Dỗ Dịch Miệt ngủ thật dễ dàng, vốn dĩ cậu đã chuẩn bị tinh thần để nghe một đống chuyện xưa nhưng thân thể không cho phép, nghe được một lúc thì cậu lăn ra ngủ.
Thích ngủ cũng là một biểu hiện khi mang thai, hôm nay còn đi bộ một vòng siêu thị, chắc hẳn là cậu rất mệt.
Vốn dĩ Hạ Hướng Vũ muốn đứng dậy trở về phòng, nhưng vừa đứng lên lại không được, anh cảm giác như góc áo mình bị vướng phải cái gì, cúi đầu thì thấy Dịch Miểu đang nhắm mắt ngủ, trong tay nắm lấy góc áo của anh.
Dịch Miểu ở nhà sẽ không khống chế tin tức tố. Chính cậu cũng không ý thức được việc tùy tiện phóng tin tức tố, Hạ Hướng Vũ không vì thế mà bài xích ngược lại cảm thấy vô cùng hài lòng, Omega ngọt ngào mềm mại ai mà không thích a.
Dù sao nó cũng làm cho Hạ tiên sinh thích muốn chết.
Hạ Hướng Vũ nhìn bộ dáng khi ngủ của Dịch Miểu, chẹp chẹp miệng, còn lẩm bẩm nói, "Tiên sinh....""
Trong mộng còn gọi mình.
Hạ Hướng Vũ không đi, sau khi bị kéo góc áo anh liền có chút luyến tiếc, trong phòng tràn ngập hương Milan, thấm vào ruột gan làm Hạ Hướng Vũ không muốn rời khỏi.
Anh thích Dịch Miểu, thích đến mức khi nhìn thấy cậu trong nội tâm sẽ toát ra phấn hồng bay bổng. Làm gì phải đi ra ngoài chơi trong khi ở nhà có một omega tùy thời tùy chỗ liền thơm ngào ngạt, có chỗ nào khác có thể khiến anh vui vẻ như vậy chứ.
Dịch Miểu mỗi ngày đều dùng thanh âm nhuyễn manh gọi mình là tiên sinh, vừa nghe câu này, tâm anh đều có thể run lên một chút. Chỉ là anh không thích biểu đạt, hơn nữa.....quan trọng nhất chính là trước giờ anh chưa nói qua về chuyện tình yêu.
Từ nhỏ đến lớn anh chỉ có học tập rồi làm việc, còn là con một, không có anh chị em, tính cách có thể nói là chất phác, đối với chuyện yêu đương hay kết hôn, chính anh cảm thấy có chút phiền phức.
Anh không quá am hiểu khi nói chuyện phiếm, luôn là nghĩ một đằng lời nói ra lại một nẻo, lúc trước gặp mặt cũng coi như là một ánh mắt liền nhìn trúng Dịch Miểu, một bé omega nhỏ, mềm mại ngồi ở đó nhìn rất đáng yêu.
Hạ Hướng Vũ không muốn cùng Dịch Miểu ngủ một phòng, anh cảm thấy năng lực tự không chế của mình không đủ lớn, nếu tin tức tố cả cậu vẫn luôn như vậy, anh không đảm bảo là mình sẽ không làm cái gì đó, cho nên vẫn là bảo trì khoảng cách tốt một cút. Cuối cùng vẫn là vì quá thích nên mới luyến tiếc.
Nhưng Dịch Miểu cảm thấy tiên sinh không thích cậu, luôn là tiên sinh thích mình, tiên sinh không thích mình, lặp đi lặp lại không ngừng, thời gian mang thai vẫn luôn là thích nghĩ nhiều a..
Hương milan trong phòng ngủ thực sự là quá nồng, Hạ Hướng Vũ ngửi ngửi liền nghĩ rằng nó đang muốn thân thân với anh. Dịch Miểu ngủ rồi, bộ dáng ngoan không chịu được, Hạ hướng Vũ kéo kéo thay nhỏ của Dịch Miểu đang túm lấy anh.
Nhẹ nhàng nhét tay vào trong chăn, ngồi ở mép hường nhìn cậu, trong lòng thấy ấm áp, "" Vất vả cho em rồi", anh cố ý đè thấp âm thanh, sợ đánh thức cậu, "Kỳ thật tôi có điểm luyến tiếc...."
Dịch Miểu gầy như vậy còn có một bảo bảo trong bụng, đương nhiên là luyến tiếc.
"Thật đáng yêu....."
Dịch Miểu sinh ra đã trắng, mắt hạnh, mặt nho nhỏ, mái tóc ngắn rũ đến ngang tai, khi ngủ luôn thích đem đôi chân trần bỏ ra khỏi chăn, Hạ Hướng Vũ cảm thấy đây là một thói quen xấu.( em ấy 10đ nhưng em ấy luôn đi chân trần)
Hạ Hướng Vũ nghĩ rằng đắp chăn xong cho cậu liền đi luôn, anh chưa kịp đứng dậy liền nghe thấy điện thoại đầu giường vang lên một tiếng, Hạ Hướng Vũ nhìn vào một cái thông báo.
Leng keng một tiếng, màn hình điện thoại sáng lên.
Chờ phong tới: Ngủ rồi sao? Ngày mai có thể cùng nhau ăn một bữa được không, lâu rồi không gặp.
Hạ Hướng Vũ nheo mắt, anh thề là mình không có sở thích rình coi người khác, anh cũng sẽ không ngăn cấm Dịch miểu kết giao bạn bè, nhưng mà nói thật......anh chưa từng nghe Dịch Miểu nhắc qua bạn bè của cậu.
Cho nên.....người này là ai?Dịch Miểu ngày thường đều ở nhà, Hạ Hướng Vũ ngẫu nhiên nhìn thì cũng chỉ thấy cậu đang xem gì đó trên TV, xác thật là rất ít khi chơi điện thoại, nhớ lại lúc nãy Dịch Miểu cũng đang nghịch điện thoại, trực giác nan nhân nói cho anh rằng có điểm gì đó không đúng.
Anh rối rắm nhìn thông báo, điện thoại Dịch Miểu không khóa cho nên anh có thể mở ra dễ dàng mở ra, thật sự là anh không cố ý muốn xem, chỉ là tò mò thôi.
Hạ Hướng Vũ nghĩ, người này là ai a? Chỉ vài câu đối thoại, đều là hỏi xem Dịch Miểu có thể cùng ra ngoài đi bộ không, không biết bảo bảo nhà người ta đang có em bé sao, còn đi ra ngoài?
Hạ Hướng Vũ lúc này mới cảm thấy hiểu biết của mình về Dịch Miểu thật là ít ỏi, cậu ngay bên cạnh mà một chút nhận thức về cậu anh cũng không biết.
Vì thế bình dấm chua Hạ tiên sinh cả đêm đều trằn trọc, thậm chí còn đi tìm xem Khúc Phong Thanh là ai.
Dịch Miểu nào đâu có biết chuyện này. Sáng sớm mẹ Dịch Miểu gọi thông báo rằng gôm nay là sinh nhật của em trai cậu, bảo cậu mang theo Hạ Hướng Vũ về nhà ăn cơm.
"Hôm nay mang Hạ Hướng Vũ trở về đi, Hạ tổng vẫn chưa ăn được bữa cơm trọn vẹn cùng chúng ta, em trai con bên này còn chuẩn bị xuất ngoại đi học."" mẹ Dịch Miểu ở bên kia thử hỏi.
"Anh ấy....Anh ấy tương đối bận."
Mẹ Dịch bên kia sửng sốt hai giây, thở dài, "Đây là ý của ba con, sau khi còn kết hôn có hợp tác một hạng mục....được không ít, bây giờ trong tay ba con có cái mới muốn nói chuyện một chút, con cũng gả đi.....Mẹ biết con cũng không dễ dàng gì."
Chóp mũi Dịch Miêu có điểm đau xót, cậu biết cậu cùng vật đưa để lấy lòng Hạ Hướng Vũ không khác nhau là mấy, nhưng tình huống hiện tại của cậu.....Một cái hợp đồng, vì Hạ Hướng Vũ vừa kết hôn cùng cậu nên liền ký, từ trước đến nay Dịch Miểu chưa hề nghe Hạ tiên sinh nói qua.
Hạ Hướng Vũ khả năng cũng không thiếu từng đó tiền, nhưng mẹ bảo hôm nay mang Hạ tiên sinh về, khẳng định là muốn kí một cái hợp đồng mới.
"Con biết đấy a, em trai con chuẩn bị ra nước ngoài học, trong nhà công ty từ trên xuống dưới có rất nhiều người, Hạ Hướng Vũ lại là con rể nhà chúng ta, làm gì có đạo lí nào là con rể không đến nhà mẹ vợ."
"Con biết rồi, con sẽ về ăn sinh nhật em trai."
Thanh âm phía bên kia điện thoại giống như thở một hơi dài nhẹ nhõm, nhanh chóng nói, "Được được, mẹ biết con là đứa con nghe lời mà, gả đi rồi vẫn là con ngoan của mẹ."
Dịch Miểu nghĩ nghĩ, chính mình vừa nói rằng sẽ về ăn sinh nhât em trai lại chưa nói......mang Hạ tiên sinh cùng đến a.