Thập Niên 70: Vợ Chồng Đại Lão

Chương 11: Người Phụ Nữ Của Ông Đây 3

Không được, anh không thể bị nha đầu này dắt mũi mà đi, bèn hừ một tiếng: “Thế phải xem biểu hiện của cô.” Ha quyết tâm kiên quyết không thể để bị Tiêu Hiểu mê hoặc.

“Ồ, chú tư trở về rồi à! Để chị dâu xem xem rốt cuộc là người quý giá nào, chẳng qua chỉ là phong hàn, lại còn phải chạy lên thị trấn khám bệnh một cái. Vợ chú tư, hôm qua cô vào cửa, hôm nay vốn dĩ nên là cô nấu cơm, cô thì tốt rồi, xúi bẩy thằng tư chạy lên thị trấn ở bên ngoài liền ngây ngẩn một ngày, tiêu dao! Sung sướиɠ! Đáng thương cho chị dâu chị đây, còn phải chùi mông cho em dâu mới vào cửa nữa....”

Không đợi Tiêu Hiểu đáp lại, ngoài cửa đột nhiên ồ một tiếng, sau đó là một loạt những lời nói tuôn ra không ngừng, giọng cực kì có tính xuyên thấu, ồ đó trầm bổng, cảm xúc tràn đầy, chuyển động cơ thể rất phong phú.

Tiêu Hiểu ló đầu ra từ phía sau Vương Vệ, trông thấy người đến là một người phụ nữ tầm ba mấy tuổi, mặc áo bông, trên đầu bọc một tấm vải màu xanh, gương mặt tròn trịa, dáng người cũng rất khỏe mạnh, hiện giờ đang trừng một đôi mắt híp, miệng đều sắp lệch lên trời luôn rồi, hướng về phía Vương Vệ và cô xì xầm không ngừng.

Sự ngập tràn trào phúng ụp vào mặt này đều sắp tràn ra ngoài rồi, Tiêu Hiểu dù có không hiểu rõ tình hình, cũng biết người này đối với cô và Vương Vệ tràn ngập ác ý, còn có… chờ đã! Hồi nãy cô ta gọi chú tư, sau đó gọi cô là vợ của chú tư.....

Tiêu Hiểu nhất thời như bị ngũ lôi oanh đỉnh, cho nên cô không phải là em gái của Vương Vệ, mà là vợ của anh?

Cả người đều không ổn rồi, cô xuyên đến đây thì thôi đi, sao đã kết hôn rồi? Đều không biết gì, liền trở thành phụ nữ có chồng?

Còn có một tiếng anh kia nữa, nghĩ tới bản thân làm nũng ở trước mặt Vương Vệ, nhất thời trở thành nước mắt hối hận, hận không thể chui vào khe nứt trên đất..., cô hu hu hai tiếng, trực tiếp rụt đầu vùi vào trong quần áo.

Triệu Yến thấy Tiêu Hiểu bị cô ta nói đến mặt cũng không dám lộ ra ngoài, nhất thời vô cùng hài lòng, một cô vợ của người anh hai thường thường ganh đua cùng cô ta đã khiến cô ta rất không vừa lòng, hiện giờ xem như tới một đứa nhát gan dễ bắt nạt rồi.

“Ô, còn biết xấu hổ nữa cơ, vừa mới bước chân vào nhà chồng liền muốn sống muốn chết, nào có phụ nữ nào giống như cô, vơ vét tiền bạc nhà chồng để giày xéo như vậy. Lại đây chị dâu nói nè, cô rót cho chú tư canh mê hồn gì vậy, chú tư nhà chúng ta không phải là loại người thương hương tiếc ngọc, thủ đoạn câu dẫn đàn ông này của cô… tài giỏi phết, chắc chắn là ở nhà có luyện qua nhỉ!” Sau này chia nhà, tiền cũng có phần của cô ta, một con nha đầu ất ơ dám tiêu tiền của cô ta, cô ta phải chơi chết cô!

Lời nói bậy như vậy trước đây nào ai dám nói trước mặt Tiêu Hiểu, với lại sau khi văn minh vật chất phát đạt cực độ, văn minh tinh thần hiển nhiên cũng nâng cao theo, người dân ở Tinh Tế đều cần mặt mũi, cho là người ở tầng lớp chót nhất cũng sẽ không nói ra lời bậy bạ như vậy.

Tiêu Hiểu bằng lòng dỗ Vương Vệ đó là vì cô biết Vương Vệ đối với cô có lòng tốt, đến một nơi xa lạ như vậy, đương nhiên phải đoàn kết với người đối tốt với cô. Mà người phụ nữ này hiển nhiên là phe đối địch, vũ nhục cô như vậy, Tiêu Hiểu đều sắp tức đến bùng nổ rồi!

Chỉ là chưa đợi cô phản ứng, Vương Vệ đã động trước, chỉ nghe rầm một tiếng, một cây gậy gỗ trực tiếp đập vào bên chân Triệu Yến, trên mặt đất bị đập thành một cái hố, bùn đất tóe lên đều bắn lên người Triệu Yến.

“Con mẹ chị câm cái miệng thối của chị lại cho tôi, người phụ nữ của ông đây đến lượt chị mắng hả!” Cùng với cây gậy gỗ được ném ra chính là tiếng gầm phẫn nộ của Vương Vệ!