Lão Bà Ngọt Ngào Dính Người Của Hạ Tổng

Chương 18

Dịch Miểu nghĩ rằng cơ hội mình ra khỏi cửa cũng không nhiều lắm, trừ bỏ đi cùng tiên sinh nhà mình thì một mình cậu ra cửa mua nguyên liệu liệu nấu ăn cũng đã quá lắm rồi.Bất quá mặt trời nhỏ trong lòng vẫn đang dần trở lại.

Dịch Miểu cảm thấy điểm này thật tốt, chuyện gì cũng thích tự mình tiêu hóa, thích tự an ủi mình, không nói cho ai, nếu Hạ tiên sinh biết hôm nay trong lòng Dịch Miểu có điểm khổ sở, nói không chừng cũng là đau lòng muốn chết.

Dịch Miểu cảm thấy, tuy rằng hôm nay biết tiên sinh có một ca ca hàng xóm rất đẹp, hiện tại còn làm việc cùng nhau, nhưng tiên sinh cũng đã long trọng giới thiệu cậu a.

Cũng.....cũng tính là long trọng ha?

Dịch Miểu nghĩ hẳn là thế rồi, cậu cảm thấy hôm nay thật vui vẻ, đi dạo siêu thị, mua được quả đào nhỏ cậu thích, khi về nhà tiên sinh còn cởϊ áσ cho cậu, nói cậu không được để nhiễm lạnh.

Mặt trời nhỏ tự chiếu sáng chính mình.

Hạ Hướng Vũ nhìn Dịch Miểu đang ngây ngô cười bên cạnh liền chọc cái trán của cậu, ""Đang nghĩ cái gì đấy?""

Dịch Miểu cười cười làm lộ má lúm đồng tiền xinh đẹp làm say đắm lòng người, ngay cả khi nói cũng mang theo ý cười, ""Không có việc gì?"" Nhưng vừa nhìn là biết, cùng bộ dáng phát ngốc nghĩ ngợi vừa rồi của cậu hẳn chính lá hai tâm tình khác nhau.

Hạ tổng cảm vợ nhỏ của mình thật đáng yêu, chuyện gì cũng nghe anh, ngoan không tả được, rất nghe lời, bộ dáng khi cười cũng muốn làm cho tâm anh phải nhũn ra.

Dì Tôn nấu cơm cũng nhanh, thời điểm bốn mặn một canh được dọn lên bàn thì trong phòng khách cũng chỉ còn một mình Dịch Miểu, Hạ Hướng Vũ đã lên thư phòng gọi điện thoại.

Dì Tôn nhìn bộ dáng của Dịch Miểu, liếc mắt một cái là đủ để nhìn ra điểm thất vọng trong mắt cậu, đem tạp dề cởi xuống, ngồi bên cạnh Dịch Miểu, ""Mới vừa kết hôn xong đều sẽ như vậy, Hạ tiên sinh bận như vậy cũng đều là vì cháu và bé con trong bụng a.""

Dịch Miểu cười cười, ""Ân....Cháu biết mà."" Cậu biết, cậu cùng tiên sinh kết hôn, Tiểu Bảo trong bụng chính là bằng chứng, nói như thế nào cũng đều là người một nhà.

""Dì Tôn, mấy ngày trước dì có dạy cái phương pháp móc kim kia, cháu còn chưa biết rõ, dì dạy lại cho cháu được không?""

Dịch Miểu muốn đan cho Hạ Hướng Vũ một cái khăn quàng cổ, chẳng qua ngày thường cậu tham ngủ, thủ công lại không tốt, lặp đi lặp lại, cũng chưa đan được cái nào ra hồn.

""Ăn cơm xong đã, ăn xong chúng ta lại đan, cháu không được để tiểu hài tử trong bụng đói a.""

Dịch Miểu được người dỗ một chút liền vui vẻ, vị a di lớn tuổi này làm cho cậu cảm giác như bà ấy là người thân của cậu vậy, một người thực sự quan tâm đến cậu.

""Đợi tiên sinh nữa, cháu nghe thấy nhắc đến hợp đồng, chắc cũng xong ngay thôi...."" Dịch Miểu nghĩ sẽ chờ một lát cho nên đứng dậy cầm kim móc và len chỉ cùng dì Tôn học đan khăn quàng cổ.

Cho nên thời điểm Hạ Hướng Vũ ra liền nhìn thấy Dịch Miểu đang cầm kim cân nhắc, làm đi làm lại không ra cái gì, Hạ Hướng Vũ đi qua,""Đang làm cái gì đấy?""

""Em muốn đan cho tiên sinh mộtt cái khăn quàng cổ nha, em thấy những người khác đều sẽ làm thế, nhưng.....hình như em quá ngốc."" Thanh âm cậu nói ra khi qua tai Hạ Hướng Vũ đều biến thành ngọt ngào.

Dịch Miểu mặc áo lông màu trắng ngà, ngồi ở trên một tấm thảm nhỏ chờ anh ra ăn cơm, trong tay còn có đồ để đan khăn quàng cổ cho anh, trong lòng Hạ Hướng Vũ ấm áp.Dì Tôn thu thập tốt một vòng, chào hỏi xong liền đi, trước khi ra khỏi cửa còn dặn dò là trong phòng bếp có hầm một chén canh cho Dịch Miểu, nhắc nhở cậu tí nữa phải nhớ uống.

Dịch Miểu buông đồ trong tay xuống mới phát hiện Hạ Hướng Vũ vẫn luôn ở bên cạnh nhìn cậu, Dịch Miểu vừa đối mặt với anh, anh liền nhanh chóng dời tầm mắt, ""Nhanh đi ăn cơm thôi, đồ ăn lạnh hết rồi.""

Lôi kéo người cùng nhau chuẩn bị ăn cơm, lòng bàn tay Dịch Miểu vừa ấm vừa mềm, sờ lên như một túi giữ ấm tay nhỏ tinh xảo, làm Hạ Hướng Vũ đều muốn chạy nhanh lại sờ sờ.

""Gần đây khẩu vị có gì biến đổi nhất định phải nói với dì Tôn, nhưng tôi không nghĩ là em sẽ nói ra.""

Dịch Miểu vốn dĩ đang hưng phấn muốn gắp đồ ăn cho Hạ Hướng Vũ, lại bị Hã Hướng Vũ nói một câu khiến ý định này chưa kịp hành động đã bị tiêu diệt, thật sự là muốn mạng nhau mà.

Kỹ năng ngốc ngốc của Dịch Miểu lại bộc phát, khiến lời Hạ Hướng Vũ nói ra khi qua tai cậu lại trở lên vặn vẹo, kỳ thật cũng có thể coi kỹ năng biến tướng này là một thiên phú thần kỳ.

Nếu không phải do Dịch Miểu quá ngốc bạch ngọt nếu không thì chắc cậu sẽ độc thân cả đời.