Tuyết Vy đứng trước nhà thấp thỏm đợi Thiên Thanh qua mặc dù chưa đến giờ hẹn , để cả hai cùng vào gặp ông của Tuyết Vy . Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần tây để tỏ ra vẻ lịch lãm , đeo một cái đồng hồ được làm bằng vàng , tóc được cột cao nhìn trong rất quý phái , đầy sang trọng . Tự ngắm mình trước gương :
- Không ngờ mình lại đẹp như vậy !- Cô tự kỉ nói chuyện với chiếc gương , vừa cười vừa nói.
Cô bước xuống nhà thấy mẹ mình đang làm việc nhà :
- Thưa mẹ , con đi nhé !
- Hôm nay , trời sẽ mưa đó con đem theo cây dù đi sẵn tiện lúc về ghé siêu thị mua cho mẹ một ít đồ , tủ lạnh đang cạn thức ăn rồi , con đi cẩn thận nhé ! - Mẹ cô cười hiền dịu , xoa đầu.
- Thiên Quân đâu mẹ ?
- Nó qua nhà bạn chơi game rồi.
- Vậy con đi nhé !
Cô cầm theo cây dù , cùng chiếc điện thoại với ví tiền , ngó vào chiếc đồng hồ cũng đến giờ rồi , trễ mất rồi cô dùng hết tốc lực chạy nhanh đến . Chiếc đồng hồ điểm đúng giờ cũng là lúc cô đã đến nhà Tuyết Vy , cô ấy đang đứng trước cửa với vẻ mặt lo lắng rồi vẫy tay chào Thiên Thanh , Tuyết Vy nhón chân thì thầm nhỏ nhẹ :
- Tí nữa , em sẽ gặp người đó cùng với ông chị , nhớ cư xử đàng hoàng- Cô gật đầu , nắm chặt tay Tuyết Vy , bàn tay Tuyết Vy khá nhỏ , cả hai đan chặt tay nhau , không khí ngượng ngùng.
- Vào thôi ! - Tuyết Vy kéo cô vào.
Gia đình Tuyết Vy đúng là giàu có , một căn nhà rộng vừa vào lại còn có người chào đón nồng nhiệt . Tuyết Vy dẫn cô đến một căn phòng , nơi đó có ba người đàn ông đang ngồi trò chuyện cùng nhau trong phòng khách . Người đàn ông với mái tóc bạc , cùng với một bộ râu nhìn trông rất lịch lãm ngồi phía chính giữa lên tiếng :
- Con đến rồi à , hôm nay ta quyết định kí kết hôn ước cho con với thiếu gia họ Thích - Cô nhìn dáng vẻ của người đàn ông kia , nhìn thôi cũng đủ biết người như thế nào. Thân hình vừa mập , nét mặt lại mưu mô , xảo trá . Cầm điếu thuốc trên tay hút phì phèo.
- Tôi không đồng ý , cô ấy là bạn gái tôi- Ánh mắt kiên định của cô làm ông của Tuyết Vy khẽ cười , cô nhẹ nhàng đan chặt bàn tay nhỏ nhắn của Tuyết Vy vào tay mình , cả hai tay nắm chặt tay , Tuyết Vy khẽ ngại ngùng vì đây là lần đầu tiên mới được nắm tay một alpha . Đáng lẽ công việc của Thiên Thanh nên là diễn viên , thực sự diễn xuất như thật.
- Cô ấy là vợ tương lai của tôi , cô ăn nói cái gì đấy ?- Thiếu gia họ Thích chạy về phía cô , nắm cổ áo cô . Tuyết Vy la lớn :
- Mau buông người yêu tôi ra !- Dường như câu nói của Tuyết Vy không có tác dụng . Cô tức giận vung một đấm , nắm đấm với lực rất mạnh vào thẳng mặt hắn , hắn té xuống , trong miệng hắn chảy ra một chất lỏng màu đỏ , cũng đủ biết là gì rồi . Năng lực không ngờ của cô làm cho ông của Tuyết Vy khá bất ngờ . Cảm thấy con rể này cũng khá được , ông chỉ muốn thử năng lực thôi , không ngờ đứa nhóc này rất khá , có thể bảo vệ được Tuyết Vy nhà mình.
- Dừng lại đi , ông sẽ không tán thành cho con cùng cô gái này đâu - Ông nói với vẻ mặt nghiêm nghị . Cô ngược lại không sợ còn dám nói phét :
- Thật....r..a , cô ấy có thai với con rồi- Nhận ra mình đang nói sai , mặt cô bỗng đỏ lên.
- H..ả ? - Tuyết Vy quay sang nhìn cô . Cô nháy mắt , siết chặt tay Tuyết Vy.
- Tuyết Vy , con nói xem điều này là thật ư ?- Ông quay sang nhìn Tuyết Vy với ánh mắt tức giận.
- C...co..con - Cô sợ ông sẽ đánh Tuyết Vy nên đem Tuyết Vy ra sau lưng che chắn bảo vệ.
- Nếu gạo đã nấu thành cơm thì ta cũng phảichịu - Quay sang bên kia cuối đầu xin lỗi rồi mời Thích gia về . Dù gì ông cũng không muốn gả Tuyết Vy sang nhà thiếu gia họ Thích , hắn không đủ tốt để ông tin tưởng giao cháu gái , cháu gái cũng đã có người yêu , ông cũng đã lên chức ông cố rồi . Ông từng nói nếu cháu gái tìm được người yêu thì sẽ không đính ước với nhà kia nữa.
- Con tên gì ? Nhà ở đâu ? Gia đình như thế nào ?
- Con là Dương Thiên Thanh , nhà gần đây ạ , cháu có một em trai , một chị gái . Ba mẹ cháu đang làm việc cho vương quốc . Cháu đang học tại học viện Siêu Nhiên cùng với em trai của mình , cháu vốn dĩ không có tài năng gì nhiều . Nhưng cháu chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho Tuyết Vy cùng đứa con của hai đứa ạ !- Cô cúi đầu như một lời khẩn cầu.
- Con có biết ta là ai không ? - Cô lắc đầu.
- Xin giới thiệu với con , ta là hiệu trưởng của học viện Siêu Nhiên . Đồng thời cũng là ông của Tuyết Vy - Cô há hốc mồm , gặp hiệu trưởng đúng một lần bây giờ cô mới nhớ ra . Cô quay qua nhìn Tuyết Vy với ánh mắt ngỡ ngàng , Tuyết Vy chỉ cười.
- Được rồi , con ở lại dùng bữa cơm với ông rồi hãy về.
- Dạ vâng - Cô cười.
Món ăn được dọn lên tới 6 món , chỉ có ba người ngồi ở bàn ăn , không thấy ba mẹ Tuyết Vy , cô cũng ngầm hiểu một ít , ánh mắt buồn của Tuyết Vy lúc ở sân thượng chắc vì lí do này . Cô chăm sóc kĩ lưỡng cho Tuyết Vy , ngồi kế bên liên tục gắp đồ ăn vào chén Tuyết Vy . Ông thấy cũng cười khì , cô ngại ngùng gắp đồ ăn vào chén của ông :- Nếu hai đứa đã có con thì ta nghĩ cũng nên tiến đến hôn nhân - Cô đang ăn nhưng cũng sặc vì nghe câu nói của ông Tuyết Vy . Tuyết Vy vội lấy nước đưa cho cô , uống một ngụm rồi nói :- H..ả ?- Cô trưng bộ mặt ngu của mình ra.- Con không nghe ông nói à ? - Tuyết Vy nhìn Thiên Thanh đớ ra liền nói đỡ : - Dạ chúng con định sau khi sinh con rồi mới kết hôn , hiện tại Thiên Thanh cũng đang đi học . Đợi đứa bé cỡ 6 hay 7 tuổi gì đó . Đến khi đó chúng con sẽ kết hôn , ông cứ yên tâm đi !- Tuyết Vy trấn an ông , rồi vuốt ve bụng mình giả vờ như có một sinh linh trong đó . Thiên Thanh tròn mắt với diễn xuất tuyệt vời cứu nguy của Tuyết Vy.- Vậy cũng được , mà này con mà thiếu trách nhiệm với Tuyết Vy nhà ta , ta sẽ không bao giờ tha thứ cho con đâu !- Ông ném thẳng cái muỗng vào đầu con thằn lằn đang nằm trên tường . Mặt cô tái méc , liền gật gật cái đầu làm Tuyết Vy buồn cười.............Sau khi ăn no thì cũng phải tạm biệt . Ông đi lên lầu ra phía ban công để xem hai đứa nhỏ sẽ làm gì . Tuyết Vy ngầm đoán trước được điều đó nên lúc ra tiễn cô . Nhón chân hôn nhẹ vào môi cô , cô bất ngờ nhưng cũng mau chóng ra vẻ bình thường khi thấy ông Tuyết Vy đang nhìn, cô khẽ nói :
- Em yêu chị , em về nhé ! - Hôn nhẹ lên trán Tuyết Vy . Vẫy tay ra về.
...................