Dịch Miểu cười gượng, cậu từ nhỏ đã rất sợ ba.
Dịch Hồng Quốc ngồi ở trên sô pha, tức đến trợn mắt nhìn cậu, chỉ cảm thấy mìn sinh ra một đứa con thật không có tiền đồ, nói chuyện khó nghe muốn chết, “Mới kết hôn mấy ngày mà đã cùng người trong nhà phân rõ giới hạn! Bận cái gì mà không thể cùng người trong nhà ăn một bữa cơm?!”
Dịch Miểu do dự muốn trả lời, lại thấy Dịch Sanh ngồi ở bên cạnh ba đang đắc ý cười, chính mình lại đứng ở trong phòng khách nghe chất vấn, cậu cảm thấy trong lòng mình có một chút chua xót.
“Ba…… con……”
“Cậu tốt nhất đừng gọi tôi ba! Tôi không phải ba cậu!”
Tần Á Bình nhìn vậy thì nhanh chóng đi lại hoà giải, “Ai nha, tức giận cái gì vậy? Chắc con rể bận thật, mau gọi cho Hạ Hướng Vũ thử xem, nhỡ đâu cậu ấy bận nhưng vẫn muốn đến ăn cơm thì sao?”
Dịch Miểu nhấp miệng không muốn làm theo, cậu chính là không muốn Hạ Hướng Vũ tới đây, cũng không muốn cho tiên sinh thấy bộ dáng của mình khi ở nhà.
Dịch Miểu quật cường, nhưng khi nói chuyện thanh âm run run rẩy rẩy, Con không mang di động…… Để quên ở trong nhà rồi.” Nói xong lại sợ người trong nhà đánh, nhanh chóng bổ sung , “Anh ấy thật sự rất bận, hôm nay không phải là tổ chức sinh nhật cho Tiểu Sanh sao? Cần gì……”
Cần gì Hạ Hướng Vũ nhất đinh phải tới?
Vì sao phải gọi Hạ Hướng Vũ trở về, trong lòng người trong nhà đều biết rõ ràng, dì Vương làm một bàn đồ ăn, nhìn là biết đồ ăn này cùng với thường ngày không giống nhau, nhưng người lại không có tới, chắc chắn chả ai có tâm trạng tốt cả.
Tần Á Bình nhìn bộ dáng không chịu gọi điện của cậu, cảm thấy đứa nhỏ này thật không nghe lời, “Mới kết hôn mấy ngày mà đã không coi chúng ta là người nhà nữa?” Trong nhà tất cả đều hướng về Dịch Sanh nhiều hơn một chút, bà cũng không che chở cho cậu, “Tiểu Sanh muốn xuất ngoại đi học, Hướng Hũ là con rể nhà chúng ta, sao lại không thể giúp đỡ?!”
Dịch Miểu thở dài, không có lên tiếng, bởi vì cậu biết cậu nói cái gì cũng là sai, việc gì phải mở miệng?
Người một nhà, nhưng cậu lại như người dưng vậy, chỉ vì cậu là một omega sẽ mang thai sinh con, ba liền không để tâm đến cậu, để cậu ra ngoài liên hôn là tốt lắm rồi. Hiện tại còn muốn cậu như vậy, sau này cậu đối mặt với tiên sinh kiểu gì bây giờ? Chắc là xấu hổ lắm.
“Ba, con cùng Hướng Hũ cũng không thân, nếu ba muốn con gọi anh ấy đến, khả năng con……”
Dịch Miểu còn chưa nói xong, Dịch Hồng Quốc liền cầm ly nước trên bàn ném tới!
Cậu cũng chưa kịp né tránh, ly nước pha lê trong suốt vừa mới được rót trà vào, đập thẳng vào trên người cậu, đυ.ng phải bờ vai cậu, sau đó liền vỡ nát mà nằm trên sàn nhà, Dịch Miểu cũng không có để ý, dù sao theo bản năng liền bảo vệ bụng của mình.
Tần Á Bình vừa thấy liền nhanh chóng ngăn cản, “Ai nha. Bớt giận bớt giận, thằng bé còn đang mang thai, sao lại làm như thế ?” Rốt cuộc cũng con của mình, không có ý nghĩ sẽ làm tổn thương cậu.
Quay đầu bảo dì Vương mang khăn lông lại đây, Dịch Miểu sững sờ tại chỗ, dọa chết cậu rồi, trước kia dù có thế nào, ba cũn chưa từng động thủ với cậu, “Ba……”
“Đây là em trai ruột của cậu, cậu còn biết tôi là ba cậu sao? Nếu cậu đã đem ngôi nhà này thành nhà của cậu thì cậu cũng phải nên vì người trong nhà này mà suy xét chứ! Không phải là kiểu vừa mới gả ra ngoài liền vì người khác nghĩ!”
Đôi mứt của Dịch Miểu dần bao phủ một tầng hơi nươc, dường như không thấy gì nữa, chóp mũi đau xót, thậm chí l*иg ngực cũng đang cảm thấy khó chịu, bả vai vừa rồi bị ly nhờ đập vào cũng ẩn ẩn đau, nhiệt độ của nhỡ như thế nào cậu cũng không biết, hiện tai cậu đang rất là ủy khuất .
Nghẹn ngào hai tiếng, trong cổ họng giống như là bị chặn lại vậy, khó chịu muốn chết, cậu chưa bao giờ nghĩ đến chuyện khác, thành thành thật thật sinh hoạt, ngoan ngoãn nghe lời kết hôn, cuối cùng lại thành bộ dạng như vậy, cho nên cậu ủy khuất.
“Thằng bé còn đang mang thai đấy.”
Tần Á Bình nhanh chóng xoa người Dịch Miểu , sau đó nhẹ giọng dỗ, “Mẹ biết nỗi khổ của con, bọn ta chỉ là muốn một nhà ăn một bữa cơm, không có ý khác.” Đi theo dì Vương vẫy vẫy tay, “Đi ăn cơm đã, ăn cơm đã.”
Dịch Miểu run rẩy môi, không biết cái gì cả, dì sao trong lòng cũng đang rất là khó chịu, trên người cũng có một vệt nhỡ to, cậu không cảm thấy chút ấm áp nào cả, ngược lại trong lòng càng thêm khó chịu.
Tần Á Bình nhanh chóng lôi kéo mọi người đến bàn ăn cơm, dù gì thì hôm nay cũng là sinh nhật Dịch Sanh.
Dì Vương làm một bàn đồ ăn, nhưng mà không có mấy món Dịch Miểu thích ăn, khẩu vị của cậu tương đối thanh đạm, không thích ăn cay dù chỉ một chút, cá hầm ớt gì đó, khẳng định là không động đũa vào, dầu mỡ hiện tại ăn một chút cũng nôn ra, khó chịu lắm.
Nhưng chẳng có ai tới hỏi Dịch Miểu ăn gì cả, trong lòng Dịch Miểu có bao nhiêu mất mát.
Trong nhà Dịch Hồng Quốc là gia chủ, Tần Á Bình là một nữ nhân Omega, cũng không tồn tại chút tình cảm gì mấy, một khi gia chủ lên tiếng là không có ai dám nói lại, Dịch Sanh cũng không quá thích người anh trai này.
Nói không thích, không bằng nói là thích trêu cợt cậu nhiều một chút, nó cảm thấy loại omega mềm bẹp này rất thú vị, cố ý lột sau cổ Dịch Miểu ra để xem, nhưng tuyến thể làm gì có thể tùy tiện cho người khác xem.
Lại nghe thấy Dịch Sanh cười, “Ba, tuyến thể của anh trai con bị cắn thật đậm a ha ha ha ha.”
Dịch Miểu nhíu nhíu mày, nhanh chóng đem tóc buôn xuống, dấu răng là đại biểu Alpha đã đánh dấu , Tần Á Bình chạy nhanh kêu Dịch Sanh đi ra chỗ khác, “Lại đây, đừng làm bậy.”
“Này làm sao vậy.” Ý thức về giới tính của Dịch Sanh rõ ràng là không nhiều, loại việc tùy tiện xem tuyến thể như thế này rất là quá đáng.
Nhưng cũn vì câu nói này cả nó mà không khí trên bàn cơm có thể chuyển biến một ít Tần Á Bình thử hỏi, " Tình cảm của con và Hạ Hướng Vũ không tốt sao? Lần này con không kêu cậu ấy tới…… Có phải hay không là cùng cậu ấy cãi nhau?”
Dịch Hồng Quốc thổi râu trừng mắt, đập đueã ở trên bàn một cái, “A, ở nhà khiến đã cho người ghét, đi ra ngoài còn không biết thu liễm! Ở Hạ gia mà cậu còn dám giở tính ?”
“Con không có……”
“Vậy sao cậu ấy lại không tới, con nói với ta, có thể là cậu ấy hôm nay thật sự rất bận , để lần sau đi , lúc đó hãy nói với ta, muốn ăn cái thì cứ nói, ta sẽ chuẩn bị thật tốt, được không?”
Lần này chọn dùng chiến thuật đánh vòng, không cho Dịch Miểu có cơ hội cự tuyệt, cậu nghĩ vừa rồi còn nói cânu không tiền đồ, nói cậu không tốt cũng là bọn họ, hiện tại như thế nào lại như vậy? Dịch Miểu chính là tính tình quá tốt , ở nhà ai cũng khi dễ , ai trêu đùa cậu, cậu đều cảm thấy không có gì, cậu chỉ là có điểm ủy khuất, gắp mấy miếng cơm nhét vào trong miệng, ăn mà chẳng có hương vị gì, cúi đầu, mang theo giọng mũi mà, “Ân.” một tiếng.
Trong lòng càng ngày càng thấy ủy khuất, không ngăn cản được mà để nước mắt xoạch xoạch rơi vào bát cơm, nghe thấy Dịch Miểu đáp ứng, ba mẹ liền vui vẻ.
“Mẹ biết con là đứa bé ngoan mà!”
Duỗi tay liền đem một miếng thịt mỡ để vào bát cơm cậu, Dịch Miểu chỉ cảm thấy dầu mỡ thực buồn nôn.