Anh vừa mở mắt ra, tay phải cậu ghì chặt vào lòng. Cậu thủng thẳng mυ'ŧ mát đôi môi ngọt lịm, rồi tiến thẳng vào khoang miệng anh liếʍ láp ướŧ áŧ. Cậu hôn anh rất dữ, môi cậu siết chặt anh đến ngạt rồi lưỡi không ngừng làm anh tê dại.
"Ưm~"_Anh đẩy cậu ra thở gấp
"Rất ngọt"
Tay cậu nắm lấy cằm anh, vuốt ve tà gian.
"Sao hôn giỏi thế hả?" Anh trách móc cậu
Cậu không khỏi ngạc nhiên mà bật cười, anh đang khen cậu sao?
"Tích lũy kinh nghiệm." Cậu đắc chí trả lời anh
Anh bị cậu làm cho xấu hổ, căn bản anh lớn hơn cậu đến 6 tuổi mà cứ bị cậu thao túng. Anh sơ hở một cái, cậu tùy tiện trêu ghẹo anh.
"Em đừng có đem kinh nghiệm xấu xa đó áp dụng lên anh, không có tác dụng." Anh cúi mặt xuống giấu biểu cảm
"Ả, thật sao?" Cậu vui vẻ bắt lấy cổ tay lay lay
"Buông ra."
"Ngủ cạnh em nha. Em hứa... em không làm gì anh đâu."
"Không thích."
***
Sau một hồi giằn co, anh đang nằm ôm cậu. Cậu bắt anh ôm cậu như lúc nhỏ vậy, đầu cậu vui vẻ đặt trên cánh tay anh.
Anh ngại ngùng mắt nhắm nghiền, cậu mở mắt trân trân nhìn anh.
"Ngủ rồi nhỉ."
Cậu tiểu xảo luồn tay vào trong áo anh, khi cậu thực hiện động tác xoa nắn thì anh phát hiện đã muộn.
Anh rụt người lại.
"Em nói...không làm gì anh mà?" Anh khổ sở vì cái tay đang trêu ghẹo ngực anh
"Anh tin sao? Ngây thơ nhỉ." Cậu cười rộ lên
Một cậu nhóc 23 nói anh ngây thơ, tôn nghiêm của anh bị cậu phá nát rồi.
"Cắn vào giúp em."
Cậu kéo áo anh lên, bắt anh dùng răng giữ lấy.
"Dễ thương quá, bảo bối~"
Tình huống này làm anh xấu hổ đến phát khóc, anh không hiểu tại sao anh cứ nghe theo lời của cậu. Tay cậu bắt đầu mạnh bạo hơn nữa.
"Đừng có giấu mặt đi, bảo bối."
Cậu kéo mặt anh lên thì đỏ ửng, khóe mắt anh ứa nước rồi.
"Được rồi...được rồi, không trêu anh nữa."
Cậu cẩn thận kéo áo anh xuống, còn hôn một cái an ủi. Anh khó chịu nhích ra xa cậu, cậu hoảng kéo anh lại.
Cậu kéo tay anh, nằm lên cánh tay đó.
"Ôm em đi." Cậu khẩn cầu
Anh đặt tay còn lại ngang hông cậu, nằm nghiêng hẳn về phía cậu. Cậu vui vẻ tận hưởng vòng tay ấm áp của bảo bối.
"Không được làm gì anh nữa đâu đấy?"
"Em hứa..."
Và cậu giữ đúng lời hứa, nhưng đến sáng là một câu chuyện khác.
***
Thời tiết sáng hôm nay cực kỳ tốt, quang đãng và có gió hiu hiu. Trùng hợp cậu thức dậy sớm vào 7h.
"Cảm giác quá tốt."
Anh là người cuối cùng cậu thấy vào ngày hôm qua, là người đầu tiên cậu nhìn thấy khi thức giấc. Cảm giác này có chút phấn khích.
Cậu cẩn thận đưa tay lên vuốt ve gò má anh, ngón tay cái lịch lãm miết nhẹ vào môi anh và cuối cùng một nụ hôn rơi xuống cánh môi đó.
Anh vẫn ngủ say, nhịp thở đều đều. Đêm qua đầu giờ sáng anh mới có thể ngủ, cậu im lặng không náo loạn để bảo bối không tỉnh giấc.
Cậu kiềm chế rất lâu, cứ nằm yên nhìn anh ngủ đến khi chịu hết nổi, kéo áo anh lên một phát. Anh choàng tỉnh dậy, thế là cậu ăn ngay một cái tát vào mặt.
"Em là bệnh nhân đó."
Anh mặc kệ cậu kêu than, không nhường nhịn cậu nữa.
"Em...có tin anh đánh chết em."
"Anh không dám đâu..." Cậu ngạo mạn cất lời
Anh cạn ngôn, thẳng thừng bỏ đi.
"Tiểu Thần cứ làm mấy trò xấu hổ" Nội tâm của anh
Anh vào bếp tiến hành làm bữa sáng. Chưa đầy 15 phút đã có hai chiếc bánh sandwich thịt nguội do cậu ba nhà họ Dương làm ra.
"Sao lâu thế nhỉ?" Cậu lén lút đứng phía sau anh từ lúc nào
"Gần xong rồi, tránh ra." Anh hất vai đẩy người đang dựa vào anh
Cậu không bỏ cuộc tiến tới cắn vành tai của anh.
"Em đói rồi muốn ăn..."
Anh tức giận xoay người lại, định lên gối với cậu. Cậu nhanh nhẹn né được, nếu không sau này không "sử dụng" được rồi.
"Anh sẽ đem bữa sáng tới. Tại sao phải chạy ra tận đây?"Anh mắng cậu nhiều chuyện
Cậu cầm lên chiếc bánh sandwich đưa lên miệng anh.
"Nói a nào"
"Em đã rửa tay chưa?"
"Rồi, anh mau ăn đi."
Anh xấu hổ cắn lấy một miếng, cậu thừa cơ hôn lên trán anh. Lần nào cũng bị lừa, anh nhận ra đã quá trễ. Cậu cười ngây ngô vô số tội.
"Tiểu Thần, có cái gì kìa."
Cậu nhìn theo tay anh, liền bị anh đạp vào chân một cái. Lực này thì hơi mạnh cậu phải nhảy lò cò một lát.
"Em bị xe đâm xong đầu bị hỏng luôn rồi sao? Cười hì hì suốt ngày."
Sau đó, anh ăn sandwich rồi lao vào cuộc họp qua mạng. Cậu chán nản nhìn anh bận rộn, thời khắc vàng cũng đã tới anh kết thúc cuộc họp.
"Ngày nào anh cũng bận vậy sao?"
"Ừ."
Anh không ngước nhìn cậu luôn, chăm chăm vào đống tài liệu gì đó.
Anh chợt ra một ý tưởng hay ho.
"Bảo bối, em nóng."
"Bật điều hòa" Anh trả lời ngắn cụt
"Không phải, em muốn đi tắm."
Anh nhớ lại thì hôm qua đến giờ cậu chưa tắm rửa gì cả.
"Mà tay em bị thương rồi. Anh tắm cho em đi."
"Em đâu phải con nít."
Mặt cậu ỉu xìu xuống. Anh bỗng đứng dậy đi về phía phòng tắm.
Và thế là, cậu ung dung nằm trong bồn tắm ấm nóng. Anh ngồi đằng sau cẩn thận gội đầu cho cậu, mười đầu ngón tay từng nhịp mát xa làm cậu dễ chịu ra mặt.
Cậu ngẩn mặt lên, muốn nhìn mặt của anh. Anh không cố ý quệt bọt xà phòng vào gò má của cậu.
"Xà phòng có rơi vào mắt không?" Anh dùng khăn bông lau bọt xà phòng đi
Mặt anh vô thức sát gần lại, cậu ép lực tay sau gáy anh thì vừa vặn ngậm được môi anh. Một người run rẩy, một người tận hưởng hương vị ngọt ngào.
"Có mùi của cam thảo?" Cậu ngớ ngẩn hỏi anh
"Không có" Anh phủ định
"Cho em thử một lần nữa"
Cậu lợi dụng sơ hở của anh, bắt lấy cổ tay rồi kéo anh vào bồn tắm.
"Dù gì anh cũng ướt rồi, cùng tắm đi."
Chân cậu đã sớm kẹp eo anh, không cho bỏ chạy.
"Buông ra, đừng có làm trò." Anh vũng vẫy
Anh làm sao thoát khỏi cậu, sức của cậu trấn áp anh hết phần. Anh vùng vẫy càng nhiều bản thân anh càng ướt thêm thôi.
"Đừng náo, anh ngoan một chút đi." Cậu dùng chân khóa eo anh lại
Cậu vui vẻ nhìn con gấu nhỏ khỏe khoắn của mình vùng vẫy trong nước liền sinh ra chấp niệm. Áo của anh đã ướt sũng, ướt đến nỗi có thể thấy màu của da thịt do anh mặc sơ mi trắng.
"Rất xinh đẹp~" Cậu thốt ra lời đó mà ánh mắt nham hiểm cùng cực
Tay cậu đột nhiên tự do chạm đũng quần của anh, anh khổ sở chặn lại.
"Đừng chạm lung tung." Mặt anh đã đỏ như trái ướt hiểm, môi đã phóng túng mấp máy
Cậu cười khen thưởng anh, phản ứng của anh làm cậu rất hài lòng.
"Khó chịu quá~" Anh vứt tự trọng đi mà ôm lấy cậu
"Bảo bối của em khó chịu ở đâu nào?" Tay cậu sờ soạng lung tung
_To be continued_