằng gả Dịch Miểu đi đổi lấy một cái hợp đồng để xoay người, được một lần liền hướng lên trời,lần này muốn một cái nữa, Dịch Miểu không đồng ý, cho nên liền chịu ủy khuất, Hạ Hướng Vũ cũng coi như cũng đoán được đại khái.
Hạ Hướng Vũ trầm trầm nói, anh kính đối phương vì đây là trưởng bối nên để cho ông chút thể diện, nhưng người này lại làm bé yêu của anh chịu ủy khuất, ai cũng không được.
"Hiện tại cậu ấy là bạn đời hợp pháp của tôi, tôi không chịu được cảnh cậu ấy chịu ủy khuất, cứ như vậy đi, không có nhưng nhị gì cả, hợp đồng là chuyện làm ăn, có chuyện gì có thể liên hệ với thư kí của tôi.”