Sau một hồi hoan ái vô cùng cuồng nhiệt, Kê Lâm Sâm trần trụi nằm trên giường, nghịch di động, đột nhiên một tin nhắn gửi tới. Anh cứ tưởng chỉ là một tin nhắn rác, click mở.
“Cuối tuần chúng ta gặp nhau nhé?” Người gửi: Nhiễm Vi Vi.
? Vẻ mặt Kê Lâm Sâm đầy hỏi chấm.
Anh nỗ lực hồi tưởng đến Nhiễm Vi Vi, lại phát hiện một mảng trống rỗng trong đầu, ngay cả tướng mạo của nàng ra sao cũng không nhớ rõ.
Trong ấn tượng của anh, hình như nàng là một người nhát gan sợ phiền phức. Thường xuyên trốn ở phía sau Tần Mộng, giống hệt một nha hoàn nhỏ. Bởi vì nàng là bạn của Tần Mộng nên bọn họ có gặp nhau một vài lần, nhưng Nhiễm Vi Vi thường xuyên cúi đầu, cứ như trên mặt đất rớt tiền, chưa bao giờ thấy nàng giương mắt mà nhìn qua anh.
Tần Mộng nói cái gì thì là cái đó, chưa bao giờ dám lớn tiếng phản bác, đã không có chủ kiến lại còn mềm yếu.
Loại tính cách này thật sự không phù hợp với khẩu vị của anh.
Bất quá là từ trước tới giờ nàng chưa bao giờ gửi tin nhắn cho anh, hôm nay là đổi tính sao?
Anh nhướng mày, ngón tay không chút do dự mà xóa luôn giao diện tin nhắn.
Anh cũng không muốn lãng phí thời gian lên người vô vị như nàng.
Bên này, Nhiễm Vi Vi đang ngồi trên ghế bỗng đứng bật lên, xác nhận tin nhắn đã được gửi đi, nàng tức giận đến giậm chân nói: [Ngươi hại chết ta rồi!]
[Nào có ai gửi tin nhắn cho đối phương như vậy?] Đôi tay nàng gắt gao nắm chặt di động.
[Về sau ngươi đừng nhúng tay vào chuyện của ta!]
Hệ thống cắt một tiếng.
Ngón tay nàng thoăn thoắt, đánh một hàng chữ: “Môn tư tưởng Mao Trạch Đông sẽ thi vào tuần sau, sách của Tần Mộng chắc là ở chỗ anh phải không, cô ấy đi làm thêm không có thời gian, em đã hứa sẽ giúp cô ấy đánh dấu những chỗ quan trọng sẽ thi vào, cuối tuần này anh hãy mang sách cho em, em giúp hai người đánh dấu những điểm quan trọng.”
Đúng rồi, sắp phải thi môn tư tưởng Mao Trạch Đông. Anh và Tần Mộng còn muốn dựa vào cái cô nha hoàn Nhiễm Vi Vi này để qua môn.
Nghĩ như vậy, ngón tay thon dài của anh gõ xuống một chữ: “được.” Cứ vậy liền đem chuyện này ném sang một bên, tin nhắn gửi đến cũng không để ý, chuyên tâm xem thi đấu.
Nhiễm Vi Vi nhắn một tin: “ngủ ngon.” ngay sau chữ “được” của anh, đợi mãi mà không thấy phản hồi. Nhiễm Vi Vi nhìn lại cuộc hội thoại một cái sau đó lại tự trả lời anh: “vâng”, mặt cười như nở hoa. Ném di động xuống, nàng vui vẻ mà xoay vòng vòng trong phòng.
Nàng và Tần Mộng, còn có Kê Lâm Sâm đều là sinh viên khoa máy tính của đại học X. Nàng Và Tần Mộng ở lớp 2, Kê Lâm Sâm ở lớp 1.
Tác dụng lớn nhất của Nhiễm Vi Vi chắc là giúp bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn của kỳ thi này.