Cha Của Tôi

Chương 2: Không kìm nén được

Dật Hy đột nhiên nhận ra bộ quần áo của mình đã lộ ra như thế nào, mặt cậu nhanh chóng bị nhuộm đỏ. Không cần biết cậu có nghe lời hay không, một người bình thường chắc chắn sẽ từ chối một yêu cầu như vậy bằng trực giác, và cậu cũng trực giác lắc đầu.

Không ngờ, khi Tống Minh Vĩ thấy Tống Dật Hy từ chối, cơn tức giận bị kìm nén càng dâng lên, ông ta lập tức hét lớn.

"Nếu con không cởi nó ra, con là một đứa con trai bất hiếu. Hãy cởi nó ra cho cha!"

Mặc dù lúc bình thường Tống Minh Vĩ không thể nói là một người cha yêu thương con trai hết mực nhưng vẫn tốt với hai cậu con trai của mình. Tiếng rống lớn khiến Tống dật Hy kinh hãi, đầu chưa kịp phản ứng đã vội vàng nghe theo mà cởϊ áσ che thân.

Lần này, cậu thật sự khỏa thân đứng trước mặt cha mình. Tống Minh Vĩ nhìn con trai cởϊ qυầи áo, cơn tức giận nhanh chóng nguôi ngoai, bị con trai mê hoặc, thiếu niên vẫn còn mảnh khảnh, vì ít vận động nên màu da của Dật Hy rất trắng, và núʍ ѵú phía trước có một màu hồng mỏng manh, như thể đang chờ một người đàn ông đến ăn.

Chưa nói đến việc thân thể của cậu bé đã bị đàn ông chơi đùa hay chưa, một thân thể trinh nguyên như vậy khiến hơi thở của Tống Minh Vĩ càng thêm dày đặc.

Không giống như Tống Minh Vĩ lúc này có hứng thú tìиɧ ɖu͙© cao độ, Tống Dậy Hy mặt đỏ bừng, không hiểu ý tứ của yêu cầu của cha mình. Rốt cuộc, cậu còn quá nhỏ để biết chuyện gì có thể xảy ra giữa nam và nam. Hơn nữa. , điều gì có thể xảy ra với một người cha nhìn con trai mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ?

"Hãy đến ngồi trên ghế sô pha và mở rộng đùi của con. Cha muốn kiểm tra sự phát triển thể chất của con trai mình",Minh Vĩ nói.Sự tức giận của Tống Minh Vĩ vừa rồi đã khiến Tống Dật Hy sợ hãi, cậu không dám trái lệnh Tống Minh Vĩ, cậu nhóc mười sáu tuổi vẫn xấu hổ dang rộng hai chân trước mặt cha mình.

Mặc dù con trai không quá tuân theo mệnh lệnh của mình, ông cũng không bận tâm lắm. Ông chỉ vội vàng cởi thắt lưng và cởϊ qυầи ra, lấy côn ŧᏂịŧ khổng lồ mà ông đã không được quan hệ trong sáu năm qua, lên kế hoạch tát vào cơ thể của Dật Hy.

Tống Minh Vĩ thường không phải là người phi lý trí như vậy, dù sao thì việc ȶᏂασ chính con trai ruột của mình cũng bị coi là lσạи ɭυâи, nhưng thứ nhất, vì cơn tức giận và du͙© vọиɠ trong lòng quá cao, ông không kìm nén được lý trí của mình rồi, thứ hai, ông ta cũng hiểu rằng đàn ông có thể quan hệ với nhau. đó là vì sao ông quyết định ȶᏂασ con trai mình.

“Lại đây! Lại đây liếʍ côn ŧᏂịŧ của cha!” Tống Minh Vĩ đỡ lấy nam căn sưng tấy của mình, một tay nắm lấy đầu nhỏ của Tống Dật Hy, nhét dươиɠ ѵậŧ vào cái miệng nhỏ nhắn của con trai mình.

Dật Hy vốn dĩ muốn tránh đi, nhưng mà quay lưng lại trên ghế sô pha, hơn nữa dáng người của Tống Minh Vĩ cao hơn và cường tráng hơn cậu rất nhiều, cậu không còn cách nào khác đành phải thụ động để phụ thân nhét nơi riêng tư của nam nhân vào miệng.