“Hửm, sao nào, vẫn chưa bắn à……” Thịt ruột bên trong bị chơi cho vừa ngứa vừa tê, Cam Vân khóc không ra nước mắt nhìn Chu Vân Kỳ, tư thế của bọn họ vẫn còn như cũ, thậm chí Cam Vân đã bắn ra hai lần, nhưng dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc tựa cây gậy sắt của Chu Vân Kỳ kia cứ như là chưa từng bắn qua vậy.
“Sắp bị chọc nát rồi!”
“Ah~” Chu Vân Kỳ khẽ cười, hôn lên đôi mắt ngơ ngác của Cam Vân, tiếng nước ọp ẹp ọp ẹp càng lúc càng lớn, hắn bóp eo Cam Vân nhấn mạnh xuống, cắm toàn bộ dươиɠ ѵậŧ vào nơi sâu thẳm nhất.
“Sâu… Sâu quá…” Cam Vân ôm lấy cái nơi nhô lên trên bụng, sắc mặt nhuộm một màu đỏ ửng lạ thường, xinh đẹp hơn bất kỳ sự vật gì trên đời.
Dươиɠ ѵậŧ to lớn dữ tợn đang diễu võ giương oai ở nơi sâu nhất, kèm theo là một chất lỏng màu trắng bắn ra tới, từng cơn từng cơn phun trào vào nơi thịt ruột đã sớm bị chơi đùa cho hư hỏng kia, đem nhiệt độ nóng bỏng của bản thân gửi sang cơ thể nam nhân.
“Hưm ah……” Cam Vân nhắm hai mắt, mơ màng có ảo giác là mình đang bị phun cho đầy tràn.
Chu Vân Kỳ trìu mến đỡ lấy đầu Cam Vân, vẫn tư thế cũ nhưng chỉ một nhúc nhích nhỏ, mà cái thịt ruột mệt mỏi rã rời kia, đã cẩn thận từng chút từng chút mυ'ŧ máp lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, tựa như có vô số miệng nhỏ đang hút lấy hút để, làm Chu Vân Kỳ rất mau cương trở lại.
“Hức!” Cam Vân cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ vừa mềm đi kia, nay lại nhanh chóng cứng ngắt, y cố gắng hé mắt ra, ướŧ áŧ tội nghiệp nhìn Chu Vân Kỳ.
“Ừm, đâm, đâm vào rồi… Đừng di chuyển hức……” Chu Vân Kỳ vừa di chuyển, vừa bế Cam Vân trên tay, cho dù hắn không vuốt ve âu yếm, tuy nhiên vì bước đi mà lại đâm vào rút ra.
Mép thịt đã hoàn toàn trở thành lớp bao quấn lấy dươиɠ ѵậŧ Chu Vân Kỳ, Cam Vân cau mày, chẳng biết đây là vui sướиɠ hay là đau khổ.
“Lần cuối nữa thôi, Vân ca.” Chu Vân Kỳ an ủi mà vuốt ve sống lưng Cam Vân, cuối cùng dừng lại ở xương bướm, dứt lời, hắn bất chợt hung hăng đâm ngoáy sâu vào.
Cam Vân bị đâm tới nỗi ưm ưm ah ah nói không thành tiếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo động tác đâm vào rút ra cũng bị vạ lây, một số bị nhồi nhét vào sâu thẳm bên trong, một số lại vương vãi rơi ra ngoài.
Phòng làm việc rất lớn, còn có thêm một chiếc giường để ngã lưng.
Vẫn tư thế giao hợp kia mà bước tới trước giường, Chu Vân Kỳ và Cam Vân há miệng hôn lấy nhau, cả hai ngã người rơi vào nệm ga mềm mại.
Thật ra chỗ này rất ít sử dụng tới, thời điểm ngã xuống, thậm chí Cam Vân còn ngửi thấy mùi hương của giường chiếu mới.
Y hoảng hốt, cảm giác như mình đang bị đè ra làʍ t̠ìиɦ cho tới chết.
Sung sướиɠ từ thần kinh trung ương truyền tải về từng đợt từng đợt, hai chân Cam Vân bị gác lên vai Chu Vân Kỳ, eo và chân cứ như bị xếp chồng lại với nhau.
Cũng do cái tư thế này, khiến Chu Vân Kỳ nhìn rõ ràng rành mạch dươиɠ ѵậŧ của mình bị lỗ nhỏ kia nuốt lấy như thế nào.
“Bạch bạch bạch” liên tục không nghỉ, trực tràng nhạy cảm của Cam Vân đã bị chọc muốn nát, mép thịt bị căng phồng vì ma sát với dươиɠ ѵậŧ khiến y ngứa ngáy khó chịu phải cất lên tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, giường tuy chắc chắn, nhưng do vận động quá mạnh mà âm thanh cót két đong đưa lại lớn dần lớn dần.
Tư thế của Chu Vân Kỳ càng lúc càng hung ác, đâm ngoáy của hắn cũng càng lúc càng điên cuồng, cơ hồ là đâm Cam Vân văng cả người lên, sung sướиɠ vừa tê vừa ngứa làm nam nhân khó nén nổi tiếng nức nở, thậm chí sợ hãi mà van xin Chu Vân Kỳ buông y ra.
“Sắp chết, sắp chết rồi…… Hức, không thể, không thể chọc!!!”
Dươиɠ ѵậŧ nhỏ xinh chẳng còn bắn ra được gì, nhưng vẫn đứng thẳng. Cam Vân vội vã ôm lấy bờ vai Chu Vân Kỳ, nũng nịu van xin Chu Vân Kỳ chậm một chút.
Vì thế, y không ngại thốt ra những lời tục tĩu đã được dạy.
“Mép thịt bị nứt rồi, dừng một chút được không… Lỗ nhỏ chịu không nổi hức hức……”
Đâm ngoáy mãnh liệt bỗng khựng lại, ngay lúc Cam Vân tưởng rằng bản thân có thể hít thở một hơi, Chu Vân Kỳ lại há mồm cắn lấy đầṳ ѵú của y, tiếp tục sự việc ban nãy với một sự dữ dội hơn nữa.
“Ưm ah, không ah ah á……” Cam Vân run run rẩy rẩy, do không thể nào khép miệng lại được nên nước bọt theo khóe môi chảy ứa ra ngoài, tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ khó nhịn hòa vào tiếng nước òm ọp òm ọp ngân nga khắp phòng.
“Lỗ nhỏ của Vân ca vừa ẩm ướt lại vừa hút chặt, thích đàn ông chơi mình tới vậy sao?” Chu Vân Kỳ đưa tay vuốt ve nơi bọn họ giao hợp, vuốt tới phần mép thịt căng tràn, hắn than thở hỏi, “Lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ ham ăn tới như vậy, có chỗ nào là muốn em dừng đâu chứ?”
“Hức ưm… Ừm… Ha ah…… Muốn, sắp bị đâm hư nát rồi…… Hức……”
Cơ thể Cam Vân đã thấm ướt mồ hôi, y ôm bụng, ngơ ngác nhìn Chu Vân Kỳ, ngó hắn thốt lên những lời tục tĩu kia.
“Vân ca……” Chu Vân Kỳ rút cả cây thịt ra, bóp lấy ngực Cam Vân, móng tay chơi đùa tuyến vυ', “Anh là vợ của em, sau này muốn em dừng lại, thì phải nói là vợ dâʍ đãиɠ, anh hiểu chứ?”
“Da^ʍ … da^ʍ… vợ dâʍ đãиɠ?” Cam Vân nức nở lặp lại, tức thời Chu Vân Kỳ mỉm cười hài lòng, thân hình chữ V cũng mạnh mẽ tấn công tới tấp vào thịt huyệt.
“Nhắc lại, anh là gì của em?”
“Ừm ah… Là, là vợ dâʍ đãиɠ… Anh là, hức, vợ dâʍ đãиɠ của Vân Kỳ! A a a a!!!”
“Ngoan lắm, chồng sẽ thưởng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho vợ, rót đầy bụng của cưng, sau này chỉ có thể sinh con cho một mình chồng thôi?” Thân hình chữ V của Chu Vân Kỳ đâm càng lúc càng mạnh, ra vào lỗ nhỏ nhanh đến nỗi gần như chỉ để lại cái bóng.
Đôi mắt hắn đỏ ngầu, trông bộ dạng điên cuồng như muốn hòa tan hắn và Cam Vân lại làm một.
“Hức hức… Sinh, sinh con không được… Là, là đàn ông, không thể sinh con ưm ưm…” Cam Vân lắc đầu, trong thâm tâm vẫn nhận biết được bản thân là phái nam.
“Sao lại không sinh được chứ?” Chu Vân Kỳ nhào nặn phần thịt nơi vυ', ác liệt nói, “Vợ dâʍ đãиɠ biết chảy sữa mà, chơi nhiều vài lần nữa thì thế nào cũng sinh được con, cuối cùng chỉ còn cách ôm bụng lớn dang chân ra cho chồng chơi……”
“Sau này lỗ nhỏ của Vân ca muốn khép cũng không khép được, vợ dâʍ đãиɠ phải ngày ngày hứng lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông, vυ' lại còn chảy sữa nữa, cần có đàn ông tới bú cho vợ mới được.”
“Không, ưm ah, hức a……” Cam Vân cong ngón chân, não cứ quanh quanh quẩn quẩn lời nói của Chu Vân Kỳ, khiến y có ảo giác như bản thân sẽ mang thai, thậm chí ôm cái bụng lớn nằm ra cho nam nhân chơi, có khi còn chảy sữa……
Y hệt như lần trước bị Chu Vân Từ và Chu Vân Câu bú chảy sữa, đáng thương hơn là, thêm Chu Vân Kỳ cũng sẽ tham gia vào……
—— Y bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến lêи đỉиɦ.
Hậu huyệt co thắt phun tràn ra dâʍ ŧᏂủy̠, Cam Vân rít lên một tiếng, sớm đã không phân biệt nổi đông tây nam bắc.
Chu Vân Kỳ nhìn bộ dáng vừa dâʍ đãиɠ vừa quyến rũ khi nằm dưới người mình của Cam Vân, tuy xót nhưng ngăn không được hừng hực thú tính, giờ phút này, hắn đã sớm quăng cái câu “một lần cuối” văng ra xa, chỉ hận không thể nuốt trọn người này không chừa lại một cọng lông tơ, đến khi y phải rêи ɾỉ ỷ ôi gọi mình là chồng mới thôi.
Cam Vân quay trở về, thậm chí còn chủ động nói ra tâm sự, này đó đã sớm xác định kết cục của y rồi.
Y trở thành vợ của cả ba người, đón nhận du͙© vọиɠ và tình ái của bọn họ tại trong căn biệt thự này, về sau dù cho có hối hận, cũng không thể nào thoát được.