Hàng Ngàn Lần Động Lòng, Thích Em Đầy Ngọt Ngào

Chương 24: Quyển 1 - Chương 16

Từ sau đêm đó, chúng tôi thỉnh thoảng trò chuyện một hoặc hai câu qua WeChat.

Nhưng hầu hết thời gian, các cuộc đối thoại của chúng tôi đều ngắn gọn và rõ ràng.

Chúng tôi đều say mê thân thể của đối phương vì thế, đã tạo thành một loại ăn ý, khi cần đối phương thì sẽ gặp mặt.

“Ti Cảnh: Em có rảnh không?”

“Tôi: Gửi địa chỉ khách sạn.”

Hoặc là.

“Tôi: Hẹn đêm nay?”

“Ti Cảnh: Tới nhà anh.”

Anh không sống cùng với bố mẹ, chỉ sống một mình, cho nên hầu hết nơi chúng tôi gặp mặt là ở khách sạn hoặc là nhà của anh.

Tôi và Ti Cảnh, thực ra đều có thể coi như là lập dị khác biệt, có thể dăm ba bữa hay thậm chí là một tháng không gặp nhau, nhưng mỗi lần gặp đều có thể nhiệt tình như lửa, một chút đã bùng cháy.

Chúng tôi duy trì mối quan hệ ngủ thuần túy này trong một thời gian dài.

Ban ngày, anh là Quỷ Vương mặt lạnh khiến các nhân viên của tập đoàn sợ hãi. Ban đêm, vị Quỷ Vương này mặc sức dây dưa với tôi ở trên giường, vong tình phóng túng.

Có rất nhiều lúc, tôi hoài nghi sao Ti Cảnh quản lý công ty, lại còn có thể tràn đầy tinh lực như vậy chứ.

Tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm Ti Cảnh, khi thỏa mãn du͙© vọиɠ, tôi vẫn hay nảy sinh một ý nghĩ là muốn có một đứa bé đáng yêu như Đường Đường, cho nên đôi khi anh quên mang bao, tôi cũng không cố tình sử dụng biện pháp tránh thai.

Nhưng hơn nửa năm nay, dì tôi(*) đều ghé chơi đúng hẹn mỗi tháng.

(*) Kinh nguyệt Sau đó, trong lúc vô tình tôi click mở phim phóng sự ghi lại cảnh một thai phụ nhập viện sinh con trên mạng, thấy thai phụ chịu đau đớn trong quá trình sinh nở, đã hoàn toàn từ bỏ ý định mang thai sinh con.

Có một đứa cháu trai đáng yêu như Đường Đường cũng là chuyện may mắn trong cuộc đời, nên không cần phải vất vả mang thai kia.

Tôi vẫn luôn coi Ti Cảnh là công cụ mượn tϊиɧ ŧяùиɠ để mang thai, sau khi dừng lại ý nghĩ về việc chưa kết hôn đã có con trong lòng, tôi bắt đầu cố ý không trả lời WeChat của Ti Cảnh, muốn chặt đứt hoàn toàn quan hệ giữa chúng tôi.

Tôi có chút có mới nới cũ.

Khi một tháng tôi liên tục không trả lời WeChat của anh, trong trạng thái mất tích, Ti Cảnh bắt đầu đích thân đến bắt tôi.

Anh ôm cây đợi thỏ ở hộp đêm tôi thường đến. Cuối cùng, trong một đêm đã thành công bắt được con mồi.

Lúc đó, tôi đang cặp kè với một anh trai nhỏ, anh trai kia có vẻ là lần đầu tiên tới hộp đêm chơi, rất ngây thơ, tôi tán tỉnh cậu ta hai câu, lỗ tai cậu ta đỏ bừng.

Anh trai nhỏ ngượng ngùng hỏi: “Chị gái, tôi có thể… Thêm WeChat của chị không?”

Tôi nhiệt tình cười nói: “Đương nhiên là được.”

Khộng chỉ bên tai cậu ta đỏ lên, mà mặt còn ngày càng hồng: “Chị gái, để tôi thêm chị.”

Tôi lấy điện thoại ra, đang muốn click mở WeChat, nhưng lại bị một bàn tay ngang ngược cầm lấy, lực đạo kia nắm tay tôi như muốn bẻ gãy nó, tôi bị anh kéo mạnh ra khỏi sàn nhảy đông đúc.

Sau đó ở nơi ít người, anh lại bế tôi lên vai, mặc kệ tay tôi đánh anh như thế nào, anh cũng vẫn thờ ơ, chết cũng không bỏ tôi xuống đất.

“Ti Cảnh, anh có bệnh à!”

“Tôi có liên quan gì tới anh…”

“May thả tôi xuống!”

Sau khi anh bế tôi ra khỏi cửa hộp đêm, cuối cùng cũng chịu để tôi xuống đất, tôi thấy chuẩn cơ hội, nâng chân lên đá vào cẳng chân anh.

Có thể là do tối nay uống nhiều rượu quá, ý thức có chút hỗn loạn. Tôi vậy mà lại quên mất bản thân mình từng học võ thuật, tôi đáng lẽ phải bộc lộ tài năng cho anh khi anh nắm chặt lấy tay tôi.

Ti Cảnh nhìn ra ý đồ của tôi, lùi về sau và tránh sang một bên, né đòn tấn công của tôi, trở tay ấn xuống cần cổ tôi, nhanh tay lẹ mắt nhét tôi vào chiếc xe Maybach đang đậu ở ven đường.

Vãi.

Còn hăng hái phải không.

Chúng tôi bắt đầu đọ sức ở trong xe.

Nhưng, mỗi chiêu của tôi, anh đều tránh được một cách hoàn hảo.

Cuối cùng, tôi bị anh đè ở dưới thân, đôi tay bị chế ngự, không thể động đậy.

Nếu không phải tôi biết Ti Cảnh ở trong giới kinh doanh, tôi đã nghi ngờ rằng liệu anh có phải ở trong thế giới ngầm hay không, kỹ năng còn nhanh nhẹn hơn cả quân nhân. Hơn nữa, chiêu thức mà anh ra tay, vừa chuẩn xác lại tàn nhẫn, rất nhiều lúc có thể áp chế tôi một cách chính xác.

“Ti Cảnh, đm anh..”

Một tay Ti Cảnh áp chế đôi tay tôi, một tay khác bóp chặt lấy cằm tôi, lửa giận ở đáy mắt ngày càng đậm: “Nín lại những lời thô tục của em cho anh.”

“Đ*t!” Tôi chửi ầm lên: “Tôi không nín, anh có thể làm gì tôi.”

Nhìn tôi chịu không nghe lời, khóe miệng Ti Cảnh hơi run rẩy, rồi sau đó anh buông lỏng đôi tay ra, bắt đầu hạ thấp tư thế, không còn dùng tay bóp cằm tôi một cách mạnh bạo, ép tôi đối diện với anh, anh nhẹ nhàng nói: “Anh nhớ em.”

“Tôi nhớ mẹ anh!”

Ti Cảnh nhíu mày, kiên nhẫn khuyên nhủ: “Con gái, đừng nói những lời thô lỗ.”

“Anh bảo tôi đừng nói thì tôi sẽ không nói, anh cho rằng tôi là con cừu nhà anh nuôi sao?

“Ninh Duệ.”

“Kêu mẹ anh, ngậm cái miệng hỏng bét của kia của anh lại!”

“Ninh Duệ!”

Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy kia mà không hề sợ hãi, mất kiên nahanx nói: “Anh nghĩ anh là ai? Tôi với anh có quan hệ gì? Anh có tư cách gì để quản em? Đừng thật sự cho rằng chúng ta ngủ vài lần, anh đã là người đàn ông của tôi!”

Sắc mặt Ti Cảnh trở nên lạnh lẽo trong nháy mắt: “Em nói cái gì?”

“Tôi nói ——”

“Tôi và anh có quan hệ gì! Anh có tư cách gì để quản tôi!”

“Ninh Duệ, anh thật sự muốn bóp chết em!”

Tôi dùng sức để tránh khỏi lòng bàn tay mà anh đang giữ trên cổ tay tôi, và dùng một đầu ngón tay chọc mạnh vào ngực Ti Cảnh, nói một cách kiêu ngạo: “Hãy đến đây nếu anh có thể.”

Sau khi tôi vừa dứt lời, Ti Cảnh lại không còn sự lạnh lùng và tàn nhẫn trong nháy mắt, anh cứ nhìn tôi bằng ánh mắt dửng dưng, không nói một câu.

Bầu không khí bên trong xe thật sự rất ngột ngạt.

Đột nhiên, anh nói: “Ninh Duệ, hình như anh hơi thích em…”

Đây là ngủ ra tình cảm? Đừng làm vậy.

Tôi nói thẳng với anh: “Nhưng tôi không thích anh.”

Tôi chỉ có hứng thú với anh.

Nhưng hứng thú thì cũng không thể làm như là thích.

Ánh mắt anh tối sầm lại: “Em lặp lại một lần nữa.”

“Tôi không thích anh!”

Từ sau đêm đó như tôi mong muốn, tôi với Ti Cảnh chia tay.

WeChat giữ lại, không xóa lẫn nhau, nhưng lại chưa từng nhắn tin cho đối phương nữa.

Chúng tôi rời khỏi thế giới của nhau.

Hai tháng sau.

Chúng tôi gặp lại nhau ở sòng bạc lớn nhất Philippines.

Khi đó, anh có người phụ nữ khác ở bên cạnh, mà đứng bên cạnh tôi cũng có người đàn ông khác.

Vẻ mặt của chúng tôi hoàn toàn bình thản, như thể là người qua người gặp thoáng qua.