Anh chạy mô tô trở về nhà, mở cửa bước vào đã thấy một cậu nhóc lớn con ngồi thù lù ở ghế sô-pha.
"Thức dậy rồi à?"
"Anh đi đâu vậy?"
"Đến nhà bác Dương đưa mấy bức ảnh lúc trưa."
Nghe đến nhà họ Dương, dây thần kinh cậu bỗng dưng tỉnh táo.
"Ông ta có nói gì với anh không?" Cậu ngay lập tức hỏi
"Ờ, chỉ mời anh ở lại ăn cơm nhưng anh từ chối rồi. Tra khảo anh hay gì?" Anh hỏi ngược lại cậu
"Không có, tò mò hỏi cho vui."
Anh cũng cho qua chủ đề nhà họ Dương, tiến tới hỏi cậu.
"Uống canh giải rượu chưa? Có thấy không khỏe chỗ nào không?"
Anh dịu dàng đặt hai tay ắp vào má cậu, ân cần vỗ về.
"Ăn rồi. Bụng có chút đói cơm."
"Anh có mua hai phần cơm chiên."
Anh đi tới bàn ăn, đặt hai phần cơm lên bàn.
"Tai anh bị thương kìa."
"Lúc đưa em về thì bị thương."
Anh nhìn cậu, ép buộc cậu tạ tội.
"Em thổi giúp anh."
Hơi thở dịu dịu từng đợi phả vào tai khiến anh có chút dễ chịu. Cậu kết thúc bằng một nụ hôn hối lỗi lên tai anh, anh mơ màng nhìn cậu.
"Tránh xa anh ra. Lại có ý định biếи ŧɦái nữa đúng không?"
Từ giờ anh tuyệt đối cảnh giác với cậu, xem cậu như thứ gây nguy hiểm cho anh.
"Đừng như vậy. Lúc trưa là do bia nên anh đừng trách em." Cậu bày vẻ mặt uất ức
"Có thật không đó?"
"Em hứa."
"Được rồi. Không nói nữa, ăn cơm."
Suốt buổi cơm cậu không chạm vào anh, chạm vào nhất định bị cự tuyệt.
"Tiểu Thần, đi lấy sữa cho anh." Anh sai bảo cậu
"Vâng." Cậu vui vẻ đi lấy
Anh đơn giản đang uống sữa mà cậu nhìn anh không chớp mắt.
"Cho em thơm má đi." Cậu bình thản nói
Là ai vừa bảo không chạm vào anh nữa. Lời hứa gió bay rồi!!
Anh bỗng dưng đơ cả người, cái dáng vẻ bình tĩnh đó...
"Lại đây." Anh ra lệnh
Cậu đương nhiên phóng nhanh qua chỗ anh. Anh và cậu trao đổi ánh mắt, cậu vén tóc anh qua hai bên tai, nhẹ đặt nụ hôn lên gò má anh.
Thơm má vẫn chưa đủ, cậu dùng răng nhẹ cắn anh. Anh dùng mắt có vẻ mị hoặc nhất thời trừng cậu.
Cậu cười dịu nhấc bổng anh ra sô-pha, không chịu thả anh xuống để anh ngồi trong ngực cậu.
Anh chủ động ngậm môi cậu, tay áp vào ngực cậu mân mê. Anh khai màu thì cậu đã bị kích động.
Cậu ngấu nghiến môi anh, hung bạo hôn xuống. Anh và cậu day dưa với nhau một lúc lâu mới dứt ra.
"Chúng ta đi hẹn hò có được không?." Tay anh sờ mặt cậu
"Anh muốn đi đâu?" Tay cậu miết môi anh
"Đi xem phim."
"Được thôi."
***
7h là khung giờ vàng cho các đôi trẻ đi hẹn hò, rạp chiếu phim đông nghẹt người. Anh ung dung ngồi ăn bắp rang uống coca, cậu phải xếp hàng mua vé.
Sau một hồi chờ đợi, cậu đã trở lại.
"Tại sao phải xem phim ma?" Cậu cau mày tỏ vẻ không thích
"Em sợ sao?"_Anh kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu
"Không có." Cậu lảng đi
Vào phòng chiếu phim, đèn đã được tắt hết chỉ còn màn hình chiếu phim sáng trưng. Cậu và anh ngồi hai ghế cuối của dãy F.
Cậu ngồi bên trái anh, không để người khác có cơ hội ngồi cạnh anh. Mười ngón tay tự động đan chặt vào nhau, ôm ấp lan tỏa khắp người.
"Uống coca."_Cậu thì thầm rồi đút cho anh uống
Anh ăn bắp rang ngon lành, miệng nhai nhóp nha nhóp nhép trông dễ thương vô cùng.
Phim bắt đầu chiếu, không khí đáng sợ bởi những chú ma trên màn hình. Anh đôi lúc hơi sợ sệt mà giật bắn mình.
Cậu đột nhiên nghĩ ra gì đó.
"Em sợ." Cậu thủ thỉ vào tai anh
Đang khúc phim gay cấn, anh phải sự chú ý sang em trai.
"Nhát gan."
Cậu xoay người, áp mặt vai anh.
"Không phải sợ." Anh dịu dàng xoa đầu cậu
Cậu thành công rồi nên chẳng cần quan tâm đến bộ phim kia nữa. Cậu được anh ôm, được dịu dàng vỗ về, sung sướиɠ hưởng thụ.
Cậu như một kẻ quấy rối anh, tay cậu luồn áo anh.
"Không được làm bậy." Anh gấp rút thì thào
Cậu vờ không nghe thấy, tay cậu làm loạn trên ngực anh. Cậu mυ'ŧ cổ anh kết thúc bằng việc cắn vai anh.
"Ưm~"_Anh cố gắng không phát ra âm thanh
Giọng kiềm nén của anh làm cậu rất hài lòng. Cậu không diễn nữa để anh tập trung xem phim. Cậu ngay ngắn trở lại thì anh lại nhào lòng cậu.
Đoạn phim rất kinh dị, đa số mọi người muốn che mắt lại.
"Anh sợ rồi hả?" Cậu vuốt ve sóng lưng anh
Anh nghe âm thanh rùng rợn mà anh từng đợt giật mình. Anh vùi mặt vào ngực cậu, nhắm tịt mắt lại. Thời vận của cậu đến rồi!!!
Cậu có dịp sờ soạng tấm lưng mềm mịn của anh. Cậu kéo mặt anh lên mυ'ŧ lấy môi anh. Vì không gian khá tối nên cậu không thấy nét mặt anh, chỉ biết anh có chút bối rối.
"Anh dựa sát vào. Em an ủi anh."
Cậu vỗ vỗ lưng anh, miệng vẫn liên tục thốt ra những lời dỗ ngọt.
Tầm vài phút nữa nội dung phim không máu me khinh sợ, anh tách cậu ra rồi an nhàn xem phim.
Cuối cùng cậu không biết nội dung phim đó là gì, vì bận để ý "bảo bối" của mình.
Ra khỏi phòng chiếu phim, anh liền hất tay cậu ra. Cậu cau mày khó chịu nhưng anh vẫn không quan tâm.
"Đợi em." Cậu phải chạy theo anh
Anh vẫn chạy đi, cố ý tránh xa cậu. Cậu bức bối chạy đến nắm chặt cổ tay anh.
"Bỏ ra, người ta đang nhìn."
"Xấu hổ sao?"
"Đừng có hét lớn." Anh gắt gao nhắc nhở cậu
Cậu cảm thấy bị coi thường hết mức, cảm giác như anh biến thành người khác.
"Anh ích kỷ." Cậu dùng lực bóp lấy cổ tay anh
Hai người cãi nhau ở sảnh rạp chiếu phim làm nhiều người để ý đến.
"Buông ra. Đừng có làm loạn." Anh mạnh mẽ cảnh báo
"Em thích làm loạn đấy."
Cậu hùng hổ kéo eo anh lại áp chế anh. Cậu hung bạo hôn anh trước bao nhiều người.
Anh vùng vẫy đẩy cậu ra, tát vào mặt cậu thật mạnh.
"Anh đã nói là nhiều người đang nhìn."
Anh lạnh lùng và có chút máu lạnh.
"Phải là cậu ba của nhà họ Dương không?" Một người nào đó cố gắng hét to
Rồi tự dưng các người khác đồng loạt dùng điện thoại chụp ảnh. Anh hoang mang, sợ sệt đứng đơ người. Cậu chạy tới chỗ anh, lấy người che chắn cho anh.
Cuộc cãi vã của hai người tạm thời gác lại, cậu lo cho an nguy của anh trước.
"Anh dựa vào em. Đừng để họ chụp được." Cậu trùm áo khoác lên đầu anh
Cậu nhanh nhẹn dìu anh ra ngoài. Đám người đó vẫn dây dưa đuổi theo.
Cậu một phát bế anh lên xe đưa anh về nhà.
"Chết tiệt...Ông già họ Dương đã làm gì rồi." Cậu đay nghiến
_To be continued_