Thoải mái quá... thoải mái quá...
Nàng thoải mái rồi, nhưng khuôn mặt người đàn ông phía sau càng ngày càng đen lại, hắn không ngờ nhóc con này không chỉ tiểu vào tay mà còn dùng tay hắn để thủ da^ʍ.
Lục Ngang sống đến lớn từng này rồi, không chỉ chưa từng quen bạn gái, chưa từng "lăn giường", mà còn chưa từng xem qua phim sεメ. Ấy vậy mà ngay lúc này đây hắn lại bị một con thỏ nhỏ dùng tay để thủ da^ʍ, nếu nói ra chuyện này thì mặt mũi hắn biết để ở nơi nào.
Mặt hắn đen lại, xách lỗ tai nàng lên ném qua ghế bên cạnh.
Mộ Vãn Vãn đang tự cọ xát rất sung sướиɠ, lúc bị hắn ném qua bên cạnh đầṳ ѵú vẫn còn sưng. Miệng nàng chu lên, đôi mắt thỏ con trực trào nước mắt.
"Chít chít chì chì!"
Người đàn ông xấu xa! Một giây trước vẫn ôm nàng, vậy mà một giây sau đã ném nàng đi.
Nàng hung ác liếc hắn một cái, cái chân nhỏ đạp đạp lên ghế, âm thầm kháng nghị.
"Mày tiểu lên tay tao rồi còn dám lý sự?"
Lục Ngang bật cười, gõ nhẹ lên cái đầu lông xù của nàng.
"Chít chít... "
Nàng không có đi tiểu, với lại sao hắn lại nói nàng đi tiểu trước mặt Hứa Chi Mặc chứ.
Mộ Vãn Vãn bị lời này của hắn chọc tức đến mức trợn trắng mắt, nàng xoay người lại, hướng mặt ra ngoài cửa sổ, không nhìn người đàn ông sau lưng nữa.
Thỏ con tức giận, bực bội ngồi quay lưng về phía hắn, cái đuôi thỏ nhỏ nhắn lắc qua bên này lắc qua bên kia, đệm thịt ở bàn chân hồng hào mềm mại.
Lục Ngang thầm mắng một câu “tinh ranh hắn dùng tay không bị “nướ© ŧıểυ” của nàng làm bẩn lấy hộp khăn giấy ra. Lúc hắn đang định lau thì mới nhìn kỹ lại, phát hiện ra trên tay không phải nướ© ŧıểυ, mà hình như là sữa của nàng thì phải? Kết cấu loãng, thoang thoảng mùi sữa.
Thế là hai má Mộ Vãn Vãn tức đến mức phồng lên bị hắn vặn qua, chổng vó đối mặt với hắn.
"Chít chút chít chút!"
Anh đang làm cái gì vậy?
Chỉ thấy bàn tay to của người đàn ông phủ lên bụng nàng, hắn nhô ra một đốt ngón tay tìm kiếm thứ gì trong lông nàng. Mộ Vãn Vãn hoàn toàn không biết hắn đang làm cái gì, nàng chỉ cảm thấy phần bụng được hắn chạm vào rất thoải mái. Thế là cũng dang hai tay hai chân ra, để mặc hắn sờ.
Lục Ngang lộn qua trở lại tìm một lúc, cuối cùng cũng tìm ra được nơi sinh sữa. Giữa bộ lông trắng muốt, hai đầṳ ѵú màu anh đào hơi nhô lên, vẫn còn ứa ra sữa, tiến lại gần còn có thể ngửi thấy mùi sữa ở xung quanh.
Hắn vươn đầu ngón tay ra, chạm nhẹ vào một bên đầṳ ѵú hồng hào non nớt.
Lúc đang tiết sữa đầṳ ѵú nhỏ rất nhạy cảm, bình thường đến Mộ Vãn Vãn chạm vào một chút cũng không được. Khi ngón tay Mộ Vãn Vãn chạm vào, mang theo một cảm giác tê dại khác thường, cảm giác ngứa ran lan từ đỉnh đầu xuống dưới chân. Nàng khó nhịn đạp đạp bàn chân nhỏ, đệm thịt vốn có màu hồng nhạt giờ đây lại hiện ra màu sắc hồng hào bất thường.
"Ngao ngao... ngao ngao..."
Khó chịu quá đi... Sao hắn có thể chạm vào chỗ đó của nàng!
Phải biết rằng mặc dù ở ngoài lan truyền gán cho nàng cái danh quen không ít bạn trai, nhưng cho đến tận bây giờ đến tay con trai nàng còn chưa từng chạm vào, chứ đừng nói đến là chạm vào ngực!